Gả Cho Lão Nam Nhân

Gả Cho Lão Nam Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327083

Bình chọn: 7.5.00/10/708 lượt.

ần:

Thục địa hoàng 12 - 24g

Bạch thược 12 - 16g

Đương qui 12 - 16g

Xuyên khung 6 - 8g

Cách dùng: sắc nước uống.

Tác dụng: Bổ huyết điều huyết, hoạt huyết điều kinh.

Giải thích bài thuốc:

Theo sách cổ đây là bài thuốc chuyên về điều huyết can kinh, trị chứng huyết hư huyết ứ sinh ra đau kinh, kinh nguyệt không đều. Trong bài:

• Thục địa tư thận bổ huyết dưỡng bào cung là chủ dược.

• Đương qui bổ dưỡng can huyết, hoạt huyết điều kinh.

• Bạch thược dưỡng huyết hòa can.

• Xuyên khung hoạt huyết hành khí sơ thông kinh mạch.

Các vị thuốc cùng dùng thành một bài thuốc có tác dụng bổ huyết điều huyết, trị các chứng huyết hư huyết trệ.

Ứng dụng lâm sàng:

1. Bài thuốc được dùng nhiều chữa các chứng bệnh phụ nữ kinh nguyệt không đều, đau kinh, tắt kinh cùng nhiều bệnh khác có hội chứng huyết hư.

2. Trường hợp huyết hư kiêm khí hư gia Đảng sâm, Hoàng kỳ để bổ khí sinh huyết.

3. Trường hợp có ứ huyết gia thêm Đào nhân, Hồng hoa ( là bài Đào hồng Tứ vật), để hoạt huyết khu ứ.

4. Trường hợp huyết có hàn gia Nhục quế, Bào khương để ôn dưỡng huyết mạch.

5. Nếu huyết hư sinh nội nhiệt gia Liên kiều, Hoàng cầm, Đơn bì dùng Sinh địa thay Thục địa để thanh nhiệt lương huyết.

6. Trường hợp huyết hư có chảy máu bỏ Xuyên khung gia A giao, Hoa hòe, Tông lư than để chỉ huyết.

7. Trường hợp huyết hư trệ, đau kinh gia Hương phụ chế, Uất kim để hành khí giải uất, điều kinh chỉ thống.

8. Trường hợp huyết hư đau đầu, váng đầu gia Bạch chỉ, Cảo bản để khu phong chỉ thống.

Edit: Fuly.

"Triệu thúc, phiền thúc mở cửa giúp, con muốn đi ra ngoài một chút." Dương Nghi hơi rụt rụt cổ, vừa hà hơi vừa nói, thời tiết quỷ quái này, sao lại lạnh đến vậy chứ?

"Tiểu Nghi Nhi, sớm như vậy đã ra ngoài sao?"

"Vâng, con đi mua chút đồ." Sắp tới sinh nhật của Vưu đại nương rồi, chiếc áo bông nàng làm cho bà cũng sắp xong. Đáng tiếc thiếu một loại chỉ màu, lát đi mua về, tối nay đẩy nhanh tốc độ làm là được.

"Thứ gì, sao phải vội vàng như vậy?" Triệu thúc vừa mở cửa vừa hỏi.

"Cũng không phải cái gì quan trọng, chỉ là thừa dịp tuyết đang ngừng, mua vài thứ cần thiết về thôi. Con sợ lát nữa trời càng tối, tuyết rơi sẽ càng nhiều"

"Nói cũng phải."

"Triệu thúc, con đi trước, thúc nhanh đóng cửa lại đi, ngoài này gió lạnh lắm."

"Được rồi, con nhớ đi nhanh về nhanh."

"Dương nha đầu?"

Sau lưng Dương Nghi vang lên thanh âm quen thuộc, nàng xoay người, thử dò xét hỏi: "Nhị gia?"

