Insane
Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325285

Bình chọn: 8.5.00/10/528 lượt.

nh đang đứng quay lưng về phía anh, anh hoàn toàn không thể

đọc được khẩu hình của cô.

Căn phòng trở nên yên tĩnh, Mộc Mộc

nghĩ rằng Trác Siêu Việt đã đi ra rồi, thử quay đầu lại, kinh ngạc phát

hiển ra, anh vẫn đứng ngoài cửa chăm chú nhìn cơ thể khỏa thân của cô.

“Anh…” Đôi môi cô run rẩy, “Anh muốn làm gì?”

“Cô nói thử xem?” Anh bước đến bên cô, ôm chầm lấy cô từ phía sau, đôi môi

anh áp lên mặt cô, hít hà mùi sữa tắm trên người cô, “Có cần tôi giúp cô tắm rửa không?”

Cô bị khiếp sợ bởi ánh mắt thâm trầm của anh, hoàn toàn đờ đẫn, gắng gượng gỡ tay anh, hy vọng anh sẽ buông cô ra.

“Đừng giả vờ nữa, không phải là chưa từng để tôi tắm rửa hộ… Hơn nữa, còn chỗ nào trên người cô mà tôi chưa từng chạm tới?” Giọng nói của anh không

chút hơi ấm, lại càng trở nên đáng sợ.

Ngón tay lạnh lẽo bóp chặt lấy bầu ngực cô.

Cô lạnh đến nỗi toàn thân run rẩy, muốn cầu xin anh, nhưng lại không phát

ra được âm thanh, lo sợ đến nỗi mồ hôi cứ tuôn rơi từ trên trán.

Cô không hiểu được, tại sao anh của ngày hôm nay lại đáng sợ như vậy,

trong ánh mắt luôn có một tia nhìn hằn học vô cùng sâu sắc.

Anh

cúi người hôn lên vai cô, sức hút càng lúc càng mạnh, cô đau đớn, muốn

né tránh, nhưng phần eo của cô bất đắc dĩ đã bị anh khống chế một cách

chật cứng, hoàn toàn không thể động đậy nổi.

“Nói cho tôi biết, có phải cô đã giết bố nuôi cô không?”

“Chẳng phải anh đã nói là sẽ không hỏi hay sao?” Cô quay mặt, cố gắng để anh nhìn thấy khẩu hình của cô.

“Ông ấy đã chạm tới cô chưa?” Anh cười u ám, bàn tay lướt đi lướt lại trên

cơ thể cô, mỗi nơi bàn tay anh đi qua, đều để lại một cảm giác nhói đau. “Giống như tôi đang làm thế này?”

Cô cắn chặt môi, lắc đầu thật

mạnh. Ông chưa từng, chưa từng bao giờ làm như vậy, ông rất yêu thương

cô, dùng toàn bộ tình yêu thương để yêu cô! Nhưng cô lại…

Trác Siêu Việt buông bàn tay đang đặt lên eo cô ra, xoay người cô lại, ngón

tay nắm chặt vào xương hàm của cô, nâng mặt cô lên, “Nói thật đi, tại

sao cô lại tới tìm tôi? Vì tiền? Hay là vì…”

“Bởi vì em thích anh.” Đôi môi cô run rẩy nói.

“Thích tôi?” Anh bật cười, cười một cách rất đáng sợ. “Xem ra cô vẫn chưa chịu nói sự thật…”

Anh dường như đã phẫn nộ, ấn cô thẳng vào bên trong bồn tắm, cơ thể cao lớn cũng bước vào. Bồn tắm rất rộng, hai người họ ở trong đó, vẫn còn đủ

không gian để hoạt động

“Em không lừa dối anh, em thật sự không lừa dối anh.”

“Không lừa dối tôi ư? Được rồi, vậy bây giờ cô hãy chứng minh cho tôi xem.”

Nói xong anh băt đầu cởi quần áo, cởi bỏ dây lưng, trong nháy mắt, cơ

thể khỏe mạnh cường tráng đã hiện ra trước mắt cô.

“Anh sẽ hối hận đấy.”

“Không bao giờ.” Anh túm lấy chân cô, tách ra. Cô muốn giãy giụa, anh lại giữ

chặt cơ thể của cô. “Chẳng phải là cô thích tôi hay sao, sợ gì chứ?”

“Em…”

Cánh tay anh âng hai chân của Mộc Mộc lên, gác lên hai bên thành bồn tắm, sau đó, hai tay đỡ lấy phần eo của cô.

Cảnh tượng khiến người ta nóng mặt hiện ra trước mắt anh, Mộc Mộc nhắm mắt

lại, tự biết rằng có muốn phản kháng cũng vô ích, để mặc anh muốn làm gì thì làm vậy.

Vuốt ve khêu gợi đến khi cả người cô trở nên mềm

nhũn, hơi thở gấp gáp, anh giữ chặt phần eo của cô, cơ thể dấn sâu về

phía trước…

Lại không đau giống như trong tưởng tượng của cô, chỉ là một cảm giác tê buốt đau nhói. Cô hít thở thật sâu, cơ thể

lắc lư trong nhịp tấn công của anh, xương cốt cột sống cứ đập liên hổi

xuống thành bồn tắm cứng rắn, cũng không đau, chỉ cảm thấy lạnh…

Cơ thể không đau, ngược lại, cảm giác nhói đau trong tim lại càng rõ ràng

hơn. Cô không hiểu rõ tại sao Trác Siêu Việt lại đối với cô như vậy,

không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Anh ôm cô dậy, cả người

cô ngồi lên người anh, anh đỡ lấy eo của cô, chuyển động. Khoái cảm từ

sự cọ xát đó càng ngày càng mãnh liệt, cô dần dần mất hết ý thức, tinh

thần bị cảm giác khoái lạc của cơ thể khống chế, cô ôm lấy anh, chủ động hôn lên môi anh. Anh đáp lại nụ hôn của cô, nồng nàn mà cuồng nhiệt.

Cơ thể cô tê dại đi trong sự cọ xát, máu nóng lan tỏa khắp toàn thân, cô

cảm giác bản thân mình muốn tan chảy, dồn toàn bộ sức lực ôm lấy anh,

chỉ mong anh có thể hiểu rằng, cô yêu anh, trước đây là như vậy, bây giờ cũng thế, tương lai cũng sẽ không thay đổi…

Khi tất cả đã kết thúc, cô ngân ngấn nước mắt nhìn anh. “Bây giờ anh đã tin chưa?”

Anh bỗng nhiên mỉm cười, một nụ cười vô cùng u ám. “Cô nghĩ rằng tôi vẫn

có thể tin cô ư? Tô Mộc Mộc, đừng nghĩ rằng tôi không biết… Cô hoàn toàn không thích tôi, cô đang lợi dụng tôi, lợi dụng tôi để bôi nhọ bố của

cô…”

“Em…”

“Cô hoàn toàn không hiểu được, thế nào là

thích, thế nào là yêu, bởi vì cô không có trái tim. Bố cô yêu thương cô

như vậy, cô lại bôi nhọ thanh danh của ông ấy trên tòa án, khiến ông ấy

chết rồi mà vẫn còn phải mang danh ô uế, chết không thể nhắm mắt."

Cô lắc đầu, ôm mặt khóc, “Em không cố ý, em chỉ muốn cứu mẹ, bên công an

đã nói, nếu mẹ không bị xử tử hình thì cũng phải chịu án tù chung thân,

em không thể giương mắt lên nhìn mẹ chết đi…”

Nhìn thấy người thân yêu nhất của mình chết ngay trướ