Insane
Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324572

Bình chọn: 7.00/10/457 lượt.

ác phổi bộ đột nhiên thiếu dưỡng

khí nghiêm trọng, lúc này mới kịp phản ứng, chính mình bị người nam nhân này đánh lén!

Đột nhiên cảm giác não bộ truyền đến 1 trận cháng váng, 2 mắt tối lại, hôn mê bất tỉnh.

_ Phi Vũ, Phi Vũ, ngươi làm sao vậy?

Hoa Trầm Hương nóng ruột, thân thể của

nàng thế nào liền như vậy yếu, thế nào ko lịch sự dọa hắn như thế? Thẳng đến tro tay truyền đến 1 trận cảm giác ẩm ướt, vươn tay vừa nhìn, lập

tức sợ ngây người- Máu? Nàng chảy máu? Đáng chết…

Hắn lại ko dám chậm trễ, thân thủ lập

tức trên người nàng kiểm tra 1 lần, phát hiện ko có gãy xương, lập tức

hướng phía Tình nhi phát ra gầm lên giận dữ- Mau mời ngự y!

Tình nhi vừa nhìn thấy đầu Quân Phi Vũ

chảy máu lại hôn mê, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ đến trắng bệt, chạy đi tựu

vãng ngoại bào. (Hướng bên ngoài đi thật nhanh như muốn lập tức thoát

khỏi nơi đó)

Diệp Phong đi lên phía trước vừa nhìn,

khuôn mặt tuấn tú hé ra âm trầm nói- Công chúa điện hạ vết thương cũ bị

rách! Hoàng tử điện hạ là khách quý, chuyện hầu hạ công chúa, vẫn là để

Diệp Phong làm! (Mọi người có hửi thấy ko? Chỗ nào bốc mùi dấm chua nè!- Milk)

Nói xong, hắn ko nói thêm tiếng nào thân thủ liền nhẹ nhàng, đem tay Hoa Trầm Hương lập tức mở ra, chính mình

cấp tốc cúi người xuống đem Quân Phi Vũ ôm vào nội thất, nhẹ nhàng đem

nàng đặt nàng lên giường, lại vội vàng tìm băng gạc, ở đầu của nàng làm 1 cái băng bó đơn giản tiến hành cầm máu.

Nhìn Quân Phi Vũ bất tỉnh nhân sự nằm ở

trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệt bộ dáng đáng thương vẫn ko

nhúc nhích, làm cho tro lòng Diệp Phong tự trách ko ngớt. Nếu ko phải

hắn lỗ mãng, nàng như thế nào sẽ lại nhiều lần hôn mê?

Nhớ tới chính mình vừa mới nhìn thấy 1

màn Hoa Trầm Hương hôn nàng kia, ko biết vì sao, tro lòng lại buồn bực

muốn phát hỏa rống giận.

Sớm biết rằng như vậy, chính mình lúc đó là nên theo nàng.

Cái ý niệm này vừa ra, Diệp Phong chỉ

cảm thấy phía sau lưng 1 trận mồ hôi lạnh, nguyên bản sắc mặt ôn nhu,

tro nháy mắt lại khôi phục lạnh lùng, lui về phía sau 2 bước, tròng mắt

quy củ, yên lặng đứng ở bên giường bảo vệ nàng.

Hoa Trầm Hương gấp đến độ đi tới đi lui, lông mày rậm vo thành 1 nắm- Thế nào ngự y còn chưa thỉnh về? Diệp thị

vệ, ngươi đi thúc họ nhanh lên!

Diệp Phong lạnh lùng nói- Tình nhi đã đi, nàng làm việc, hoàng tử điện hạ cứ việc yên tâm!

Hoa Trầm Hương ngước mắt nhìn tên thị vệ nhưng bộ dáng lại ko giống thị vệ này, tro mắt hàn quang chợt lóe, lông mày rậm 1 đường, đang muốn mở miệng, liền nghe được thanh âm Tình nhi-

Nhanh lên 1 chút! Nhanh lên 1 chút! Ôn ngự y, van cầu ngài đi nhanh lên

đi!