Dã nhân trước mắt này là Nhị gia sao? Trừ vóc người có chút giống, trên mặt bị râu ria phủ kín, hoàn toàn không thấy rõ dung mạo. Nhưng theo lẽ thường suy đoán, chắc hẳn là Nhị gia rồi? Tối hôm qua truyền đến tin chiến thắng nói: quân ta đánh bại Đột Quyết, nàng và đại nương còn đang thắc mắc, sao hai ngày nay Nhị gia còn chưa trở lại. Chỉ là, Nhị gia rời phủ nửa năm đi đánh giặc, sao lúc trở về lại thành bộ dạng này? Dương Nghi nhìn mái đầu tổ quạ kia của Nhị gia, trong lòng rối rắm, phải bao nhiêu ngày không rửa mặt chải đầu mới thành ra như vậy chứ?

"Ừ."

Được rồi, hôm nay không ra ngoài nữa. Nàng quả quyết xoay người đi đập cửa: "Triệu thúc, mở cửa ——"

"Quên gì à? Vị này là ——" theo lời của Triệu thúc, cửa chính chậm rãi mở ra.

"Nhị gia ——" Dương Nghi dùng khẩu hình miệng trả lời Triệu thúc. Triệu thúc, ngài đừng nhìn chằm chằm vào Nhị gia thế nữa, không thấy sắc mặt ngài ấy đang rất không tốt sao? Chỉ là với bộ dạng tổ quạ kia của Nhị gia, người khác có thể nhận ra được mới là lạ. Nhưng Dương Nghi vẫn mẫn cảm nhận thấy hình như Nhị gia có chút khó chịu.

Triệu thúc vội vàng tránh người ra: "Nhị gia về rồi? Mau vào thôi, bên ngoài gió lớn lắm."

Dương Nghi dẫn Đồng Nhị gia đi tới nội viện: "Nhị gia, lò sưởi trong phòng ngài chưa kịp đốt, ngài chịu khó ngồi ở phòng khách một lát. Ta đến phòng bếp chuẩn bị thức ăn, rồi bảo người pha nước tắm cho ngài."

Đồng Khoát Nhiên thấy nàng an bài chu đáo, cũng không phản đối. Vừa đúng lúc Vưu đại nương nghe tin tức chạy đến đại sảnh, Dương Nghi lui ra ngoài, thu xếp mọi việc.

Trong khi chờ thức ăn mang lên, Đồng Khoát Nhiên cũng hiểu sơ lược được mọi chuyện xảy ra trong phủ nửa năm nay.

Vưu đại nương thấy hắn ngồi nghe không yên lòng, mắt còn thỉnh thoảng quét ra bên ngoài, khẽ mỉm cười, ngừng chủ đề đang nói lại, chuyển hướng khác: "Nhiên Ca nhi, nếu thật thích nàng, thì nên bày tỏ đi, đừng do dự nữa."

Một năm qua, nhìn đứa bé này khổ sở giãy giụa, bà cực kỳ đau lòng.

"Nhũ mẫu?" Đồng Khoát Nhiên ngạc nhiên, chuyện này hắn chưa từng nói qua với bất kì ai mà?

"Đứa nhỏ ngốc ——" bà luôn thương yêu hắn như nhi tử của mình, sao lại không biết trong lòng hắn nghĩ gì chứ: "Đi nói với nàng đi, nói rồi, ít nhất còn có một nửa cơ hội."

"Nàng ấy chỉ có tình cảm chủ tớ với con thôi, hơn nữa nàng còn nhỏ, trong chuyện này, còn chưa hiểu được gì đâu." Đồng Khoát Nhiên khó nén khổ sở. Lâu nay, nàng đối xử với hắn chỉ như trưởng bối, không chứa một tia tình cảm nam nữ nào.

"Đứa nhỏ ngốc, nha đầu kia rất giảo hoạt đấy. Con nói nàng không hiểu sao? Ta lại cảm thấy nàng còn hiểu rõ hơn con."

"Bọn họ đều nói con khắc thê."


Disneyland 1972 Love the old s