Polaroid
Giáo Sư Quá Dùng Sức

Giáo Sư Quá Dùng Sức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323141

Bình chọn: 8.00/10/314 lượt.

g kinh ngạc, Tô Tín đã tỉnh, anh nhìn tôi

mà mất hồn, chỉ là trong tròng mắt đen của anh như có một tầng sương mù.

“Đã tỉnh rồi hả?” Tôi sửng sốt rồi tức giận hỏi.

Tô Tín vẫy tay với tôi ý bảo tôi đi lại, tôi nghi ngờ lại gần anh, cánh tay kéo lấy tôi vào lòng.

Trên người anh vẫn còn mùi rượu nhàn nhạt nhưng không khó ngửi.

“Aizzz.” Anh thấp giọng than thở, giọng nói do say rượu mà khàn khàn: “Em đã về?”

Trong giọng nói anh mang chút thỏa mãn làm chóp mũi tôi đau xót, tôi vùi mặt

vào ngực anh, nhiệt độ cơ thể anh bao lấy tôi, tôi đau lòng lại hơi vui

mừng, giọng nói tôi hơi buồn bực nói: “Uh, em đã về.”

-------------

Tô Tín ôm tôi ngủ say đi, tôi mang ghế tựa vào bên giường, tính ngồi nhìn anh cả đêm như vạy.

Nhớ tới lời chú tài xế nói, hơi xấu hổ, thật ra thì từ lâu vẫn là Tô Tín chăm sóc tôi, cơ hội để tôi chăm sóc anh vô cùng ít.

Một đêm đó ngủ rất ngon không có việc gì xảy ra, mặc dù trong lúc đó tôi có tỉnh dậy mấy lần để xem anh, hơi thở anh vẫn đều đều, vô cùng điềm đạm.

Lần cuối tỉnh lại là lúc trời sáng, không biết vì sao tinh thần tôi vô cùng tốt, nhẹ nhàng đóng cửa đi vào phòng bếp.

(Tác giả: có bao nhiêu người có suy nghĩ sau khi say rượu là XXOO kịch liệt đây???)

Ở trong phòng bếp nấu cháo, sau khi uống rượu tốt nhất là nên ăn cháo để nuôi dạ dày.

Nhìn nồi cháo sôi trào, tôi cảm thấy mình quá hiền huệ, tuyệt đối không phải là người rãnh rỗi ở nhà không biết làm gì…

Cầm muỗng khuấy nồi cháo cả ngày, mùi thơm bắt đầu lan tỏa, đang chuẩn bị

nếm thử một muỗng, đột nhiên cái muỗng bị cướp đi, tôi quay đầu nhìn

lại, không biết từ lúc nào Tô Tín đã đứng đó.

Anh đã khôi phục trạng thái khoan khoái hàng ngày, nụ cười ôn hòa.

Tôi bất mãn nói: “Làm em sợ muốn chết.”

Tô Tín không lên tiếng, múc một muỗng cháo thổi nguội rồi đưa đến bên

miệng tôi, hành động này của anh làm mặt tôi nóng lên, ăn thì ăn, dù sao cũng là mình làm không chết người.

Tôi đi tới ăn muỗng cháo đó,

còn chưa kịp nuốt, Tô Tín đã kéo tôi về phía anh hung hăng hôn mạnh

xuống, tôi định nói chuyện, đầu lưỡi anh đã quấy lấy tôi, linh hoạt cuốn đi miếng cháo trong miệng tôi, đến khi anh buông tôi ra tôi phải khó

khăn lắm mới thở đều được.

Tô Tín liếm môi, còn đặc biệt đưa ra nụ cười tà mị với tôi: “Uhm, mùi vị không tệ.”

Tôi phẫn uất nắm tay thành quyền: @#$%^&*()……..

---------

Trong khi chờ nấu cháo, Tô Tín đã tắm rửa sạch sẽ ngồi trên salon xem báo, tôi bưng tô cháo để lên bàn trà, quát: “Ăn!”

