pacman, rainbows, and roller s
Hổ Xinh Đẹp, Sói Đùa Giỡn

Hổ Xinh Đẹp, Sói Đùa Giỡn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321963

Bình chọn: 8.00/10/196 lượt.

à nam nhân, vì cái gì không thể mặc như

vậy? Ta cũng không phải không có mặc gì nha!”

“ Không phải nàng không xem hắn làm nam nhân, hắn liền thật sự không

phải nam nhân, nàng rốt cuộc…… Rốt cuộc có hiểu hay không nha?” Kích

Liên Thiên tức giận đến ngay cả nói đều nói không rõ, lại thực không thể nhẫn tâm mà trách nàng, nói xong lời cuối cùng cũng chỉ có thể hỏi một

câu bất đắc dĩ như vậy.

Chưa bao giờ có ai dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với nàng dù chỉ

một câu, hôm nay nếu đổi thành người khác như vậy đối với nàng nói

chuyện, đừng nói là có thể mạng nhỏ khó bảo toàn, ngay cả gia quyến cũng khó tránh khỏi liên lụy a, nàng đường đường là công chúa Ngọc Hổ tộc,

hơn nữa lại là thánh nữ địa vị tối cao nha!

Nhưng hiện tại người đang đứng ở trước mặt nàng không phải ai khác, mà là tiểu oan gia mà nàng yêu say đắm a!

Vì thế Bảo Oa cụp mi mắt, khóe miệng cong lên, dùng một nụ cười xinh đẹp, quyến rũ trấn an nam nhân trước mặt.

“ Tốt lắm, ta về sau sẽ chú ý , nhưng hôm nay có thể ngoại lệ một lần

được không, nếu mặc nhiều quần áo hơn ta sẽ không thể bơi được ……”

“Hai người các ngươi đừng ở chỗ này liếc mắt đưa tình .” Nam chính đã

xuất hiện , kẻ ngoài cuộc cũng nên thức thời mà rút lui, Vân Chinh Phong từ lúc Kích Liên Thiên xuất hiện liền đem y phục mặc trở lại trên

người.

“ Kích huynh, nơi này giao cho huynh, ta quay về trước chuẩn bị.”

Nghe được thanh âm của Vân Chinh Phong, Kích Liên Thiên mới xoay người

ngượng ngùng nói: “ Hổ tướng quân, thất lễ rồi, đến mà chưa kịp thông

báo với tướng quân một tiếng đã vội vàng……”

Vân Chinh Phong nhấc tay, “ Được rồi, đừng một câu “tướng quân” hai câu

“tướng quân” đi , gọi ta Chinh Phong là được rồi, chờ sau khi Bảo Oa lấy được cây “vạn tuế tử trăm độc”, chúng ta sẽ tiếp tục hàn huyên!”

Sau khi nói xong, hắn tiêu sái xoay người rời đi, hướng về nhóm vu nữ vừa mới dẫn đường cho Kích Liên Thiên.

Mà Kích Liên Thiên đương nhiên cũng không có khả năng để cho Bảo Oa một

mình xuống biển, hắn bắt đầu động thủ thoát y. (há há, làm tiểu hổ riết

ta nhạy cảm với hai từ “thoát y” này lắm nha!!! ^^)

“Ta cùng ngươi cùng nhau đi xuống……”

“Chờ một chút!” Bảo Oa đè lại bàn tay đang xốc quần áo lên của Kích Liên Thiên.

“ Chàng biết bơi sao?”

“ Biết! Bơi lội với ta mà nói không là vấn đề, nàng yên tâm……” hắn cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng, trộm hương.

“ Giúp ta cởi y phục ra.”

“Vậy chàng trước hãy ngậm cái này trong miệng, nhớ kỹ, sau khi nhập vào

hải lý tuyệt đối không được nhả ra, bằng không khi lặn xuống đáy biển,

nếu có sơ sót gì, hậu quả khó lường được .”

“ Đây là cái gì?”

kỳ thật năng lực của bọn họ mà nói, lặn vào đáy biển cũng không phải

chuyện khó khăn lắm, chính là hoàn cảnh thay đổi, khó có thể bảo đảm

được an toàn tuyệt đối được.

“ Đến, để ở dưới lưỡi.” nàng đương nhiên hiểu được bọn họ xuống biển

không có vấn đề, nhưng vì đề phòng những rủi ro có thể xảy ra, vẫn là có chuẩn bị hoàn hảo vẫn tốt hơn.

“ Đây là “lâm thủy ngọc” của tiểu công chúa Nhân Ngư tộc tặng cho ta, nó có thể giúp chúng ta khi ở dưới đáy biển vẫn có thể cảm thấy bình

thường như khi ở đất liền, là bảo vật hiếm có a!”

Nàng cũng ngậm lấy một hạt ngọc, mới động thủ giúp hắn thoát y.

Lặn vào biển, nước bao lấy toàn bộ cơ thể. Những mảnh vải mỏng manh

nhanh chóng được thấm ướt, dán sát vào thân thể mỹ miều của Bảo Oa,

những đường cong nữ tính mềm mại dưới mặt nước càng tăng thêm vẻ mỹ lệ,

mê hoặc.

Hai tay nhỏ xinh xẻo khỏa nước, chân thon dài đẩy nước, chỉ vài động tác, đã lặn sâu xuống đáy đại dương.

Nàng xuyên qua dãy san hô sống động hoàng kim, lướt qua thảm hải quỳ dày đặc, mềm mượt, sặc sỡ loá mắt, với những bầy cá đáng yêu lấp ló bên

trong, sau đó bơi vào một vùng biển với những rặng đá cao, che khuất lẫn nhau, tạo thành một khung cảnh thần bí.

Xác nhận địa điểm không có sai lầm, nàng quay đầu nhìn Kích Liên Thiên

vẫn đang ở sát bên cạnh, bởi vì trong miệng cả hai đều hàm chứa lâm thủy ngọc nên đều mở miệng, nàng dùng biểu tình nghiêm túc đối hắn nói:

“ Liên lang, đợi lát nữa khi ta duỗi tay ra, chúng ta sẽ lập tức lui lại, trăm ngàn lần cũng không được có một chút chần chờ……”

Nàng nhìn Kích Liên Thiên, sau khi hắn gật đầu, mới quay lại, ánh mắt

chăm chú nhòm vào một rặng đá ngầm màu ánh bạc, biểu tình ngưng trọng

“Chuẩn bị ……”

Kích Liên Thiên bị thái độ chuyên chú của Bảo Oa làm kinh động, lực

lượng toàn thân chuyển khởi, trừ bỏ chuẩn bị tốt cho việc bảo hộ nàng ở

vòng ngoài, tinh thần cũng tập trung đến cao độ, tùy thời đều có thể

mang nàng thoát khỏi nguy hiểm.

Bảo Oa tinh tường biết chính mình đang đợi cái gì, nhưng Kích Liên Thiên lại chỉ có thể ngây ngốc nhìn nàng chăm chú nhìn rặng đá ngầm màu bạc.

Ngay tại thời điểm Kích Liên Thiên thiếu chút nữa nghĩ đến Bảo Oa là

đang đùa giỡn hắn, đột nhiên rặng đá màu bạc kia chuyển mình, ở giữa khe đá chuyển động, tách ra, như một cái miệng lớn từ từ mở ra.

Ngay tại giây phút đó, Bảo Oa nhanh tay với vào cái khe đỏ tươi đang mở ra của dãy đá ngầm.

Lúc này Kích Liên Thiên chỉ kịp nghe được trong đầu t