
giác được sự khinh bỉ của Lạc Thiếu Thừa đối với mình đã cao thêm một tầng, địch ý của mình đối
với hắn cũng ngày càng sâu, vì thế rốt cuộc cũng mở miệng: "Chị à, chị
phải cẩn thận đó, bạn trai mới của chị ở trường tụi em có tiếng là không thương hồng nhan chỉ yêu trai đẹp, coi chừng quần áo chị tặng cho anh
ta bị anh ta cầm đi mượn hoa hiến phật làm niềm vui cho người khác...:
"Là sao? Tôi nói này cô gái hôm qua cô còn vẽ tranh tò tình với tôi, hôm
nay sao lại có đôi có cặp với tên đàn ông khác rồi, thì ra là do cô tin
vào lời đồn, cảm thấy cuộc đời này của mình không còn duyên với tôi
sao... Nhưng mà quả thật là cô có thể hết hy vọng rồi, từ trước đến nay
tôi luôn khinh thường những kẻ tráo trở lật lọng bắt cá hai tay..." Có
qua có lại mới toại lòng nhau. Lạc Thiếu Thừa cũng cảm thấy tình huống
có chút quái dị, vốn định quan sát thêm một chút rồi nói tiếp, nhưng vị đàn em của bộ tuyên truyền kia lại nói lời thâm độc, hết châm chọc lại nói móc, bị động chịu đáng không phải
là phong cách của Lạc Thiếu Thừa anh.
"Đàn anh tiền nhiệm à, anh nhạy cảm quá rồi đó, anh đang nói tranh gì? Sao tôi lại không có chút
ấn tượng nào thế?" Đáy lòng Lê Duyệt không khỏi gào thét: Sơ Du đáng
chết bức tranh đáng chết, quả nhiên là bị anh ta nhìn thấy mà! May mà
trên bức tranh này không viết ba chữ Lạc Thiếu Thừa, đánh chết cô cũng
không thừa nhận, xem hắn có thể làm gì cô!
Đầu mày Lạc Thiếu Thừa hơi cau lại, cười đến gian manh: "À, bức tranh này còn đang ở trong tay Tiểu Hàn đó, không biết bạn trai mới của cô có hứng thú xem thử hay
không, xem coi người cô vẽ có phải tôi hay không? Người đứng bên cạnh
lại có phải là cô hay không?" Con nhóc răng bén lưỡi nhọn, đừng có làm
rồi không dám nhận! Sao cứ phải thấy quan tài rồi mới rơi lệ? Anh vốn
không định hùng hổ gây sự, nhưng đối phương lại làm chị gái đau lòng,
còn nói bậy bạ về khuynh hướng tính dục của anh, thật sự là bị thiếu dạy dỗ mà!
"Tôi không có vẽ gì hết... Cho dù có bức tranh gì đó thì
cũng không thể chứng minh là tôi vẽ? Tôi nói này đàn anh tiền nhiệm, anh cũng đừng mượn chuyện của mình để chuyển hướng đề tài, không bết chị có hứng thú tới trường tụi em không, chuyện bạn trai mới của chị là Gay
mọi người trong trường đều biết đó..." Vốn cũng không phải do cô vẽ, có
muốn cô thề độc cũng được. Lê Duyệt nở nụ cười giả tạo.
Đây là
tình huống gì thế? Chị gái của Tiểu Lạc và anh họ của Tiểu Duyệt ngây
người, em trai/ em gái của mình, thế nhưng lại là có quan hệ mờ ám không rõ với bạn trai mới/ bạn gái mới của đối phương...
Tiểu Duyệt,
anh không biết thì ra em đã có người trong lòng rồi! Tuy rằng người
trong lòng em không ra gì, còn đoạt người phụ nữ của anh em! Nhưng tổn
hại danh dự của em, hại em bị người ta hiểu lầm, trong chuyện này, anh
xác thực phải chịu trách nhiệm... Dương Thừa Duệ đột nhiên cảm thấy có
chút áy náy với em gái nhà mình, da mặt của con gái đều tương đối mỏng,
nếu không phải vừa rồi mình nhất thời xúc động, cũng không đến mức...
"Chuyện này.... Cậu đừng hiểu lầm Tiểu Duyệt, Tiểu Duyệt là em họ tôi..." Thôi, dù sao chuyện hôm nay cũng không hay ho gì, bị bạn gái đá, mất mặt thì
mất mặt, làm anh trai thì không thể để em gái chịu tiếng xấu được! Rốt
cuộc, Dương Thừa Duệ cắn răng một cái, dũng cảm nói ra sự thật!
Lời vừa nói ra, ba người còn lại đều sửng sốt. Hai người đang dùng lời lẽ
thô tục kèm trào phúng anh một câu tôi một câu đấu đá nhau cũng không
tiếp tục ầm ĩ nữa.
Anh, sao anh lại tự mình thú tội chứ! Mặt mũi của anh lại bại dưới tay hồ ly rồi... Lê Duyệt hơi cáu, lại không nghĩ
tới nội dung đoạn hội thoại vừa rồi của cô và Lê Duyệt đã khiến cho
người ta hiểu lầm.
Em họ? Không phải tiểu tam? Lê Duyệt bắt đầu suy nghĩ những lời vừa rồi của mình có phải hơi quá đáng rồi không...
Tâm tình của chị gái Tiểu Lạc quay ngoắt 180 độ, đã là em gái của Thừa Duệ, không phải tình địch... Chị gái phân tích tình huống vừa rồi một lần
nữa:
Khó có khi có một cô gái có thể khua môi múa mép, d∞đ∞l∞q∞đ
đao đến kiếm chắn, gặp chiêu phá chiêu tương xứng với em trai, hơn nữa
còn là một mỹ nữ... Trước khi những cô gái bộ dạng hơi xinh một chút đầu bị em trai lễ phép từ chối, bởi vì em trai không có hứng thú với con
gái nên thiếu quan tâm, nhưng giờ lại có thể đứng trước cửa trung tâm
thương mại Vương Phủ Tỉnh đấu khẩu với cô ấy, không màng đến thời gian
địa điểm... Tục ngữ nói, đánh là thương mắng là yêu, em gái, em có tiền
đồ, chị đây xem trọng em!!
"Ha ha, kỳ thực... Tiểu Lạc là em họ
của chị..." Vì hạnh phúc của em trai, vì để gien ưu tú của nhà họ Lạc có thể kéo dài, vì để sau này có thể tiếp tục ngắm nhìn mỹ nữ, nhất định
phải bắt lấy cơ hội, nhanh chóng phủi sạch quan hệ giữa mình và em trai, thúc đẩy JQ giữa em trai và em gái mỹ nhân!!
"Lâm Lâm, không phải lúc nãy em nói..." Lần này đến phiên anh trai Tiểu Duyệt ngơ ngác.
"Ha ha, vừa rồi.. em nói đùa..." Chị gái vừa cười gượng giải thích, vừa
thầm mắng Dương Thừa Duệ là một tên ngốc, khiến cô không xuống đài được.
"Anh, lúc trước em ra nước ngoài