Duck hunt
Gió Lạnh Đêm Hè

Gió Lạnh Đêm Hè

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322892

Bình chọn: 9.5.00/10/289 lượt.

ường giây điện thoại, và được Kiều Lê

Vân thành thật báo cho biết: Khang Thu Thủy đã gửi thư từ quân trường về cho nàng. Khang Tiểu Mai lập tức chạy vào tâng công với mẹ:

- Con nói không sai mà! Anh cả tới quân trường một cái, là vội vã viết thư gởi ngay về cho cô Vân!

Bà Viễn vội hỏi:

- Con què ấy đã nhận được thư của thằng Thủy rồi ư?

- Cố nhiền là nhận được rất sớm.

- Thằng hư đốn hết chỗ nói! Bố mẹ nó còn sống đây mà nó coi như chết rồi. Tao không thèm mong đợi thư từ gì của nó nữa.

- Đừng quá giận mà để lộ ý muốn ra ngoài, má! Giờ hãy cứ giả bộ coi chuyện đó như không quan hệ gì cả.

- Mày nữa, mày cũng chẳng tốt gì với tao! Sao cứ bắt tao phải đóng

vai tuồng đau khổ này mãi? Cần chửi là tao chửi. Cần đánh là tao đánh.

Nó muốn bỏ đi khỏi nhà này, thì tao cho nó đi chết đâu thì chết! Tao

không thiết nữa.

- Khang Tiểu Mai có vẻ ức vì bị mắng oan, nhưng cô gái lẹ miệng nói:

- Má ơi! Má còn lạ gì? Lúc này anh con đang si mê cô nàng mà!

Bà Viễn giận dữ:

- Thế nào là mể Chính con què đó quyến dụ anh mày chứ! Hừm tao muốn giết con đó quá à!

Khang Tiểu Mai há hốc mồm vì sợ:

- Con không tán thành hạ độc thủ! Người hạ độc thủ để rồi phải đền

mạng, là hạng người ngu đần, vô mưu, bị đời chê cười khinh bỉ.

Lúc ấy, bỗng thấy chị Lưu lật đật chạy vào:

- Thưa bà! Hình như là thư của chú Thủy nè!

- Đưa tôi xem. (Khang Tiểu Mai giật lấy phong thư) Má ơi! Đúng lá thư của anh Cả.

- Bóc ngay ra xem.

- Chứ má mong đợi không?

Khang Tiểu Mai tinh nghịch hỏi chọc tức mẹ, vì thấy mẹ sốt ruột muốn

nghe lời thư ngaỵ Bà Viễn trong chốc lát, không biết nói sao. Khang Tiểu Mai bước thêm một bước, tới trước mặt mẹ:

- Nào, để con đọc cho má nghe.

Bà Viễn giọng bực tức:

- Hãy khoan! Đưa cặp kính đây tao xem. Chữ con trai sao mà viết nhỏ

li ti như chữ con gái vậy? Chẳng còn ra hào khí nam nhi gì cả.

Bà Viễn mang cặp kính lão vào mắt, rồi hai mẹ con cùng nhìn vào lá thư của Khang Thu Thủy:



Thưa ba má

Vừa được đưa tới quân trường là con bận rộn công việc tối mắt tối mũi

lại. Tuy nhiên, nhờ tinh ý, con cũng kịp thời thích ứng với hoàn cảnh ở

đây mọi sự đều đầy đủ. Cơm nước nhà binh cũng khá, ba má đừng lo gì.

Tuy chưa đến ngày thi xuất ngoại du học, nhưng cũng xin ba má chú ý

dùm con. Mặc dù bận rộn, con vẫn không quên học ôn bài vở khi có giờ

rảnh.

Vân là đứa con gái rất ngoan, rất tốt, và rất có hiếu.

Lâu lâu rồi ba má sẽ mến thích nó. Lại nhờ em con nữa, nhưng khi rảnh

việc, mong em Mai đưa dùm Vân đi chơi, chị em cùng vui, hy vọng mau

chóng cùng nhau thân thiết.

Ồ! Tiếng kèn tập hợp lại vang lên ngoài kia rồi. Con xin được tạm dừng ở đây. Có tin gì thêm sẽ viết dài hơn ở thư sau.

Kính chúc cả nhà bình an hạnh phúc

Con của ba má:

Khang Thu Thủy"


Xem xong, Khang Tiểu Mai lại ton hót với mẹ:

- Con dám chắc lá thư gửi cho cô Vân, anh Cả không viết ngắn ngủi mấy hàng như vầy đâu. Chắc phải là tràng giang đại hải.

Bà Viễn thở dài:

- Ôi chao! Sắp có đứa con dâu, tức là sắp mất thằng con trai!

- Mãn hạn quân dịch, cứ hối thúc anh Cả xuất ngoại cho mau, ấy là kế cách hay nhất.

- Đưa thư này cho ba mày coi. Phần tao, tao không thèm trả lời thằng con bất hiếu này nửa dòng, nửa chữ nào hết.

Khang Tiểu Mai lại ghé thì tai thì thầm ton hót mấy câu nữa, trước khi cất giữ lá thư của anh, để chờ đưa cho cha.

Trong thời gian Khang Thu Thủy thi hành quân dịch, Kiều Lê Vân đã sống những ngày tháng nhớ nhung khắc khoải và cũng được hưởng những ngày hội ngộ sung sướng rạt rào. Tuy số ngày vui sướng ít hơn số ngày chờ đợi

ngóng mong rất nhiều, nhưng bù lại, những ngày ngắn ngủi Khang Thu Thủy

được về phép, là những mảnh thời gian không thể nào phai nhạt trong tâm

trí nàng. Thôi thì tay nắm tay, mặt nhìn mặt, mắt rưng rưng lệ vì "lạc

cực sinh bi". Nào đưa nhau đi ăn tiệm, đi giải khát ở quán hàng đông đảo tài tử giai nhân, nào họp mặt hàn huyên với các bạn học...

Tuy nhiên, trong thời gian ấy, Kiều Lê Vân cũng bị một phen choáng váng

tái tê, khi vô tình nghe được tin "đích xác"... Khang Thu Thủy phản bội

nàng!

Tin này do một thanh niên đồng khóa và cùng thụ huấn tại

quân trường với Khang Thu Thủy, đem về cho nàng. Lần đầu tiên nàng bị

đau lòng vì hành vi trai tơ bạc hãnh của Khang Thu Thủy. Chàng sinh

viên, tên là Lý Bất Bình, cho Kiều Lê Vân hay những cảnh Khang Thu Thủy

chơi bời trác táng, trong những ngày giờ được nghỉ, ra thị trấn hưởng

lạc. Tim nàng đau nhói từng cơn, mỗi khi hắn nhắc đến tên một cô gái đẹp phải lòng Khang Thu Thủy và được Khang Thu Thủy ôm ấp trong lòng, được

nắm tay quàng vai đi dạo phố. Lý Bất Bình nói rằng: Khang Thu Thủy nhờ

cái mã đẹp trai, đã được rất nhiều gái vùng ấy ái mộ, và Khang Thu Thủy

thay đổi tình nhân như người ta thay áo sơ mi vậy!

Tin đâu sét

đánh ngang đầu! Kiều Lê Vân thấy trời đất như tối sầm quay lộn điên đảo

quanh nàng vậy. Kể từ tấm bé, nàng chưa hề chịu khổ về vật chất, vì được cha mẹ cưng nuông hết mực. Về tinh thần, nàng chỉ có mỗi một nỗi buồn

về... cái chân tật nguyền. Vậy thì Khang Thu Thủy là người đầu tiên