
ậy.”
“Đồ ác phụ.”
“Mang hòa thượng ra mà đánh đầu hói!”
“Thôi đi, con khỉ đòi đi học.”
Tân Hân kết thúc: “Được được được, Kỳ Nguyệt văn chương tài cao, tớ không
nói lại cậu, cậu tha cho tớ đi, là tớ tự chuốt phiền phức!”
Điện thoại trên bàn run lên, tôi cầm điện thoại miễn cưỡng trả lời.
“Alo? Ai đó?”
“Kỳ Nguyệt, xuống đây.”
Giọng nói của Tô Tín không tỉnh táo như thường ngày làm tôi rất lo lắng, tôi cố gắng hạ giọng nói: “Để làm gì nữa?”
“Anh ở dưới lầu, em xuống đi.”
Hình như Tô Tín uống rất nhiều rượu, trong lòng tôi căng thẳng: “Được.”
Tôi mặc áo khoác vội vã xuống lầu, một bước cũng thành ba buoớc.
Lúc đi xuống lầu, dì quản lý còn khẩn trương dùm tôi: “Kỳ Nguyệt, con chậm một chút.”
Tôi thật hận chết mình, Kỳ Nguyệt à, mày không có chí khí chút nào.
Tôi lao ra khỏi ký túc xá nhìn thấy Tô Tín đứng dựa vào xe, anh thật sự
uống rượu, làm cho tôi có cảm giác nhẹ nhàng, thương cảm dâng đầy nhưng
vẫn phải chừa mặt mũi, tôi từ từ đi đến gần anh, tôi thấy được trong đôi đồng tử màu đen của anh toàn là bóng dáng của tôi, anh rất gầy, hốc mắt anh đỏ hồng, nhìn dáng vẻ này của anh, mũi tôi rất chua xót, liều mạng
mím môi cắn răng không cho mình khóc rống lên.
Tô Tín nhìn tôi chăm chú rồi nhàn nhạt cười: “Anh còn tưởng rằng em không xuống.”
Câu nói này của anh khiến tôi rất tức giận: “Anh uống say rồi.”
Anh cười to thêm: “Đúng vậy, anh say rồi.”
Tô Tín đột nhiên vươn tay kéo tôi vào lòng anh, mặc dù anh uống say nhưng
sức lực vẫn rất mạnh, tôi vừa định tránh ra đã nghe giọng nói khổ sởn
của anh trên đầu tôi,
“Đúng vậy, anh say rồi, Kỳ Nguyệt, anh nhìn đâu cũng thấy em.”
-----------------
Spoil chương 36:
Tô Tín nhắm hai mắt, hàng lông mi dài cọ xát nhau, đầu lưỡi anh xoay vòng
trong miệng tôi, thậm chí tôi còn nghe âm thanh nước bọt quấn quít nhau.
Không biết vì sao tôi rất khẩn trương, vừa hôn trả lại anh vừa nuốt nước bọt xuống.
Tô Tín nghe âm thanh, mở mắt ra, đôi mắt âm trầm cuồn cuộn, môi anh khó
khăn lắm mới mấp máy ra được vài chữ, giọng anh khàn khàn: “Nhắm mắt
lại.”
Trái tim tôi run lên: “Hả, ăn, ăn cháo trước đi………”
Tô Tín đưa tay dịu dàng đặt lên đôi mắt tôi, tôi thuận theo anh nhắm mắt lại, bờ môi anh lại rơi xuống.
“Kỳ Nguyệt, anh muốn ăn em trước.” Thực tế nói cho chúng ta biết, tuyệt đối đừng chọc vào người đàn ông lớn lên nhờ vào việc mỗi đêm uống sữa chứ không phải uống rượu.
Đáng
thương cho tôi, lảo đảo kéo Tô Tín đến cửa trường học, trên đường đi có
nhiều người nhìn xem, tôi vội vàng che mặt của Tô Tín, người này vẫn là
một giáo sư đấy, bày đặt say rượu, toàn bộ thể diện đều vứt xuống hết
rồi, còn hại tôi đây mất mặt vì phải chăm sóc anh nữa.