Anh khép tờ báo lại, đưa mắt nhìn tôi, trong đôi mắt đều ánh lên nụ cười

sáng ngời, vẻ mặt rất đáng đánh đòn, mẹ, anh ở đây mà vui vẻ đi.

Tôi thấy tô cháo cách anh khá xa nên đi lên muốn đẩy tô cháo lại gần anh

chút, kết quả không cẩn thận đụng vào bàn trà, đau đến nước mắt tuôn

rơi.

Tôi liều mạng xoa chân, nửa té trên ghế, Tô Tín muốn xem tôi thế nào lại bị tôi đẩy ra: “Nhìn thấy anh là không có chuyện tốt, ở

chung một chỗ chắc mỗi ngày phải chịu đau đớn đến chết.”

Tô Tín nghe tôi nói mà cười to, tôi trừng mắt nhìn anh: “Cười cái gì?”

Tôi tiếp tục xoa chân không để ý đến anh, Tô Tín thấy tôi phát cáu lại muốn vươn tay ôm tôi, tôi vội vàng đưa tay ngăn cản anh, kết quả là mất

thăng bằng, vô cùng khí phách áp đảo đồng chí Tô Tín trên ghế sofa mềm

mại.

Tôi nằm trên người anh, cảm giác như muốn hóa đá………..

Tô Tín cũng không ngời tới tôi lại ngã nhào vào anh, vẻ mặt có chút kinh

ngạc, nháy mắt mấy cái, tôi vội vàng giải thích: “Em không cố ý đụng ngã anh, một chút ý tưởng với anh em cũng không có nha~~”

Tô Tín cũng rất vô tội nháy mắt mấy cái.

Tôi quýnh lên: “Coi như em đụng ngã anh thì sao, giấu người phụ nữ sau lưng em! Em muốn bạo nát cúc hoa anh, xem anh có thể khó dễ em thế nào!”

Tô Tín đưa tay dịu dàng vuốt ve mái tóc tôi, anh hỏi: “Em bạo thế nào?”

“Còn bạo thế nào, sầu riêng gì đó đem lên hết….” Tôi mở to mắt, chống lên

ngực anh tính ngồi dậy: “Em vào bếp lấy ra liền, anh chờ đó…..”

Tôi còn chưa nói hết, Tô Tín đã vòng tay qua sau ót tôi đè xuống, hai đôi

môi nóng bỏng chạm nhau, anh hôn rất sâu, tôi hoàn toàn rơi vào rối

loạn.

----------------

Tô Tín nhắm hai mắt, hàng lông mi

dài cọ xát nhau, đầu lưỡi anh xoay vòng trong miệng tôi, thậm chí tôi

còn nghe âm thanh nước bọt quấn quít nhau.

Không biết vì sao tôi rất khẩn trương, vừa hôn trả lại anh vừa nuốt nước bọt xuống.

Tô Tín nghe âm thanh, mở mắt ra, đôi mắt âm trầm cuồn cuộn, môi anh khó

khăn lắm mới mấp máy ra được vài chữ, giọng anh khàn khàn: “Nhắm mắt

lại.”

Trái tim tôi run lên: “Hả, ăn, ăn cháo trước đi………”

Tô Tín đưa tay dịu dàng đặt lên đôi mắt tôi, tôi thuận theo anh nhắm mắt lại, bờ môi anh lại rơi xuống.

“Kỳ Nguyệt, anh muốn ăn em trước.”

Tô Tín ôm tôi lật người. Anh vây tôi trong lồng ngục anh, đáy mắt chất chứ dịu dàng, anh nhìn tôi thật sâu cúi đầu…

Bộ não tôi nhanh chóng phản ứng, dĩ nhiên tôi biết anh nói “ăn” là có ý

nghĩa gì, nhìn chăm chú vào gò má gầy gò của anh, trong đầu tôi lại hiện lên đôi mắt đỏ hồng của anh tối qua.

Tôi không chủ đưa tay vuốt

ve mặt anh, được rồi, Kỳ Nguyệt, mày thừa nhận đi, ở trước