Hào Môn Tội Yêu 2: Hợp Đồng Tàn Nhẫn

Hào Môn Tội Yêu 2: Hợp Đồng Tàn Nhẫn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210944

Bình chọn: 9.00/10/1094 lượt.

n cho con gái của em xem hay không?"(Tại vì bt đi máy báy, khách VIP và gia đình có em bé nhỏ sẽ đc ưu tiên lên máy bay trc', nên bây h hành khách bt mới bắt đầu lên)

Nhiễm Đông Khải lạnh nhạt lấy một cái Ipad ra đưa cho Niệm Niệm, quay đầu nhìn thoáng qua Sở Ngự Tây: "không cần, chúng tôi sẽ chăm sóc con của chúng tôi."

Thương Đồng chỉ cảm thấy khó khăn, nóng lòng muốn máy bay lập tức cất cánh.

Sở Ngự Tây không cười nữa, con ngươi lạnh xuống, nhìn đầu Thương Đồng gục xuống, cô vừa tắm gội qua không lâu, trên người truyền ra hương thơm nhàn nhạt, tóc mềm mại, sau khi cả người bị một trận giày vò kia, cũng có thể toả sáng mê người như vậy.

Tay anh từ từ siết chặt.

Tiếp viên hàng không xinh đẹp đi tới, nhắc nhở bọn họ thắt dây an toàn, lại ân cần nhận lấy danh sách rượu vang, một lát có thể nấu bữa ăn của khoang hạng nhất.

Niệm Niệm chăm chú chơi game, giống như một phiên bản thu nhỏ của Thương Đông, đôi khi gặp vấn đề, sẽ hét lên: "Mẹ, mẹ xem..."

Thỉnh thoảng Nhiễm Đông Khải sẽ nghiêng tới trước, kiên nhẫn dạy cô bé đánh như thế nào, Niệm Niệm rất vui vẻ, ngay cả khó chịu lúc máy bay cất cánh cũng không để ý.

Máy bay bay rất ổn định, tiếp viên hàng không bắt đầu chuẩn bị bữa ăn, Thương Đồng nhận lấy một ly Hồng Trà, ngây người nhìn ra ngoài cửa sổ, vì là buổi chiều, vẫn thấy được mây trắng, núi trông rất nhỏ, cô cảm thấy thành phố rất lớn, nhưng từ trên cao nhìn xuống, thì ra nhỏ như vậy, cô không dám quay đầu lại, sợ bắt gặp ánh mắt sáng quắc của Sở Ngự Tây.

cô không dám đối mặt với anh, dưới thân đau đớn rất rõ ràng, có một luồng nhiệt bất ngờ trào ra, cô cho rằng cái kia đến, vội vàng để ly Hồng Trà xuống, nói với Nhiễm Đông Khải một chút, liền đứng dậy đi vào toilet.

Lúc cô vừa đứng dậy, Sở Ngự Tây cũng đứng lên.

Nhiễm Đông Khải đang chỉ Niệm Niệm chơi game, đánh đến chỗ quan trọng, cũng không ngẩng đầu lên.

Thương Đồng thở sâu, mở cửa toilet ra, còn chưa kịp đóng lại, một lực mạnh mẽ từ bên ngoài đẩy cửa ra, một bóng người chui vào, cửa bị khóa lại.

"Anh....anh làm gì?" Thương Đồng giật mình nhìn chằm chằm Sở Ngự Tây.

Toilet trên máy bay rất nhỏ, lại chen vào hai người, Thương Đồng xoay người cũng khó khăn, cô sợ Sở Ngự Tây lại làm gì đó, vội vàng nói: "Tôi đã nói rõ với Đông Khải, tôi sẽ không quấn lấy anh ấy, anh ấy cũng đồng ý rồi."

