
t.
Phương Thiệu Hoa tìm một vòng cũng không thấy thân ảnh váy đỏ lúc nãy, hắn có chút mệt mỏi lên xe, nhắm mắt lại. Chắc là nhìn lầm rồi, chỉ một chiếc váy màu đỏ mà thôi, ở đây nhiều
người như vậy tại sao có thể dễ dàng trùng hợp gặp nhau chứ?
Thế giới lớn như vậy, loài người lại nhỏ bé như vậy, xác suất hai người gặp nhau chỉ có một phần trăm ngàn vạn.
Xe lại chậm rãi chạy, hắn cũng không
biết cách đó khoảng một trăm thước, có một cô gái mặc váy đỏ, đeo kính
đen, chân mang giày cao gót bước vào trong xe. Trong tay cô gái này còn
cầm một chiếc di động, ánh mắt đầy ý cười nói qua điện thoại: “Phàm Phàm còn đang ngủ sao? Được rồi, tôi sẽ về sớm”
Tắt điện thoại, cô gái kia tháo kính đen xuống, lộ ra khuôn mặt mỹ lệ đầy mị hoặc.
Đúng vậy, là Kiều Na. Cô đóng cửa xe, giẫm chân ga. Xe chạy ngược hướng với xe của Phương Thiệu Hoa, càng lúc càng xa.
Edit: Phi Phi
Beta: Phi Phi
Phương Thiệu Hoa trở lại khách sạn, cái gì cũng không muốn làm, chỉ nằm dài trên sô pha không cho bất luận kẻ nào đến quấy rầy.
Hắn lấy một chiếc nhẫn màu bạc ra, mặt
trên nhẫn là một viên kim cương xinh đẹp tượng trưng cho tình yêu vĩnh
cửu. Một năm trước, chiếc nhẫn này chỉ thiếu chút nữa là đã được đeo vào ngón tay áp út của Vệ Nhu Y, cuối cùng bị cô ấy dùng cả tính mạng của
mình để từ chối.
Chậm rãi nắm chặt chiếc nhẫn vào lòng bàn tay, hắn nghĩ: Có phải mình thật sự đã lầm rồi không?
Thư ký gõ cửa, nói: “Phương thiếu, ngài Reynold mời ngài tham gia yến hội đêm nay”
Phương Thiệu Hoa đứng dậy. Reynold chính là đối tượng hắn muốn hợp tác lần này, chưa đến bốn mươi tuổi lại thông minh cùng cơ trí, được cả giới thương nhân nước Pháp vinh danh là thiên tài thương mại, cực kỳ khó đối phó. Thế nhưng nếu như có thể xây dựng
hợp tác lâu dài với hắn ta, con đường để Phương Viên đánh vào thị trường Âu Châu sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều.
Thế nhưng hắn không ngờ, buổi yến hội này sẽ gặp lại Kiều Na, hơn nữa còn là dùng cách thức như thế để gặp lại.
Lúc Reynold nắm tay Kiều na đi xuống cầu thang xoay tròn, ly rượu trong tay Phương Thiệu Hoa thiếu chút nữa đã
rơi xuống. Là cô, thật sự là cô! Một năm qua không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào trên mặt cô, vẫn là chiếc váy màu đỏ bó sát vòng eo hoàn mỹ yêu thích, mái tóc dài uốn cong, giày cao gót màu vàng ánh kim, trông cô cứ như một chú mèo Ba Tư kiêu sa quý phái.
Một cô gái phương Đông xinh đẹp mỹ miều, làm cho người ta khó có thể dời mắt.
Sự rung động xuất hiện lên trong lòng,
hắn gần như nhịn không được muốn lập tức tiến lên giữ chặt lấy cô, hắn
rất sợ chỉ cần chớp mắt một cái cô sẽ lại biến mất. Thế nhưng chưa đợi
hắn tiến lên, Reynold đã nắm tay cô, mỉm cười tuyên bố trước toàn thể
khách quý: “Đây là vợ sắp cưới Kiều Na của tôi, cô ấy đến từ phương
Đông, mọi người hãy chúc phúc cho chúng tôi nhé!”
Một quả boom khổng lồ bùng nổ khiến cho mọi người ngưng trệ vì kinh ngạc, sau đó tiếng vỗ tay chúc mừng lập tức vang lên.
Trên cầu thang xoay tròn thật dài,
Reynold với chiếc áo bành tô tao nhã cùng với Kiều Na một thân váy đỏ
rực đứng cạnh nhau, cánh tay Reynold vòng qua ôm lấy vòng eo của cô,
thân mật cùng xứng đôi như vậy, giống như một đôi quyến lữ trời sinh.
Phương Thiệu Hoa đứng trong sảnh lớn
ngẩng đầu nhìn, lần đầu tiên hắn cảm thấy thì ra mình cũng sẽ có một
ngày như vậy, đứng bên cạnh bàng quan nhìn cô đi cùng một người đàn ông
khác. Hắn chưa từng nghĩ rằng hai người gặp lại sẽ là phương thức này,
trái tim đau như bị nhét vào một quả tạ nặng ngàn cân.
Reynold kéo cánh tay Kiều Na đi xuống lầu, chào hỏi các vị khách quý có mặt.
Phương Thiệu Hoa cứ chăm chú nhìn cô như vậy, dường như đã quên chuyển dời ánh mắt.
Cho đến lúc Reynold dẫn Kiều Na đến
trước mặt hắn, nói: “Phương thiếu, cám ơn anh đã tham gia yến hội lần
này, tôi thật cảm thấy vinh dự”
Phương Thiệu Hoa vươn tay ra, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung dừng lại trên người Kiều Na.
Reynold nhận thấy ánh mắt đó của hắn, liền hỏi: “Sao vậy? Phương thiếu quen biết với vợ chưa cưới của tôi à?”
Kiều Na cũng không ngờ sẽ gặp lại Phương Thiệu Hoa ở đây. Thế nhưng cô vẫn kịp thời trấn định, sau vài giây kinh ngạc ngắn ngủi cô lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh, thoải mái mỉm
cười, gật đầu nói: “Phương thiếu, cũng chỉ là có chút duyên nhưng cũng
không tính quá quen. Em cũng gặp ngài ấy vài lần lúc còn ở trong nước”
Reynold sang sảng cười rộ lên: “Thì ra
Phương thiếu cùng vợ sắp cưới của tôi là người quen cũ, vậy thì hợp tác
lần này tôi sẽ nhường cho Phương thiếu năm phần, được không?” Đừng nhìn
con số nhỏ này, nếu tính ra thì đây chính là con số với lợi nhuận khổng
lồ.
Phương Thiệu Hoa lại một chữ cũng không
nghe được, vẫn cứ nhìn Kiều Na như vậy, nhìn nụ cười không chút sơ hở
trên mặt cô, tựa như bọn họ thật sự là người xa lạ.
Hắn cứ trơ mắt nhìn Kiều Na tựa vào
trong lòng một người đàn ông khác, sắp tới cũng sẽ trở thành vợ của
người khác, còn đối với hắn thì lại giữ một khoảng cách xa lạ.
Nhìn Kiều na mỉm cười trước mặt người khác, Phương Thiệu Hoa chậm rãi đi đến một góc kín, k