
ở Vân Châu thì cũng không thể tùy tiện rời đi. Không ngờ, chỉ chớp mắt, đệ đệ đã theo sát phía sau hắn rồi.
Hôm nay là lần đầu tiên hai huynh đệ bọn họ ngồi xuống trao đổi với nhau, không ngờ lại khiến hắn thu hoạch được kết quả ngoài ý muốn. Đệ đệ hắn phân tích tình thế một chút, lại cùng hắn "không mưu mà hợp", có đôi chỗ không đồng ý kiến, cũng có thể khiến hắn thông suốt, nghĩ sang một hướng khác, tự xem xét lại ý tưởng của mình.
Đệ đệ này của hắn luôn không tranh không đoạt, ngay cả việc ở riêng, cũng là cho bao nhiêu nhận bấy nhiêu, chưa từng oán trách qua một câu, đối xử với người ca ca như hắn cũng cung kính. Nếu Dương thị là người đệ ấy muốn lấy, dù cho hắn không hài lòng với thân phận của Dương thị, cũng không muốn làm khó đệ đệ. Vừa nghe được Từ thị cho người gây khó dễ Dương thị, hắn liền tức giận.
Lúc trước, Từ thị luôn càu nhàu bên tai hắn việc nhị đệ cưới nha hoàn làm thê tử, khiến nàng ta mất mặt ở buổi tiệc của các phu nhân. Hôm nay lại làm ra việc như thế, chắc cũng chỉ vì muốn phát tiết lửa giận trong lòng nàng ta mà thôi.
Thường nói trưởng tẩu như nương, những năm trước, lúc nhị đệ còn độc thân, sao chẳng thấy nàng ta có an bài gì giúp hắn?! Lúc này hắn đã kết hôn rồi, nàng ta lại ghét bỏ thân phận của Dương thị sao? Nhìn cách làm việc của nàng ta hôm nay, hình như càng ngày càng không để ý tới tình huynh đệ của bọn họ. Đúng là có cái có thể nhịn, có cái không thể nhịn!
"Về sau, tốt nhất nàng nên đối xử với Dương thị như đệ muội của chúng ta đi, có thể được như vậy là tốt nhất, nếu không thể cũng đừng gây phiền toái cho nàng ấy nữa."
"Họ Dương kia là cái thá gì chứ?!" Nàng đường đường là nữ nhi của Thông Chính Tư Tham nghị, muốn nàng đối xử với một nha đầu đê tiện như đệ muội chân chính ư,sao nàng ta cũng không tự nghĩ thử xem, nàng ta xứng sao?
Sự hồ đồ của Từ thị làm bay hết tính nhẫn nại của Đồng Uẩn Nhiên, hắn cười lạnh, "Dựa vào cái gì à? Dựa vào việc nhị đệ thích, dựa vào việc hôm nay nàng ta đã là Chính Ngũ phẩm Tuyên phủ sử Tư Đồng Tri phu nhân, không còn là một nha đầu mặc cho nàng muốn nắn bóp thế nào cũng được!"
Từ thị bị đả kích, Chính Ngũ phẩm Tuyên phủ sử Tư Đồng Tri, phụ thân nàng, Thông Chính Tư Tham nghị cũng là Chính ngũ phẩm, nhưng phụ thân nàng đã tại vị ở chức vụ này nhiều năm rồi, vẫn chưa được thăng chức qua.
"Đây là do nàng ta dùng thủ đoạn mà có được!" Từ thị không cam lòng lên tiếng. Dương thị có xuất thân ti tiện như vậy, hôm nay lại cư nhiên đứng cùng địa vị với nàng ta, điều này khiến trong lòng nàng ta thật không dễ chịu.
"Cho dù có dùng thủ đoạn, đó cũng là bản lãnh của Dương thị! Ta ngược lại hi vọng nàng có thể học được mấy phần từ nàng ta, sẽ không suốt ngày bị người khác xúi giục trở về huyên náo gia đình không yên. Tối nay ta nghỉ ở chỗ Tần thị, chính nàng tự suy nghĩ cho kỹ đi." Dứt lời, Đồng Uẩn Nhiên phẩy tay áo bỏ đi.
Từ thị nghe xong lời này, giận đến nghiến răng, căm hận nói, một đám hồ ly tinh!
******
Hồ Hạnh sai nha hoàn cận thân bôi thuốc lên, rồi phất tay cho các nàng lui xuống. Nàng nhìn bàn tay đang bị băng bó, suy nghĩ đến thất thần. Hôm nay nhìn thấy Dương Nghi, đã cho nàng một kích động quá lớn.
Năm đó, lúc mới đến thế giới này thì nàng chỉ là một nha hoàn, mặc dù xuất phát điểm có hơi thấp một chút, nhưng nàng tin tưởng kế tiếp, nàng sẽ thuận buồm xuôi gió đi lên . Mà xác thực, sự bắt đầu của tất cả cũng nằm trong dự đoán của nàng.
Đến Ngô Đồng viện, cuộc sống trôi qua thong dong, bình lặng, đàm đạo với tam thiếu gia về trà, về thơ không phân biệt được trường hợp, địa điểm . . . . . . cũng chẳng sợ đắc tội với người khác. Ánh mắt Tam thiếu gia nhìn về phía nàng dần dần tràn đầy yêu thương cùng mến mộ, hơn nữa còn dung túng nàng khắp nơi. Mọi người trong viện đều biết nàng là tâm can bảo bối trong lòng Tam thiếu gia, không ai dám đắc tội với nàng. Mười ba tuổi thì nàng thuận lợi được thu phòng. Tam thiếu gia còn muốn phá cách thăng nàng lên làm thiếp thất, đáng tiếc bị La thị cản lại. Nhưng không sao, mặc dù nàng chỉ là thông phòng, cũng là một thông phòng có thể khiến cho chánh thất cũng phải né tránh.
Nàng cho là Tam thiếu gia sẽ luôn luôn cuồng dại với nàng không thay đổi , sẽ luôn dùng ánh mắt cưng chiều, ái mộ nhìn nàng. Nhưng là, nàng đã đánh giá cao cảm giác mới mẻ về mình của Tam thiếu gia, đồng thời cũng đánh giá thấp thủ đoạn của những nữ nhân trong viện kia. Lúc trước, mỗi khi Tam thiếu gia bị lôi đi thì nàng liền lấy ra một thứ đồ chơi khác lạ dụ dỗ hắn, có lúc là cờ năm quân, có lúc là một thứ gì đó mới mẻ, dùng những thứ này để lôi kéo hắn, để ánh mắt hắn luôn dừng lại trên người nàng. Mỗi lúc như vậy, những nữ nhân kia, đặc biệt là La thị, luôn nhìn nàng ‘cười như không cười’.
Mặc dù nàng đã rất cố gắng, nhưng Tam thiếu vẫn mê luyến những cô gái trẻ đẹp khác, mà những lá bài của nàng, cũng chỉ hữu dụng trong một vài ngày mà thôi. Tam thiếu gia dần dần bị chúng nữ nhân trong viện lôi kéo. Dù hiện tại, nàng cũng coi như được sủng ái, nhưng đã không còn được như lúc trước nữa
Hôm nay thấy dáng vẻ ẩn nhẫn củ