
ắn tuyệt không cho phép nang mang tính mạng của mình ra đùa giỡn như thế! Nữ nhi tương lai của bọn họ cũng không cho phép!
Kích Liên Thiên cũng không quên được lời nói của nhóm vu nữ: “nơi đây là nơi Bảo Oa rất thích, rất thường hay đến đây để chơi đùa……”
Ai đến đây, muốn làm gì, hắn cũng không thèm quản, hắn chính là không
cho phép nữ nhân mà hắn yêu quý cùng nữ nhi của mình đến cái địa phương
nguy hiểm như vậy!
Kích Liên Thiên bị hành vi liều mạng của Bảo Oa làm cho giận sôi lên,chỉ còn kém không có ngửa mặt lên trời mà thét thôi.
Bảo Oa rốt cuộc đã hiểu được nguyên nhân vì sao Kích Liên Thiên lại sinh khí, thì ra là vì hắn lo lắng cho nàng, nhìn thấy hắn tức giận đến như
vậy, nàng lại cảm thấy vô cùng ấm áp, gương mặt xinh đẹp không hề hiện
lên một tia tức giận, chỉ cúi đầu, dựa sát vào khuôn ngực của hắn, thỏ
thẻ:
“ Liên lang, chàng bình tĩnh một chút, ta đáp ứng chàng, đây là cuối lần cuối cùng, ta về sau sẽ không bao giờ vì đại ca ngu ngốc kia mà xuống
biển lấy cây “vạn tuế tử trăm độc” nữa, được không? Liên lang, chàng
đừng tức giận nữa……”
Nàng đáp ứng sẽ không vì đại ca mà xuống biển nữa, nhưng cũng không nói không vì cái gì khác nha!
Gương mặt khả ái đang chôn trong lòng Kích Liên Thiên hiện lên một tia
ranh mãnh, miệng cố ý nói ra những lời qua loa, tính tạm thời trước đem
Kích Liên Thiên đang tức giận đến bốc khói hảo hảo an ủi, chờ cho thời
gian làm hắn quên đi chuyện hôm nay, hắn tự nhiên sẽ quên luôn mệnh lệnh hạn chế nàng. Bảo Oa tinh ranh nghĩ thầm trong lòng
Nhưng Kích Liên Thiên ở bên cạnh nàng cũng đã một đoạn thời gian, tâm
tính của nàng hắn cũng sớm đoán được, nàng sao có thể nhanh chóng ngoan
ngoãn nhận lời như vậy, vì thế hắn nhẹ nhàng đẩy cái đầu nhỏ cũa mỹ nhân đang cố gắng chôn trong lòng mình, nâng cái cằm nhỏ nhắn của Bảo oa
lên.
“ Ngẩng đầu lên nhìn ta.”
“ Chán ghét! Sớm biết như thế này sẽ không cho chàng theo ta xuống
biển!” biết không qua mặt được Kích Liên Thiên, Bảo Oa ngẩng đầu, chu
chu đôi môi đỏ mọng, hờ dổi lẩm nhẩm mấy câu.
“Nàng nói cái gì?” Kích Liên Thiên kỳ thật nghe được nhất thanh nhị sở,
nhưng cũng không tin nàng dám lớn tiếng trước mặt hắn nói lại lần nữa
xem, cho nên cố ý hỏi. (xí, tỷ tỷ nói đi, không cần sợ, pan ủng hộ tỷ!!! *ai đó đang nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đan* à, không có gì, mọi
người cứ tiếp tục, pan ed tiếp đây T___T)
“ Không có a!” Bảo Oa bỉu môi, “ Được rồi! Ta đáp ứng chàng, từ nay về
sau, ta không bao giờ đến đó nữa, bất quá chàng nhấ định phải cho phép
ta đến hải lý, thăm bạn hữu ở Nhân Ngư tộc, có thể chứ?”(nhân ngư=người
cá ^^)
Hắn nhéo nhéo hai gò má phúng phính vì hờn dỗi mà phình to của nàng, thấy nàng nhượng bộ nên cũng không còn giận dữ.
“ Có thể, ta sẽ bồi ở bên người nàng, nàng nếu dám xuống đáy biển nữa,
chuẩn bị tâm lý sẽ bị ta đánh vào mông! Xú nha đầu, thật làm ta lo
lắng.”
“ Liên lang, chúng ta phải nhanh trở về, bằng không sẽ không kịp .” Bảo Oa nhẹ giọng nói sang chuyện khác.
“ Cái gì không kịp?” giai nhân trong ngực, bất kì chuyện gì cũng không còn quan trọng.
“ Mạng nhỏ của đại ca ta! “Nó” sau khi rời khỏi mặt biển một canh giờ sẽ mất đi công hiệu.”
Bảo Oa đem vật vẫn đang gắt gao nắm ở trong tay đưa cho Kích Liên Thiên
xe. Chỉ thấy khi bàn tay nhỏ vừa mở ra, bên trong chỉ có một đoạn vật
thể trông rất mềm mại, màu sắc đỏ tươi, nhỏ bằng ngón tay út, phát ra
huỳnh quang óng ánh.
Nàng chỉ vào nó rồi nói, “ Đây là cây “vạn tuế tử trăm độc”, quái vật
vừa mới công kích chúng ta kì thật là một loại thực vật dưới đáy biển,
nó gọi là “trăm độc thụ”, nếu bị xúc tua của nó đụng tới, không đến một
giây, sinh vật gì cũng lập tức chết đi, vô phương cứu chữa, mà vật này,
chính là mầm móng của nó, cũng chính là đứa nhỏ của nó……”
Bảo Oa trong mắt toát ra áy náy, “ Bởi vì chúng ta đoạt đi đứa nhỏ của
nó, cho nên nó mới có thể lấy phương thức kịch liệt như thế công kích
chúng ta, bình thường nó không phải như thế…… Đều là đại ca của ta tạo
nghiệt, làm hại ta buộc lòng phải làm chuyện này, làm cho “cốt nhục phân li”, tuy rằng nó là thực vật, bất quá cũng là có cảm tình nha!”
“ Đi thôi! Đừng khổ sở , chờ đại ca của nàng khỏi hẳn, ta cho phép ngươi đánh hắn một chút.”(èo, người ta là Hổ Hoàng đó soái ca>.< *lại
bị Thiên ca đá một cước* T___T, oa, ta muốn đổi nam 9!!! *lần này bị
trói hoàn toàn, tả tơi* …)
Kích Liên Thiên trên đường trở về mới biết được nguyên do vì sao đại ca
của Bảo Oa bị trúng độc, hừ, vì hắn háo sắc, thế nhưng yếu Bảo Oa lấy
thân thí hiểm? Hừ! Cho dù hắn là Hổ Hoàng…… Hắn có chết cũng không uổng!
“ Vậy chàng trước hết phải đánh đổ ẻo lả……” Bảo Oa sau khi dùng nước
biển tẩm ướt cây “vạn tuế tử trăm độc” một chút, mới lơ đễnh trả lời.
“……” Kích Liên Thiên không nói gì.
“Liên lang? Chàng tại sao lại không nói lời nào?”Bảo Oa ngay cả đầu cũng không nâng, đương nhiên cũng không nhìn thấy sắc mặt của hắn có bao
nhiêu khó coi.
“ Bảo Oa!” Kích Liên Thiên nhặt y phục lên, mặc lại trên người.
“ Ân?” Bảo Oa cũng không dừng tay, vì thời gian cấp bách, động tác cũng rấ