XtGem Forum catalog
Hiền Thê Xui Xẻo

Hiền Thê Xui Xẻo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325472

Bình chọn: 7.00/10/547 lượt.

tìm nữ nhân khác, không liên quan tới chuyện có tình yêu hay không, mà là nàng cảm thấy thực bẩn, nữ nhân ai cũng hy vọng nam nhân chỉ có một mình mình, nếu xoay người đã đi tìm nữ nhân khác, cho dù không thương nam nhân đó, nhưng trong lòng cũng sẽ thấy ghê tởm dơ bẩn.

Cho nên bạn tướng quân nào đó nắm lấy ý nghĩ này của nàng, làm cho nàng phản kháng cũng không được.

Ánh trăng treo giữa trời, đêm lạnh như nước,nến đỏ trên bậu cửa sổ vẫn đang lẳng lặng cháy.

A Manh khó khăn mà buồn rầu gật đầu đáp ứng để cho đối phương áp xong, Ngu Nguyệt Trác tâm tình vô cùng tốt từ ngăn tủ kéo bên giường lấy ra một quyển sách lật xem, vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc để cho người ta tưởng rằng hắn đang xem sách nhân sinh triết học gì đó. Chờ A Manh thử thăm dò liếc mắt nhìn vào một cái, vẻ mặt liền đen thui.

"Ngươi, ngươi xem loại sách này làm cái gì?" Loại đông cung đồ vẽ khoa trương này,ai mà tin tưởng nó thì hậu quả tuyệt đối sẽ thực thảm. A Manh có điểm hoài nghi, nguyên nhân đêm nay hắn tiến sai động có phải là do xem loại đông cung đồ nghiệp dư này không?

"Bổ sung tri thức mà!" Nam nhân thực lạnh nhạt mỉm cười giải thích, không có chút xấu hổ hay cảm thấy thẹn gì." Lần sau chúng ta nhất định phải thử xem động tác trong này đi ~~ "

Dù sao trải qua chuyện tối mật vừa rồi cũng làm cho A Manh hiểu rõ mọi chuyện, mà Ngu Nguyệt Trác đơn giản cũng không muốn che lấp, hắn thoải mái đem chính mình triển lãm ở trước mặt A Manh, vì làm như vậy về sau lúc hắn cùng A Manh luyện tập, nàng cũng sẽ không còn cách nào cự tuyệt hắn, thật sự là nhất cử lưỡng tiện nha ~~

Nàng từng gặp qua người vô sỉ, nhưng chưa thấy qua người vô sỉ nào lại có thể lấy vẻ mặt vô hạn nghiêm nghị đầy chính khí như vậy nói ra chuyện vô sỉ như thế, thật sự là làm cho người ta không chịu được. A Manh bị hắn biến thành tâm vô khí lực, thả lỏng thân thể lùi vào phía trong giường. Hôm nay ép buộc cả một ngày, buổi tối còn nháo thành như vậy, tuy rằng không có làm hỏng sàng đan, nhưng so với chuyện lăn lộn làm hỏng sàng đan còn muốn mệt hơn.

"Ta muốn ngủ." A Manh rầu rĩ nói, đem chăn kéo cao, không muốn tiếp tục nhìn đến bạn tướng quân nào đó nửa.

Ngu Nguyệt Trác đem quyển sách trên tay buông xuống, cũng leo lên giường nằm ở bên người nàng, lấy tay cẩn thận đem nàng kéo vào trong lòng, hôn nhẹ lên cái trán nàng một cái rồi dùng thanh tuyến kỳ dị mà rất nhẹ nhàng mềm mại nói, "Ừ, ngủ đi."

A Manh muốn đẩy hắn ra, nhưng thân thể nam nhân vẫn bất động ngược lại làm động đến miệng vết thương phía dưới, làm nàng đau đến hít vào, cuối cùng không để ý tới nữa, trực tiếp nhắm mắt ngủ.

Rối loạn cả một ngày rốt cục cũng đã xong.

Tân hôn ngày hôm sau, gặp cha mẹ chồng kính trà.

A Manh mím môi, cố gắng làm khuôn mặt tươi cười, làm cho mình thoạt nhìn thần sắc như thường. Chính là bộ dạng nàng miễn cưỡng cười vui, thật sự là làm cho người ta tránh không được suy nghĩ nhiều.

Tri Xuân thấy bộ dáng này của nàng, trong lòng có chút lo lắng, nghĩ đến tối hôm qua dù động phòng xảy ra chuyện gì, nhưng hiện nay bí mật trong phòng sẽ khó giữ nếu nhiều người biết, lại không thể mạo muội hỏi chủ tử, hai nha hoàn chỉ thật trầm mặc trang điểm cho nàng. Chải mái tóc đen dài búi cao lên, trên búi tóc cài một cây trâm hình phượng, trâm phượng ngậm chuỗi trân châu trong suốt, dưới ánh sáng mặt trời tôn lên khuôn mặt ôn nhuận sáng bóng của nàng.

Ngu Nguyệt Trác đi tới, đứng ở phía sau nàng, đem hai tay đặt lên hai bờ vai nàng, khom người nhìn khuôn mặt động lòng người trong gương đồng, không khỏi cười nói: "A Manh như vậy thật là đẹp mắt."

A Manh nhìn nam nhân trong gương đồng một cái, không có hé răng, cầm lấy son trên bàn bôi lên.

Một bàn tay to ấm áp vươn ra cầm lấy hộp son, sau đó lấy một cái khăn sạch sẽ lau son phấn trên mặt nàng đi, đỉnh đầu vang lên thanh âm trầm thấp của nam nhân: "Không cho phép nàng dùng mấy thứ này." Trong thanh âm hàm chứa nghiêm túc.

Tri Xuân nghe được câu nói kia, nhất thời co rúm lại một chút, không khỏi từa khuôn mặt anh tuấn tao nhã phong độ mê hoặc của nam nhân tỉnh táo lại, bắt đầu có chút hiểu được vị cô gia này của các nàng quả nhiên là một vị tướng quân oai hùng, riêng chỉ là nghe thanh âm kia đã khiến cho người khác không tự giác thẳng lưng, không dám lỗ mãng. Rõ ràng là nam nhân tao nhã tuấn dật mà khi hắn nghiêm túc bộ dáng lại như là thay đổi hoàn toàn.

"Buông ra!" A Manh nhịn xuống nộ khí, muốn đẩy hắn ra, lại phát hiện nam nhân này giống như miếng da trâu dính thật chặt lôi kéo mãi mà vẫn không di chuyển, đành phải giải thích nói: "Sắc mặt của ta không tốt, vẫn là bôi chút phấn sẽ tốt hơn." Bộ dáng này vừa thấy chính đã biết là bị vùi dập hành hạ khổ sở, không có nửa điểm thần thái mà cô dâu nên có.

Nghe vậy, Ngu Nguyệt Trác nâng lên gương mặt cúi gằm của nàng xem kỹ lưỡng,nàng có khuôn mặt khéo léo tinh sảo, sau đó gật đầu: "Quả thật không tốt, tái nhợt như nữ quỷ." Bất quá vẫn là thực đáng yêu, hắn cúi đầu ở trên gương mặt tái nhợt của nàng cọ cọ một chút.

Nàng như vậy là do ai làm hại a? A Manh trong lòng đại hỏa, nếu không