Hạ Mộng Cuồng Thi Khúc

Hạ Mộng Cuồng Thi Khúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325200

Bình chọn: 8.00/10/520 lượt.

ng cô nàng gần đây nộp đơn vào công

ty hận đến mức không thể mở chữ V trước ngực xuống đến bụng, dán hai ba

lớp lông mi giả, một lòng một dạ muốn tạo ra một câu chuyện tình yêu

công sở bí mật với Hạ Thừa Tư. Nghe nói kết quả tốt nghiệp của cô gái

này còn được một đôi 19, với năng lực lãnh đạo tập thể ưu tú vượt trội

hơn người, tuổi còn trẻ như vậy còn biết được đắn đo đúng mực thật đúng

là hiếm có. Nếu như Boss không phải là thiếu tổng, Ngạn Linh sẽ cảm thấy để cô ta làm thư ký riêng thật là đáng tiếc.

Có điều là cô cũng không thích ánh mắt cô gái này lắm.

Cặp mắt kia đen nhánh sáng ngời, giống như là hồ nước mùa đông đóng

băng sâu không thấy đáy, xinh đẹp nhưng lại có cảm giác lạnh lùng xa

cách. Thời điểm nhìn người khác cũng không e dè, thản nhiên lại sắc bén

như một lưỡi dao.

Ngạn Linh nhìn xem tài liệu trong tay: “Cô tên là Bùi Thi đúng không.”

‘Đúng vậy.”

“Cô mới tốt nghiệp đại học một năm, sơ yếu lý lịch viết là đã kết hôn, là mới kết hôn đây sao?”

“Đúng vậy, vào năm ngoài.”

“Chồng cô làm gì?”

“Làm việc ở phòng trung tâm thị trường thứ hai của tập đoàn Kha Thị,

chịu trách nhiệm việc đẩy mạnh tiêu thụ và liên lạc khách hàng.”

“Tại sao cô muốn làm công việc này? Tuy bộ phận công ty của Hạ – Kha

sắp thống nhất, nhưng công việc này cũng sẽ chiếm giữ phần lớn thời gian cá nhân của cô, thời gian cô và chồng mình gặp nhau cũng sẽ không vì

vậy được gia tăng.”

“Tập đoàn Thịnh Hạ vẫn luôn là mục tiêu phấn đấu của tôi, làm việc ở

đây khiến tôi có cảm giác vinh dự, cũng sẽ không trở thành gánh nặng.”

“Vậy cô cảm thấy mình có ưu thế gì?”

“Mạnh về khả năng phân tích, lực quan sát nhạy cảm. Am hiểu quản lý

thời gian, làm việc kỹ lưỡng có trách nhiệm. Trước khi đến phỏng vấn,

tôi đã tìm hiểu rõ tình huống của quý công ty, cảm thấy thích thú nhất

chính là phòng hòa nhạc cổ điển Kha Na mà anh Hạ Thừa Tư chuẩn bị đầu tư sắp tới. Bước đầu kế hoạch của anh tương đối hoàn thiện, cũng kết hợp

rất tốt phong cách của âm nhạc Kha Thị. Tôi hi vọng mình có thể trợ giúp được anh.”

Khi cô nói chuyện tốc độ rất chậm, đọc nhấn rõ ràng từng chữ, ánh mắt kiên định, thậm chí có vẻ quyết đoán khiến ai cũng không thể phản bác.

Ngạn Linh yên lặng nghe cô nói xong, phát hiện ra mình đã hoảng hốt

trong chốc lát, cho nên quay đầu nhìn lại thiếu tổng đang ngồi ở bàn làm việc.

Người đàn ông lười nhác ngồi tựa vào ghế chính là là tân sủng của báo chí kinh tế tài chính vài năm gần đây – Hạ Thừa Tư.

Đây không phải là lần đầu tiên Bùi Thi gặp anh, nhưng cũng là lần đầu tiên cô thấy anh ngồi trên vị trí này. Người thật của anh có vẻ trẻ

tuổi hơn với vẻ kiên cường trên tạp chí. Nhưng mặt mũi rõ nét hợp với vẻ mặt lạnh lùng, giữa trán toát lên vẻ không chân thật như cũ, giống như

là một tượng đá xinh đẹp bình thường.

“Cô Bùi, tôi có một vấn đề.” Hạ Thừa Tư nhìn lý lịch trích ngang của

Bùi Thi một lát, trong giây phút ngắn ngủi lại khiến người ta cảm giác

được có được một nỗi áp lực vô hình đang ngừng lại, sau đó nhướng mắt

lẳng lặng nhìn cô: “….. Em học tại đại học Chicago một năm dự bị, bốn

năm chính quy, chuyên ngành kinh tế ở Mỹ phải không?”

“Đúng vậy. Giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học, bản sao thị thực hộ

chiếu đều có trong hồ sơ xin việc. Anh Hạ có thể tìm đọc bất cứ lúc

nào.”

“Tôi đã xem qua hồ sơ của em. Trong bảng điểm bốn năm đại học của em

còn có một môn học tự chọn là tìm kiếm công việc sau khi tốt nghiệp.”

“Đúng vậy.”

“Nhưng hồ sơ xin việc em gửi cho tôi lại không có dán hình của mình.”

Bùi Thi sững lại, trong lúc nhất thời không kịp suy nghĩ ra được ý

trong lời nói của đối phương. Còn Hạ Thừa Tư vẫn nhìn chằm chằm cô với

một ánh mắt ôn hòa khiến người ta nhìn không thấu. Và càng khiến cô vô

tình nắm tay lại thành quyền.

– Lẽ nào anh ta nhìn ra gì sao?

Không, Hạ Thừa Tư sẽ không biết rõ về cô nhiều như vậy.

Nếu như không trả lời rất có thể là bao nhiêu công sức đổ sông đổ

biển. Cô đã quyết tâm đi đến nước này, thà rằng mạo hiểm cũng không thể

bỏ qua.

Cô khẽ mỉm cười, bình tĩnh từ từ nói: “Nếu muốn trở thành thư ký của

anh Hạ, đương nhiên phải biết rõ từng trải và thói quen của anh rồi. Anh từng ở nước Anh nhiều năm, cũng chỉ từng làm việc qua nhiều công ty

khác ở Anh. Nước Anh khác với các nước khác, hồ sơ xin việc sẽ không dán hình, tôi nghĩ anh nhìn hồ sơ xin việc giống vậy sẽ cảm thấy thân thiết hơn.”

Tiếp theo, trong phòng yên lặng trong giây lát, nhưng lại như kéo dài mãi mãi.

Cà phê tại góc phòng đã đun sôi, vang lên tiếng ùng ục. Ngạn Linh

thon thả xinh đẹp đứng ở bên cạnh, trong lúc nhất thời không biết là nên xem cà phê, Bùi Thi hay là chủ của mình.

Cuối cùng Hạ Thừa Tư đứng lên, cầm hồ sơ trong tay nhét vào bàn: “Ngày mai đi làm.”

Nhận lấy công việc được vạn người tranh nhau này, Bùi Thi đã sớm

chuẩn bị ngày hôm sau bắt đầu lên núi đao xuống biển lửa, giết sạch

thương trường, xông vào tổng bộ Liên Hiệp Quốc vì Hạ Thừa Tư. Nhưng trên thực tế khi thật sự nhận được danh sách công việc từ tay Ngạn Linh, cô

vẫn trợn tròn mắt một chốc.

“Chị Ngạn, đây là phần công vi


XtGem Forum catalog