XtGem Forum catalog
Giáo Sư Khó Chịu Chớ Lộn Xộn

Giáo Sư Khó Chịu Chớ Lộn Xộn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326344

Bình chọn: 7.5.00/10/634 lượt.

quyết nhu cầu như thế nào?” Nghe nói nhu cầu

kia của đàn ông thật sự rất mạnh, không giải quyết sẽ rất khó chịu.

Cố Uyên bị câu hỏi của cô làm cho bị sặc, càng không ngừng ho khan. Ho

khan xong rồi, lại không dám dùng quá sức, vết thương trên người vẫn còn đau đấy. Từ Du Mạn nhẹ nhàng vuốt ngực của anh từ trên xuống dưới, giúp anh thuận khí.

“Không phải chỉ là một câu hỏi thôi sao, có cần thiết phản ứng như vậy không?”

“. . . . . .”

Từ Du Mạn giúp Cố Uyên uống một hớp nước, sau đó hỏi tiếp: “Là dùng tay sao?”

“Phốc. . . . . .” Cố Uyên vui mừng vì mình đã vừa mới nuốt nước xuống, lúc

phun cũng không còn phun ra chút gì. Anh thật muốn gõ mở cái đầu của Mạn Mạn ra, xem một chút bên trong rốt cuộc chứa thứ gì? Có cấu tạo như thế nào?

“Em cũng đã nói anh không cần thiết phản ứng mãnh liệt như vậy, đây cũng là chuyện rất bình thường. Em chính là tò mò.” Từ Du Mạn

tặng một cái liếc mắt cho anh. Sau đó nắm tay anh lên: “Nếu không

phải trên tay anh đang quấn băng gạc, em nhất định muốn kiểm tra một

chút xem lòng bàn tay của anh có vết chai hay không.” Từ Du Mạn cẩn

thận, động tác nhẹ nhàng sờ tay anh, không nhịn được đau lòng. Một lát

sau, mới thả tay anh xuống.

“Tại sao?”

“Nếu như lòng bàn tay anh có vết chai, liền chứng minh anh 26 năm qua đều là tay làm hàm

nhai, tự lực cánh sinh, tự mình động thủ cơm no áo ấm, nếu không có thì

anh phải ngoan ngoãn tiếp nhận nghiêm hình tra khảo của em rồi.”

“Em đó, không biết trong cái đầu nhỏ này của em chứa đựng những thứ gì nữa.”

Sau lần đầu tiên đến thăm vào ngày hôm đó, Úc không xuất hiện nữa, giống

như là bốc hơi khỏi nhân gian rồi. Nếu không phải bọn họ còn đang ở

trong bệnh viện này, tất cả thật giống như một giấc mộng. Lúc Yến Trầm

Phong trở lại chăm sóc Cố Uyên với Từ Du Mạn, Cố Uyên cùng anh ta đã nói chuyện rất nhiều, cũng nói rất lâu. Quá trình này có thể biểu hiện qua

động tác của Từ Du Mạn.

Lúc mới bắt đầu nói chuyện, Từ Du Mạn hết sức chăm chú, chuyên tâm nhất trí nhìn Cố Uyên, cũng nghe anh nói. Hơn

nữa thỉnh thoảng còn chen vào một câu. Ví dụ như mới vừa nói thẳng vào

vấn đề chính, thời điểm nhắc tới người phụ nữ kia, Từ Du Mạn chợt xen

vào nói:

“Người phụ nữ kia thật là cực phẩm trong đám tiện nhân, tiện nhân trong cực phẩm.”

Sau khìn thấy sắc mặt của Yến Trầm Phong, cô cảm giác mình hơi quá, dù sao

người ta cũng từng yêu đến chết đi sống lại như vậy, ngay trước mặt Yến

Trầm Phong nói xấu người phụ nữ mà anh ta thích hình như hơi không có

đạo đức. Về sau vẫn nên nói sau lưng bọn họ, Từ Du Mạn cười gượng hai

tiếng:

“Các anh tiếp tục, các anh tiếp tục, em tránh qua bên cạnh.”

Sau đó, cô ôm gối đầu ngủ thiếp đi. Lúc Từ Du Mạn tỉnh dậy, ai oán nhìn

thoáng qua Cố Uyên cùng Yến Trầm Phong, một bên cắn gối đầu. Vừa cắn vừa thanh thanh cổ họng:

“Lúc nào thì mới xong vậy hai ca ca, em đói quá!”

Cố Uyên liếc Từ Du Mạn một cái, thấy bộ dạng đáng thương hề hề của cô, bật cười rồi cười nói với Yến Trầm Phong:

“Được rồi, điều nên nói tôi đã nói xong rồi, rốt cuộc nên làm sao, trong lòng cậu hẳn đã hiểu rõ, sẽ nói tiếp với cậu sau. Tôi thật sự sợ Mạn Mạn

không để ý tới tôi nữa. Mạn Mạn đói bụng rồi, vừa lúc tôi cũng đói bụng, cậu chắc hẳn cũng đói bụng chứ, nói chuyện cho tới trưa rồi. Cho nên

vẫn phải làm phiền cậu đi mua cơm thôi. Lúc nào cũng trông cậu tới, tôi

với Mạn Mạn ăn đồ ăn trong căn tin bệnh viện đến phát chán rồi.”

Mạn Mạn này, thật là làm cho anh yêu đến không cách nào dùng lời nói mà

hình dung được rồi. Thấy cô đói thành như vậy, trong lòng anh rất đau,

cho dù đó là do Mạn Mạn cường điệu hóa mà thôi. Nghe thấy không nói

chuyện nữa mà muốn mua đồ ăn, Mạn Mạn lập tức linh hoạt, sôi nổi hẳn

lên.

“Thầy Cố, em biết ngay thầy đối với em tốt nhất ” Thời gian

dài, Cố Uyên cũng yêu cách Mạn Mạn gọi anh là thầy Cố rồi. Mỗi lần nghe

Mạn Mạn gọi anh là thầy Cố, anh đều có một loại khoái cảm khó hiểu.

“Anh không đối tốt với em, chẳng lẽ lại đối tốt với người phụ nữ khác?”

“Anh dám, nếu anh dám đối tốt với cô gái khác, thân mật với cô gái khác, em

liền cắt cái vật kia của anh đó.” Từ Du Mạn lên tiếng uy hiếp.

“Vậy còn mẹ anh thì sao?”

“Mẹ anh?” Từ Du Mạn suy tư một lát, nói: “Được rồi, em cho phép anh đối xử

tốt với mẹ anh, bà là mẹ sinh ra anh, không đối xử tốt với mẹ thì đối

tốt với ai? Nhưng trừ em ra, em chỉ cho phép anh đối tốt với mẹ anh,

người khác nhất định không được.”

“Bình dấm chua nhỏ.”



một cụm từ lưu truyền từ xưa đến nay, chính là nhắc Tào Tháo thì Tào

Tháo đến. Vừa mới nhắc tới mẹ của Cố Uyên thì mẹ anh liền gọi điện thoại tới. Điện thoại vừa kết nối thì từ bên đầu kia điện thoại truyền đến

giọng nói thanh thúy của mẹ anh:

“Con trai, con thật đúng là

đuổi theo vợ quên mẹ, mẹ không gọi điện thoại cho con, con vĩnh viễn

cũng không nhớ gọi điện thoại cho bà già này phải không?” Thầy Cố cùng với lớp

trưởng của bọn họ đã mấy ngày chưa tới lớp rồi, hai người đêu đồng thời

mất tích? Mọi người cũng khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ lung tung. Cuối cùng sau qua bàn bạc liền quyết định để Chư