Disneyland 1972 Love the old s
Hiền Thê Xui Xẻo

Hiền Thê Xui Xẻo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326892

Bình chọn: 8.00/10/689 lượt.

y.

A Manh cười nói: “Nương, những nha hoàn đó trẻ quá, sẽ không hầu hạ tốt, hiện tại bụng con đang lớn, phu quân lo lắng các nàng hầu hạ không tốt, nên cho Tần ma ma tuyển mấy người lanh lợi về. Qua hai ngày nữa, sẽ có hai nha hoàn được đưa đến Bích Tâm viện hầu hạ nương.”

Diêu thị nhìn A Manh cười tủm tỉm, chỉ có thể gật đầu, để A Manh rời đi.

Không có việc gì, A Man liền cùng Ngu Nguyệt Quyên rời đi.

A Manh trở về Viện Tỏa Lan, Ngu Nguyệt Quyên cũng trở về viện của mình, đột nhiên nhìn thấy một người đi đến, đến khi nhìn rõ bộ dáng người nọ, không khỏi giật mình.

“Trần, Trần công tử, ngài làm sao vậy? Chẳng lẽ ngài đánh nhau với người ta sao?” Ngu Nguyệt Quyên nghĩ rằng, không biết hôm nay là ngày gì, làm sao lại có hai người bị thương đáng sợ như vậy, chẳng lẽ họ làm chuyện xấu bị người trừng phạt?

Diêm Ly Trần ôm tay, mặt mũi có chỗ sưng lên, xanh xanh tím tím, nếu không phải có dấu hiệu là quần áo của hắn, nàng sẽ không nhận ra người này là Diêm Ly Trần – có điều, thần khí từ người hắn vẫn thật xuất thần, cái này được coi như trời sinh sao?

“Không, đây là ta bị ngã từ trên tường xuống.” Diêm Ly Trần nhìn nàng một cái, sau đó bổ sung: “Bởi ta đem tặng lễ vật cho anh trai ngươi, nên bị người nguyền rủa.”

“Gì cơ?” Ngu Nguyệt Quyên ngạc nhiên, thầm nghĩ không phải Diêm Ly Trần võ công cực cao sao? Làm sao có thể ngã từ trên tường xuống? Bị nguyền rủa là có ý gì?

Diêm Ly Trần nhìn Viện Tỏa Lan, sau đó phất tay áo rời đi.

Sau khi Nhị bá mẫu rời đi không lâu, đã rất nhanh đến ngày trưởng nữ của Diêu phủ lấy chồng.

Đối với hôn lễ của Diêu Thanh Thanh, A Manh rất quan tâm, tuy rằng hiện tại với cái bụng này, nàng không thể làm gì, nhưng vẫn muốn đếnphủ Tĩnh vương tham gia hôn lễ của Diêu Thanh Thanh, thuận tiện chăm sóc cho tân nương tử.

Diêu gia là nhà mẹ đẻ của Thái hậu, trưởng nữ đi lấy chồng đương nhiên oai vô cùng, thậm chí đích thân thái hậu còn phái người đến tặng lễ vật chúc mừng. Trong kinh người có mặt mũi đều biết điều đến chúc mừng, tặng lễ vật đầy kho của cả phủ Tĩnh vương lẫn phủ nhà họ Diêu, khiến cho hai phủ cực kỳ náo nhiệt.

Sáng sớm, A Manh ở trên đại sảnh thắp nhang, miệng lẩm bẩm khấn, thoạt nhìn có chút thần bí.

Ngu Nguyệt Trác cẩn thận nghe, vừa hiển được nàng đang lầm bầm chuyện gì, không khỏi đen mặt.

“Hôm nay là Diêu biểu muội cùng Tam công tử Tĩnh vương thành thân, không phải nàng thành thân, cũng không phải con nàng thành thân, nàng có cần khấn như một người mẹ vậy không?” Ngu Nguyệt Trác kéo nàng đến, bảo nha hoàn Tiểu Đoạn đem thuốc bổ cho phụ nữ có thai mang lên.

“Ta nhìn nàng lớn lên, trong lòng đã đem nàng thành con gái mình.” A Manh thản nhiên nói, sau đó lặng lẽ liếc nhìn tướng công, thầm nghĩ: nếu không phải hắn là nam nhân bá đạo, nói không chừng mình cũng đối xử với hắn như với con trai. Dù sao, trong lòng nàng thì tuổi của nàng cũng lớn, tuy không là bao nhưng cũng hơn hẳn bọn họ.

“Đừng nói bậy.” Ngu Nguyệt Trác nhẹ nhàng xoa đầu nàng, có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ, tuy rằng nàng từ bé đã có bộ dáng như bà già, nhưng không thể đến mức đem Diêu biểu muội thành con gái được, chẳng lẽ… “Nói đến ta mới nhớ đến lúc gặp nàng, nàng mới ba tuổi phải không? Sao từ đó đến giờ nàng chẳng thay đổi gì vậy?”

A Manh không hiểu ý hắn nói, hừ hừ nói: “Sao lại không đổi, chàng chưa từng nghe qua, con gái mười tám biến đổi lớn sao?”

“Không, ta muốn nói đến tính cách…” Ngu Nguyệt Trác yên lặng chăm chú nhìn mặt nàng, “Người ta nói con gái mười tám biến đổi lớn, nhưng nàng chưa từng có biến đổi gì, từ nhỏ đến lớn, đều cho ta cảm giác giống nhau, vì sao vậy?”

A Manh cảm thấy chấn động lớn, có chút hoảng sợ, trừng mắt, trong lúc nhất thời mồ hôi lạnh ướt đẫm phía sau lưng, thậm chí không dám tiếp nhận ánh mắt của hắn.

Đột nhiên hai người đều trầm mặc.

Cho đến khi Tiểu Đoạn đem thuốc tiến vào, không khí mới có chút dịu đi.

Ngu Nguyệt Trác thấy nàng sợ đến mức mặt trắng bệch, trong lòng nhất thời ảo não, thậm chí còn oán thầm Diêm Ly Trần nhiều chuyện. Tuy rằng trong lòng hắn đã sớm có nghi hoặc, thậm chí từ bé đã thích bắt nạt nàng, nhưng nàng chưa từng thèm chấp hắn, nhìn thế nào, nàng cũng không giống như một đứa trẻ, khiến cho lòng hắn phát hiện vài phần quái dị.

Nhưng mặc kệ nàng thế nào, hắn chưa từng để ý đến, cần gì phải vì một câu của Diêm Ly Trần mà so đo? Có lẽ, vì Diêm Ly Trần mang lời tiên đoán của Trần tiên sinh ra khiến hắn không thể không cảnh giác, sợ nàng sẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

“Được rồi, nàng đừng nghĩ nữa, đừng nói gì.” Ngu Nguyệt Trác ôm nàng vào sâu trong lòng nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, đến khi nàng ở trong thân thể hắn thả lỏng ra, lòng hắn cũng bỗng nhiên được thả lỏng.

Tiếp theo, Ngu Nguyệt Trác không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của nha hoàn, tự mình chậm rãi bón nàng uống thuốc. Hắn bón thật sự chậm, A Manhuống cũng chậm, tựa như hai người là một đôi trời sinh vậy.

Trừ Tri Hạ và Tri Xuân, hai tiểu nha hoàn mới bên người A Manh chân tay lanh lẹ, gọi là Tiểu Đoạn và Tiểu Tú, diện mạo chỉ có thể nói là thanh tú, nhưng được cái biết thân