Sở Ngự Tây nắm cằm cô, nhìn ngực cô lên xuống bất định, một tay ôm lấy cô vào trong ngực mình, ánh mắt anh chăm chú nhìn cô, thấy đôi môi đỏ mọng của cô đã sưng, trước đó anh không có hôn cô, chắc hẳn là cô tự cắn mình.

Đôi môi đỏ mọng giống như một đóa hoa nở rộ, hấp dẫn anh thật sâu.

Giống như bị mê muội, anh đột nhiên giữ chặt gáy cô, tay nắm lấy eo nhỏ của cô, ra sức hôn lên môi cô.

cô lắp bắp kinh hãi, muốn lùi về phía sau, chân đụng phải cái tủ bên cạnh, cả người bị kẹp giữa bồn rửa tay và anh, môi của anh ngậm chặt môi cô, nghiền ép, đầu lưỡi đi vào bên trong, quấn lấy đầu lưỡi cô, một trận tê dại kéo đến.

Cảm xúc tinh tế mà mãnh liệt, cô cảm nhận được sự xâm nhập của anh, anh hận không thể mang lưỡi cô hút ra, hút vào trong miệng anh, lòng của cô cũng bị anh hút ra, hai chân bay bổng, cả người giống như lơ lửng giữa không trung.

Máy bay bay ổn định, cô gần như đã quên nơi này là trên cao 30.000 feet. (feet là đơn vị đo độ dài của Anh và Mỹ)

Anh dường như không thỏa mãn với một nụ hôn đơn giản, bàn tay to từ eo trượt đến chân cô, bắt đầu xé rách quần cô.

"Đừng...ô..." Thương Đồng bị môi anh lấp kín, thân thể đau nhức vô lực, tay cô muốn đẩy anh ra, lại bị bàn tay anh nắm chặt.

cô sợ đến mức toàn thân đều run lên, tim cô nặng xuống, dùng sức cắn, quả nhiên bị anh dùng lực đẩy ra, sau lưng là bồn rửa mặt, đau đớn co rút lại trên mặt cô.

Sở Ngự Tây lau khóe môi, đôi mắt càng trở nên u ám, mùi vị đẫm máu đều rửa đi ôn tồn trước đây của anh, tay anh theo vạt áo của cô luồn vào, nắm lấy nơi mềm mại của cô, giọng cũng lạnh xuống: "Em kêu đi, tốt nhất là kêu mọi người đến, nhìn xem em ở trong này dụ dỗ tôi."

"Tôi không có." Thương Đồng khóc không ra nước mắt, cô run giọng nói: "Tôi đã nghe lời anh nói, anh còn muốn thế nào?"

"Em cho rằng đã đủ sao?" Xúc cảm trong tay Sở Ngự Tây vô cùng dễ chịu, mà bộ dạng bị làm nhục của cô lại càng kích thích ham muốn của anh, anh rút mạnh tay mình ra, xoay người cô lại, để cô đưa lưng về phía mình, anh nhìn đường cong duyên dáng của cô, bàn tay đã không nhịn được đi đến eo cô, muốn kéo quần cô xuống.

"Tôi không thể...tôi đã đến cái kia..." Thương Đồng chỉ biết vùng vẫy, gấp giọng nói, nói xong mặt cô đỏ hồng.

Con ngươi Sở Ngự Tây ngưng tụ, chần chừ giây lát, nhưng vẫn kéo xuống.

Thương Đồng hận không thể đâm đầu chết, nhưng một giây đồng hồ sau, thân thể cô đột nhiên bị nâng lên, anh lại dùng tư thế từ đằng sau đi vào.

Cảm giác hoàn toàn xa lạ, cô sợ đến mức hai chân run rẩy, lại nhìn giữa hai chân, thì ra chảy xuống trước là anh...

cô bị anh che miệng, từng phát từng phát nặng nề va chạm.

không biết có phải vì anh, hay máy bay gặp khí lưu bắt đầu lắc lư, cô bắt đầu đong đưa, tim cũng run rẩy, nước mắt the


Old school Swatch Watches