Polaroid
Giáo Sư Tình Nhân

Giáo Sư Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322881

Bình chọn: 7.00/10/288 lượt.

i sinh chính là thiên kim tiểu thư,

Giang Thành Bân cũng không cách nào tưởng tượng cô ở trong một căn phòng nhỏ, cùng người khác xài chung nhà vệ sinh, mỗi ngày tăng ca đến đêm

khuya, về nhà còn phải tiếp tục ngồi vào bàn làm việc.

“Thật không có tiền đồ.” Cậu bĩu môi, “Vậy chị đi tìm con rùa vàng để nuôi đi, thầy Du hẳn là nuôi chị được, không bằng liền kết hôn sinh

con, chuyên tâm đảm nhiệm tốt vai trò bà chủ gia đình.”

Hạ Hiểu Úc như là nghe được cái gì ngày và đêm giống nhau, mắt phượng trừng thật to, vẻ mặt không dám tin.

“Cậu thật sự đã cho tôi cùng anh ấy sẽ……”

“Vì sao sẽ không ?” Giang Thành Bân uống một ngụm nước, chẳng hề để ý tiếp tục nói, “Tôi từ rất sớm đã nói qua, quen biết chị lâu như vậy,

lần đầu tiên nhìn chị đối một người đàn ông quan tâm như vậy, bộ dáng để ý. Huống chi quan hệ, kết hôn là chuyện rất bình thường, lại không có

gì nghiêm trọng, chị vẻ mặt làm sao lại hoảng sợ như vậy ?”

“Không có gì nghiêm trọng ? Vậy cậu trước kia làm sao lại có phản ứng mạnh như vậy, còn tức giận đến suýt chút nữa đoạn tuyệt với tôi ?” Hạ

Hiểu Úc tay chống cằm, thản nhiên cười hỏi.

Nhìn trong mắt phượng của cô lóe ra tia nghịch ngợm hiếm thấy, Giang

Thành Bân thở dài một hơi, trên mặt thanh tú trắng nõn, lộ ra vẻ mặt cô

đơn.

“Bởi vì tôi tự mình biết con đường của mình, đời này tuyệt đối không

có cơ hội cùng người trong lòng hẹn hò, kết hôn đi.” Sau một lúc lâu,

cậu thản nhiên nói.

Hạ Hiểu Úc nhịn không được mà đưa tay, nắm lấy tay của cậu, tay cậu

so với tay của những nam sinh bình thường khác mà trắng nõn, nhỏ bé hơn, giúp cậu động viên tinh thần mà không nói gì.

Mặt trời chiều ngã về tây, bên cửa sổ hai người đối mặt nhau, hai

người đều có tâm sự phức tạp, giải quyết cũng giải quyết không ổn.

Kết giao, kết hôn, thật là tất cả những vấn đề có thể giải đáp sao ?

Tuổi trẻ bọn họ, đều không có đáp án.

Khi thời tiết thay đổi, trên phố Đài Bắc dần dần vắng vẻ, làm người ta cảm giác có chút u buồn.

Nhưng mà, Hạ Hiểu Úc may mắn mình cùng Giang Thành Bân quan hệ đã ổn

trở lại, vậy là lúc cô buồn vào cuối mùa thu, một số chuyện có thể làm

cho trong lòng của cô ấm lại.

Dĩ nhiên, Du Chính Dung không tính.

Nghĩ đến Du Chính Dung, Hạ Hiểu Úc cũng không cảm thấy ấm áp trong lòng, mà là một cơn lửa dường như rất nóng, quả thực muốn đem cô đốt thành

tro.

Cô có thể cảm nhận được, Du Chính Dung bề ngoài nhã nhặn nho nhã, che dấu chính là bản chất phóng đãng và ngang bướng, anh vẫn cố gắng kiềm

chế, cũng che dấu rất khá, nhưng là gần đây, tình hình dường như từ từ

mà thay đổi.

Ánh mắt nhìn cô càng ngày càng lộ liễu, ôm càng ngày càng chặt, mỗi lần đều giống như muốn đem cô tiến trong thân thể.

Khí lực đàn ông trưởng thành đúng là kiên cường mà tràn ngập sức lực

như vậy, ở trong lòng anh, chính mình giống như hóa thành kẹo

đường, chỉ có thể mềm mại mà dựa sát vào nhau, mặc cho tim đập khống chế không được, mặc cho dòng nhiệt khác thường chạy suốt toàn thân.

Hơi thở dục vọng, nhiệt độ, rõ ràng quẩn quanh trong không khí, mà Du Chính Dung, càng ngày càng không muốn kiềm chế.

“Hiểu Úc……”

Tiếng gọi ôn nhu vang lên bên tai làm cô không ngừng nóng lên, người tê dại.

Ở trên sô pha nhà cô, hai người vốn ngồi kề vai nhau, thảo luận

chuyện trên lớp của Du Chính Dung, không biết vì sao, nói nói, Hạ Hiểu

Úc bị nửa dỗ nửa lừa ôm đến trong lòng anh, môi của anh bắt đầu dao

động, sau đó……

Ngón tay thon dài mang ma pháp, dịu dàng nhưng kiên định mà cởi nút

áo sơmi của cô. Gần đây, Du Chính Dung không cam lòng mà ôm nữa, anh một lần lại một lần thử dò thám, mặc kệ là của cô, hay là chính anh.

Khi đầu ngón tay lạnh thô ráp của anh xoa làn da mềm mại của đóa hoa

trước ngực cô, Hạ Hiểu Úc bất an mà vặn vẹo, thân hình khẩn trương đầy

căng thẳng.

“Hư, thả lỏng một chút, đừng khẩn trương như vậy.” Tiếng nói anh khàn khàn so với bình thường vài phần kiên nhẫn và dụ dỗ, nhịn không được

khẽ hôn đôi mắt kích động mở thật to của cô.

Sao có thể không khẩn trương ? Khi ngón tay đàn ông vân vê nụ hoa rất mẫn cảm, cô cả người hoảng sợ nhảy dựng lên, quả thực giống như là điện giật.

“Em…… em……” Cô thở dốc làm cho âm điệu không ổn định, hơi run.

“Hiểu Úc của anh đáng yêu, Hiểu Úc thẹn thùng.” Anh khẽ cười, môi bên tai của cô, bắt đầu từ hai má, từng nụ hôn nóng bỏng, thẳng xuống chiếc cổ, trước ngực trắng như tuyết của cô.

Anh nhẹ nhàng mà gặm hôn, cẩn thận ở trên da thịt mềm mại, để lại một dấu ấn than mật.

Khi anh dùng môi thay tay, làm cho dòng điện vẫn tập trung ở nụ hoa

ngọt ngào khiến kẻ khác điên cuồng, toàn thân cô hoàn toàn căng cứng,

gần như sẽ văng ra từng đoạn.

Không đủ sức rên nữa, môi lớn mật mà mút nhịp nhàng, đôi môi đỏ mọng

khẽ cắn cắn, kiều mỵ mà nhu nhược, làm cho con dã thú ở chỗ sâu trong

thân thể Du Chính Dung, chẳng những rục rịch, còn giống như sẽ phá

chuồng ra.

Ngọt như vậy, mềm mại như vậy, rốt cuộc có người đàn ông nào, có thể kháng cự quyến rũ kiều diễm như thế ?

Hạ Hiểu Úc cúi xuống nhìn trước ngực cô đang lộ ra, chuyên tâm hưởng

thụ, lấy lòng người đàn ông tuấ