
ở, thực sự vô cùng có ích.
Trương Lệ Hồng thì không cần phải nói rồi, thể năng của cô ấy vốn rất tốt, leo núi cũng là chuyện nhỏ thôi, có khi leo núi so với đi bình
thường còn nhiều hơn ấy chứ, cho nên biểu hiện so với bình thường cũng
tốt hơn rất nhiều.Hà Hiểu Vân tuy là yếu ớt một chút, nhưng dù sao cũng
là con cháu quân nhân, miễn cưỡng cũng không để tụt lại phía sau.Nhưng
mà Lý Dĩnh thì không được, thể lực của cô vốn đã rất bình thường, lại
nuông chiều từ bé, bình thường huấn luyện một chút cũng đã kêu khổ thấu
trời rồi, huống chi bây giờ .
Vào thời điểm còn lại 1.000 m, cô ấy thế mà ngồi phịch xuống đất, khóc hét lên:
“Mình không đi nữa… huhu… Mình muốn chết… huhu…”
Vừa mở to mồm thở hổn hển, vừa xoay người giãy nảy trên mặt đất kêu
khổ, cô cũng không buồn giữ hình tượng nữa, cứ thế mà khóc lớn.Như vậy
cũng không phải người đầu tiên, phía sau còn cả khối người, nhưng mà lại là người duy nhất của phòng kí túc xá 308.Tụt lại phía sau với cô cũng
chẳng sao, cô chỉ sợn ba người bạn cũng vì thế mà bị phạt, hít đất-
chống đẩy năm mươi lần so với việt dã 5km cũng chẳng thoải mái hơn đâu,
bởi thế bây giờ mới khó khăn đến thế.
Cố Lăng Vi nhìn sang Hà Hiểu Vân và Trương Lệ Hồng, Hà Hiểu Vân hiểu ý gật gật đầu, nhanh chóng quay đầu lại đi qua đem ba lô của Lý Dĩnh trên người, nhanh chóng khoác lên vai mình, Cố Lăng Vi cùng Trương Lệ Hồng
bên trái bên phải dìu Lý Dĩnh cùng đi:
“Đi, cậu mà ở lại phía sau, chúng mình ba người đều bị phạt theo, có thể mà, mau đứng lên đi, kiên trì một chút nữa thôi. “
Lý Dĩnh nhìn hai bên, cũng hiểu được mình trở thành sự cản trở cho
phòng 308, vì thế cô lau vội nước mắt miễn cưỡng chống đỡ đi về phía
trước, Diệp Bành Đào hô to một tiếng:
“Tiểu đội 1 nhóm 1 gia tăng tốc độ, mau.”
Hà Hiểu Vân đi trước làm gương, vọt nhanh, Trương Lệ Hồng, Cố Lăng Vi vừa chạy vừa kéo Lý Dĩnh theo sát sau đó, cô giáo Lưu đứng ở địa điểm
tập hợp trên cao, nhìn đồng hồ:
“Hai mươi chín phút 2 giây, phòng ký túc xá 308 làm rất tốt , không
có ai tụt lại phía sau cả, cũng đạt thành tích tiêu chuẩn rồi đấy, còn
cho tôi thấy tinh thần đoàn đội rất tốt, đáng khen lắm. “
Giọng nói kích động của cô giáo Lưu, bốn người bọn họ, ai cũng nghe
không vào nổi, ngồi phịch xuốngđất lớn mà thở, giống như một con chi chi bị mắc cạn ở bãi biển há miệng vậy đó.Vốn Cố Lăng Vi và Trương Lệ Hồng
cũng không đến mức chật vật vậy đâu, nhưng Lý Dĩnh cũng nặng cỡ năm mươi kg, cho nên cũng giống như người mang nặng.Bởi vậy bây giờ so với Lý
Dĩnh và Hà Hiểu Vân hai người còn mệt gấp nhiều lần.
Lý Dĩnh quay người nôn khan, Cố Lăng Vi cố gắng lắm mới có thể áp chế từng đợt trào lên ghê tởm, cảm giác khó chịu cùng cực, Diệp Bành Đào
lại tự nhiên tóm lấy tay cô:
“Cố Lăng Vi, em đứng lên hoạt động cho anh, nếu không sẽ ngất xỉu mất, mọi người cũng mau đứng lên hoạt động đi.”
Hà Hiểu Vân thở hổn hển nói:
“Ngất xỉu mới tốt, tỉnh lại phải chịu tội.”
Cố Lăng Vi biết Diệp Bành Đào nói đúng, miễn cưỡng để cho anh nâng mình đứng lên, một bên chân đá đá vào chân Lệ Hồng:
“Mau đứng lên, không xỉu ra đấy lại phải tạt nước. “
Chưa gì nghe xong, Lý Dĩnh lập tức cũng giãy dụa đứng lên, Hà Hiểu
Vân, Trương Lệ Hồng, Lý Dĩnh ba người dìu nhau, như mấy cụ già bảy tám
chục tuổi, đi còn có phần tập tễnh.
Cố Lăng Vi muốn tránh khỏi cánh tay của Diệp Bành Đào, lại phát hiện
chính mình một chút sức lực cũng không có, cho nên tạm thời để mặc hắn
vậy.Diệp Bành Đào nhìn cô thở dốc dần dần bình ổn hơn, mới lấy trong túi ra chai nước khoáng mở nắp đưa sang:
“Em uống đi, bổ sung thể lực, các em nữ sinh được ưu đãi đấy, bọn anh nam sinh hồi trước yêu cầu 23 phút là phải tới nơi rồi, cũng có người
tụt lại phía sau, nhưng không giống mấy em, em xem xem phía sau một đám
quăng mũ cởi giáp, chật vật như đào binh vậy.”
“Người này.”
Cố Lăng Vi trừng mắt liếc hắn một cái, vừa cảm thấy hắn cũng có chút tốt, thế mà chưa gì đã bắt đầu chán ghét rồi:
“Nam nữ vốn còn có thể lực khác nhau, nam mà khỏe hơn nữ có chút xíu thì kiêu ngạo cái gì chứ.”
Diệp Bành Đào cười cười nhìn cô:
“Thế trên chiến trường đánh nhau với quân địch, chẳng lẽ bởi vì các em là nữ mà thủ hạ lưu tình sao?”
Cố Lăng Vi ngẩn người, đúng vậy, nếu là chiến tranh, dù là nữ cũng
vậy thôi, thể lực yếu thì sao chứ, rèn luyện cũng sẽ tốt lên, nếu không
đã không tham gia quân ngũ, Diệp Bành Đào nhìn sang:
“Mẹ anh cũng là nữ chiến sĩ, ba anh nói mẹ anh năm đó 5km việt dã
thành tích tốt nhất là 20 phút, còn mang nặng nữa kia, em xem mặc quần
áo nhẹ như vậy cũng mất gần 30 phút, dù có về nhất cũng có gì phải thỏa
mãn chứ.”
Cố Lăng Vi quay đầu nhìn hắn một cái:
“Anh bị mù sao, mắt nào của anh thấy tôi thỏa mãn?”
Diệp Bành Đào nháy mắt mấy cái:
“Em không thỏa mãn thật à, nhưng mà biểu tình vừa rồi của em rõ ràng là thỏa mãn nha. “
Cố Lăng Vi chán nản, cảm giác sức lực khôi phục không ít, rút khỏi tay anh:
“Được rồi, cám ơn anh Diệp lớp trưởng, tôi nhất định là kiêu ngạo quá rồi, phải cố gắng rèn luyện hơn nữa, nếu không đạt được thành tích tốt
như mẹ anh, ít nhấ