
hư vậy,
cùng Hoàng Phủ Tấn đối mặt nhìn nhau, bộ dạng cùng vẻ mặt đầy mong đợi làm
cho Hoàng Phủ Tấn cảm thấy không vui.
“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?” Hoàng Phủ Tấn nhìn về
phía nàng, lạnh lùng mở miệng nói.
“Nhất định có, đúng không?” Tiểu Thiên cũng không có
trả lời vấn đề của hắn, trực tiếp giúp Hoàng Phủ Tấn trả lời, “Hoàng thượng,
ngươi không cảm thấy hậu cung nữ nhân quá ít sao, ngươi cần phải đi tìm a, cũng
không cần quá nhiều, một là đủ rồi, hoàng thượng, ta giới thiệu cho ngươi một
người có được hay không?”
“Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?” Hoàng Phủ
Tấn mặt khẽ chìm xuống .
“Chính là muốn ngươi tái giá với một nữ nhân khác”
Tiểu Thiên mang vẻ mặt chờ mong. Oa, trời ạ, Tên cực phẩm hôn quân trước mặt
nàng lại không nghĩ ra.
Nàng cao hứng, không hề nhìn ra vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn
đang rất không vui.
“Ngươi muốn trẫm lập Như Mộng làm phi?” Trong
lòng Hoàng Phủ Tấn không khỏi tức giận, thanh âm lạnh như băng.
Nữ nhân đáng chết này, nói nhiều như vậy, rốt cục là
nói đến chuyện này.
“Đúng vậy, ngươi cũng có ý nghĩ này nha.” Nghe Hoàng
Phủ Tấn nói như vậy, Tiểu Thiên càng thêm cao hứng đâm lao phải đâm theo lao,
“Ta biết trong lòng ngươi cũng muốn như vậy mà, ta muốn giới thiệu cho
ngươi một nữ nhân chính là Như Mộng!”
Đáng chết! Niếp Tiểu Thiên! Nàng lại bảo hắn đi cưới
nữ nhân khác!
Hoàng Phủ Tấn tức giận từ trên người nàng lật người
ngồi dậy, không ai chú ý tới vẻ mất mát đầy khóe mắt hắn.
“Hoàng thượng, hoàng thượng, làm sao vậy.” Nàng vẫn
không hề nhìn thấy vẻ tức tối trên mặt Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên còn liên tục
hỏi không ngừng .
“Niếp Tiểu Thiên, trẫm hỏi một lần nữa, ngươi muốn
trẫm lập Như Mộng làm phi?”
“Đúng. . . . . Đúng vậy a.” Hoàng Phủ Tấn trong mắt
lạnh như băng Tiểu Thiên cuối cùng là chú ý tới, nuốt một ngụm nước bọt, nàng
gật đầu một cái.
Xảy. . . . . . Xảy ra chuyện gì? Hôn quân
dường như rất tức giận?
“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, vốn định đè
nén, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được rống lên, “Chuyện của trẫm không cần
ngươi quan tâm!”
“Không phải, hoàng thượng à, ta không có quản chuyện
của ngươi, ta cảm thấy Như Mộng cô nương kia tốt hơn Thủy Linh nhiều, ngươi xem
nàng, vừa ra giá thì đã 2 vạn lượng bạc đó, ngươi nghĩ đi, điều này rõ là có
nhiều người muốn nàng ta, ngươi xem, nói thế nào chúng ta cũng là vợ chồng , ta
đương nhiên là phải giới thiệu trước cho ngươi, đúng không?”
Hỏng bét. . . . . . Nguy rồi, sắc mặt của hôn quân tại
sao càng ngày càng khó coi vậy? Không thể nào, loại cực phẩm mỹ nữ giới thiệu
cho hắn, hắn còn mặt đen cái gì ? Không phải là cũng cảm kích ông trời để cho
hắn cưới như vậy là quá tốt sao?
“Niếp Tiểu Thiên, trẫm nói, chuyện của trẫm không cần
ngươi lo!” Hoàng Phủ Tấn cả giận, tâm chìm xuống , nữ nhân đáng chết này ,
tại sao lại dễ dàng đem hắn giao cho nữ nhân khác, nàng lại có thể nói ra nhẹ
nhàng như vậy!
Từ trên giường lật người xuống, hắn định rời đi, lại
bị nữ nhân này chọc tức vị hoàng đế này như hắn mà.
“Uy, uy, uy, hoàng thượng, đừng đi mà, chuyện
của ta vẫn chưa nói xong mà.” Tiểu Thiên liên tục không ngừng theo sát sau lưng
Hoàng Phủ Tấn, thật vất vả mới có cơ hội ở cùng hôn quân một chỗ , sao nàng lại
có thể bỏ qua như vậy.
“Niếp Tiểu Thiên, muốn trẫm lập Như Mộng làm phi,
ngươi đừng có mơ!” Hoàng Phủ Tấn càng nói lại càng nổi giận, hắn bây giờ thậm
chí có một xung động muốn bóp chết nữ nhân trước mắt này.
“. . . . . Tại sao?”
“Bởi vì. . . . . .” Hoàng Phủ Tấn cũng không biết nên
trả lời thế nào, tóm lại, hắn không thích nữ nhân này đem hắn giao cho người
khác, “Bởi vì trẫm không muốn lập nàng ta làm phi!”
“Không muốn lập nàng ấy làm phi?” Tiểu Thiên suy nghĩ
nát óc cũng nghĩ không thông, đẹp như vậy, mang nữ nhân cho hắn, sao hắn lại
không muốn chứ?
Không muốn lập Như Mộng làm phi, chẳng lẽ. . . . . .
“A ~~~ ta biết rồi.” Tiểu Thiên làm ra dáng vẻ như
chơt hiểu.
“Ngươi biết?” Trên mặt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một
tia mất tự nhiên, rồi lại mang theo một tia hơi nhỏ xao động, cho đến khi Tiểu
Thiên nói xong, để cho mặt của hắn đen toàn tập.
Chỉ thấy Tiểu Thiên đưa tay, vỗ vỗ bả vai Hoàng Phủ
Tấn, nói: “Ngươi không muốn lập nàng ấy làm phi, là muốn lập nàng ấy làm hậu có
phải không? Ai, sao ta lại không nghĩ ra chứ, nữ nhân đẹp như vậy, chỉ cho nàng
làm phi quả thật ủy khuất cho nàng. Ngươi sớm nói, ngươi sớm nói, ta sẽ hiểu,
yên tâm đi, ta cũng không phải là người hẹp hòi, ngươi muốn lập nàng làm hậu có
đúng không? Không sao, ta không ngại, ta đây không làm hoàng hậu có thể để
cho nàng .”
Tiểu Thiên nói rất rộng rãi, vốn tưởng rằng Hoàng Phủ
Tấn sẽ cảm kích nàng, tha thứ nàng, cùng ủng hộ, nhưng không có nghĩ đến mặt
Hoàng Phủ Tấn càng ngày càng đen, đến cuối cùng đã không có cách nào, chỉ có
thể dùng “mặt Bao công ” để hình dung hắn.
Sao. . . . . . Chuyện gì xảy ra? Hôn quân tại sao lại
xuất hiện loại vẻ mặt này? Có phải nàng nói sai cái gì?
A, đúng rồi, nhất định là, lo lắng hoàng tổ mẫu bên
kia giao phó không tốt , chuyện này còn không