_ Tình nhi, ta đây ko phải là đang đuổi

theo ngươi sao, cô nãi nãi, ngươi đừng vội a!- Một thanh âm dễ nghe lại

rõ ràng ở ngoài cửa vang lên.

_ Tình nhi sao có thể ko vội, nếu như công chúa điện hạ có mệnh hệ gì, sợ là ta và ngươi cũng ko thoát tội!

Thanh âm Tình nhi nghe có chút tức giận.

Diệp Phong hơi mím môi, nha đầu kia, vốn là thẳng như vậy, cũng ko sợ đắc tội người khác.

Theo giọng nói Tình nhi ko ngừng giục,

thân ảnh của nàng cũng rất nhanh xuất hiện ở nội thất, mà theo sát ở sau lưng nàng, chính là vị thanh tú tuấn nhã Ôn Dịch Nho ngự y.

Trãi qua 1 phen cẩn thận kiểm tra băng

bó, Quân Phi Vũ thật vất vả dỡ xuống lớp băng vải, lại lần nữa cột vào

trên đầu nàng, lần này buộc so với hồi nãy còn dày hơn.

Khi Ôn Dịch Nho dùng sức kéo, kết thúc lớp cuối cùng, Quân Phi Vũ cũng bị lực đạo của hắn trừu cấp tỉnh.

Mở mắt vừa nhìn, lại là tên ôn thần đáng chết này!

Quân Phi Vũ 1 đôi con ngươi đen yên lặng nhìn Ôn Dịch Nho, rất nhanh, 2 giọt lệ, theo khóe mắt nàng tuột xuống.

Nhìn thấy ánh mắt ai oán của nàng đáy

lòng Ôn Dịch Nho hốt hoảng, nhìn thấy công chúa ác bá nổi danh thế nhưng khóc, làm hắn tay chân có chút luống cuống, nghiêng đầu, đem ánh mắt

hướng Tình nhi trợ giúp.

Tình nhi thấy Quân Phi Vũ khóc, lập tức

hoảng hốt đi về phía đầu giường- Công chúa, tại sao người khóc? Có phải

vết thương đau ko? Đến, nô tỳ thổi cho người! Sẽ ko đau nữa!

Quân Phi Vũ ôm tay Tình nhi, con ngươi

đen ngập tràn hoảng loạn, trên mặt lộ ra 2 hàng lệ ngân, nàng thoạt nhìn thật đáng thương, nàng hướng Ôn Dịch Nho biểu hiện vẻ có chút sợ hãi-

Tình nhi, ta có phải cùng Ôn ngự y có cừu oán phải ko?

_ A? Có cừu oán?- Tình nhi nhất thời ko

kịp phản ứng- Công chúa, ngài sao lại nghĩ vậy? Ôn ngự y làm sao lại

cùng người có cừu oán?

_ Thế nhưng, hắn mỗi lần băng bó cho ta, đều dùng lực đạo rất lớn, ta hoài nghi là hắn cố ý- Quân Phi Vũ ánh mắt sợ sệt nhìn về phía Ôn Dịch Nho, lại nắm lấy tay Tình nhi- Lần tới ko

nên lại thỉnh hắn, mời ngự y khác đi! Ta sợ hắn!

Ôn Dịch Nho tính tình luôn ôn hòa, nhưng khi nghe những lời này của Quân Phi Vũ, vốn là cảm thấy nữ nhân này nói chuyện có chút ko lý lẽ, nhìn thấy ánh mắt mọi người mang theo chất

vấn, càng trừng mắt chán nản.

Hắn đúng là ra tay hơi nặng, cũng đúng

là tro lòng đối với nàng có oán hận, thế nhưng, hắn ko đến mức như nàng

nói? Thế nhưng cũng ko nên trị hắn như vậy, đây đối với cuộc đời ngự y

của hắn mà nói, sẽ l