Nhưng tại sao lúc này tôi lại cảm thấy vui vẻ như thế?
Đúng lúc ở cổng có taxi, tôi vội vàng gọi một chiếc, chú tài xế vô cùng đáng yêu, xuống xe phụ tôi đỡ Tô Tín vào xe, tôi ngồi vào xe mà thở như chó.
Tô Tín dựa đầu vào cửa sổ xe, bóng đêm như màu mực tối đen, anh nhắm chặt
mắt, đôi chân mày hơi nhíu lại, y như một đứa bé ngủ không yên ổn. Tôi
kéo anh lại, anh khẽ cựa quậy dựa vào vai tôi.
Hơi thở anh xen lẫn mùi rượu phả vào cổ tôi. Tận đáy lòng tôi cảm thấy an ổn hơn bất kỳ lúc nào.
Mẹ ơi, rốt cuộc tôi thích người đàn ông này bao nhiêu rồi hả?
Chú tài xế thấy tôi đã ổn định, nghiêng đầu hỏi tôi đi đâu, tôi nói địa chỉ nhà Tô Tín và kêu chạy chậm một chút kẻo Tô Tín không thoải mái.
Nhớ tời lúc nãy khi Tô Tín vừa nói xong, trong nháy mắt tâm tình tôi như
muốn sụp đổ, nhưng mà Tô Tín lại sụp đổ trươóc tôi, anh cúi đầu, sức lực cả người anh đè lên tôi, tôi vất vả lắm mới chống đỡ nổi anh.
Rồi sau đó kéo anh lên xe.
Chú tài xế: “Cô gái, đây là bạn trai con hả?”
“Uhm.”
“Chắc là cãi nhau rồi, đàn ông đi ra ngoài uống rượu cuối cùng phải để người
phụ nữa của mình đưa về, khi còn trẻ tôi cũng vậy, giận nhau với vợ nên
đi ra ngoài uống rượu giải sầu. Kết quả khi tỉnh đậy lại thấy bà ấy ở
bên cạnh chăm sóc tôi, trong lòng tôi tự nhắc mình không đi như vậy
nữa.”
Tôi gật đầu thật mạnh, dùng sức “Ừ” thật to.
Trong
đầu tôi tràn đầy hình ảnh lúc Tô Tín nhìn tôi mà đôi mắt anh phiếm hồng, nghĩ đến một câu nói: Nếu một người đàn ông chịu vì bạn mà khóc, chứng
tỏ anh ấy thật lòng yêu bạn.
--------------------
Lúc đến
nhà Tô Tín, lấy chìa khóa ở chỗ bảo vệ, anh ta cũng rất tốt, nhìn một cô gái nhỏ nhắn gánh vác không nổi nên giúp tôi đỡ Tô Tín lên lầu.
Chờ xong hết mọi việc tôi mệt mỏi ngồi phịch xuống đất. Tô Tín nằm trên
giường, tôi đưa mắt xem anh, mái tóc che đi cái trán trắng nõn của anh.
Tôi suy nghĩ phương pháp giải rượu, đi vào phòng bếp làm một chén nước muối mang đến phòng Tô Tín, vỗ vỗ gương mặt nhỏ của anh: “Này này này!”
Tô Tín vẫn nhắm chặt mắt, vẻ mặt có chút khổ sở.
“Đồng chí Tô, nhà anh cháy rồi! Mau dậy đi!”
Anh hất tay tôi ra, không yên quay đầu đi.
Tôi đành phải đưa ra đòn sát thủ: “Tô Tín! Kỳ Nguyệt vợ anh bị người khác cướp đi kìa!”
Tô Tín vẫn còn thờ ơ, vẫn còn thờ ơ!
Tôi rất ấm ức, uống hết chén nước muối muốn chết lên chết xuống, để chén
xuống, quay đầu lại, trong lòn