
ng, vi thở phì
phò, cười nói với nàng- Tiểu Vũ, xin lỗi, ngươi thật đẹp, ta chịu ko nổi hấp dẫn của ngươi, khống chế ko được chính mình đã nghĩ muốn ngươi.
Quân Phi Vũ mặt cười ửng đỏ, cảm giác
chính mình chỗ mẫn cảm nhất đang cùng hắn chăm chú kết hợp cùng 1 chỗ,
trên người hắn có chút trầm trọng, làm cho nàng nhịn ko được muốn lấy ra thân thể thở dốc, lại ko nghĩ rằng, trái lại rước lấy hắn lý trí tan
vỡ.
_ Tiểu Vũ, ngươi đang dụ hoặc ta!
Hắn điên cuồng mà đong đưa thắt lưng, điên cuồng mà tác muốn thân thể của nàng…
Điên cuồng trúng đích bọn họ như là đã quên mất, bọn họ lúc này chính là ở trên xe ngựa.
Quân Phi Vũ thân thể bị hắn chống đối
được nhoáng lên nhoáng xuống, dưới thân ko ngừng co quắp buộc chặt, toàn thân như là bị hỏa thiêu cháy nóng hổi, nàng thật là muốn lên tiếng
thét chói tai, đem của mình loại này dục tiên dục tử cảm giác phát tiết
đi ra, nhưng tro đầu cận tồn 1 tia lý trí lại nói cho nàng biết, ko thể
kêu, nàng chỉ có thể gắt gao cắn môi, ko dám phát ra 1 chút xíu thanh
âm.
Cuối cùng, ở đến đỉnh điểm kia 1 sát, nàng thực sự khống chế ko được mở môi, run rẩy hô lên tên của hắn- Trầm Hương…
Ngây thơ mị hoặc thanh âm, lại cảm thụ
được của mình cứng rắn bị nàng dưới thân kia cực hạn ấm áp bao vây xiết
chặt, Hoa Trầm Hương chỉ cảm thấy, dù cho giờ khắc này chết ở tro ngực
nàng cũng thật đáng.
2 người còn đang điên cuồng quấn quýt
trung, Hoa Trầm Hương đang cảm giác tro đầu linh quang tứ thiểm, dưới
thân đang muốn phun trào thời gian, bên cạnh xe ngựa đột nhiên truyền
đến 1 trận tiếng sấm tựa như hồi báo thanh- Báo cáo vương gia, phía
trước có người chặn đường.
Hoa Trầm Hương thân thể run lên tẩu,
thiếu chút nữa liền sợ đến dương héo, nhịn ko được miệng vỡ giận dữ nói- Bất kể là ai, toàn bộ giết ko tha!
_ Tuân lệnh!
Quân Phi Vũ ha ha thấp cười rộ lên-
Vương gia, lần tới cần phải sống yên ổn 1 điểm, đừng động 1 chút là bò
lên trên nhân gia sàng. Vạn nhất vương gia bất lực, vậy cũng thật phiền
toái!
Hoa Trầm Hương cắn răng, dùng sức 1 động thân, hài lòng thấy được nàng cười đắc ý mặt chuyển hoán thành kích
tình khó ức cắn răng vặn vẹo- Tiểu yêu tinh, ngươi còn dám đắc ý sao?
Lại đắc ý, ta cần phải hảo hảo thu thập ngươi.
1 câu rơi, theo đó là cuồng phong mưa rào bàn tập kích.
Quân Phi Vũ khổ ko thể tả, ở đau cũng vui vẻ trung chìm nổi, cũng ko dám lên tiếng nữa.
Bên tai loáng thoáng truyền đến từng đợt đao kiếm tấn công tiếng ngựa hý, giữa trung, dường như còn kèm theo ai
đang hô hoán tên của nàng- Vũ nhi…
_ Vũ nhi, chúng ta đi tìm ngươi!
Thanh âm cách xe ngựa là càng ngày càng
gần, Hoa Trầm Hương khẽ nguyền rủa 1 tiếng, động tác càng phát ra có vẻ
cấp lên, dùng sức trừu thúc của mình thật lớn, rốt cuộc đưa hắn nóng rực phun ở tro cơ thể nàng, lại động tác nhanh chóng chỉnh lý hảo y phục
của nàng, lúc này mới chỉnh lý dung nhan của mình.
Quân Phi Vũ cũng vội vàng ngồi dậy thân, dựng thẳng nhĩ lắng nghe thanh âm kêu tên của nàng, muốn vén rèm quan
khán, lại đột nhiên bị Hoa Trầm Hương điểm á huyệt cùng mềm huyệt, tro
nháy mắt ko thể động đậy.
_ Tiểu Vũ, xin lỗi! Ta ko thể để cho bọn họ đem ngươi mang đi, ngươi là của ta! Vĩnh viễn là của ta!- Tuyên thệ
tựa như nói xong, Hoa Trầm Hương dùng sức ở trên môi của nàng ấn xuống 1 cái hôn, lúc này mới mở xe ngựa môn, thật cao đứng ở xe ngựa môn huyền
thượng, nhìn về phía trước ác chiến.
Thật ko ngờ, nàng vẫn cho là 5 phu thị ko yêu của nàng, thế nhưng sẽ liều chết đến đây cứu nàng!
Nhanh như vậy là có thể điều tra đến
tung tích của nàng, xem ra, này mấy nam nhân cũng ko phải kẻ đầu đường
xó chợ, ko thể, cũng là nhân vật ko giữ lại được!
Hoa Trầm Hương con ngươi đen nhẹ híp, thật ko ngờ, ngũ nam nhân thân thủ đều siêu hảo.
Đặc biệt cái kia Trình Nhất Đao, Nhất
Đao khuynh thành tên quả nhiên ko giả, thường ngày nhìn hắn cộc lốc thật dày bộ dáng, 1 ra chiến trường, thế nhưng như thiên thần hạ phàm, 1 cây đại đao giơ tay chém xuống, chém xuống ko ít đầu hộ vệ.
Lại tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn 200 người đội hộ vệ cũng ko đủ 5 người này giết!
(Phi ở đây mang ý nghĩa ko thể buông tay!)
Hoa Trầm Hương nhìn về phía trước hợp
lại giết người, hắc ưng nhẹ mị, chỉ trầm ngâm 1 hồi, liền lập tức xoay
người vào bên tro buồng xe, thân thủ cởi ra huyệt đạo Quân Phi Vũ, đơn
giản nói tóm tắt- Vũ nhi, nếu như ngươi ko muốn bọn họ tử, hiện tại liền kêu bọn họ ngừng tay. Bằng ko, ta an vị thực làm cho 5 người bọn họ ám
sát đắc thành tội danh.
Quân Phi Vũ trừng hắn liếc mắt 1 cái- Ngươi thật là ngoan!
Hoa Trầm Hương con ngươi đen nhíu lại,
hừ lạnh 1 tiếng- Ta ngoan? Ngươi ra đi xem thủ hạ của ta đã chết bao
nhiêu người, nếu như muốn dùng mệnh đền mạng, bọn họ thập cái mạng cũng
ko đủ, ta là nhìn mặt mũi của ngươi mới buông tha bọn họ, ngươi thật ko
biết phân biệt, hừ!
Quân Phi Vũ nhìn Hoa Trầm Hương, hắn cặp kia hắc đồng chính lóng lánh như 1 bó lửa, cho thấy hắn đang nỗ lực đè
nén nội tâm lửa giận, nếu còn như vậy đánh tiếp, sợ rằng đến lúc đó ai
cũng ko được hảo.
Nàng vội vàng đứng lên- Đi, ta với