
ến vào đây xem rốt cuộc như thế nào rồi “
Lý Triết nhanh chân chạy đến ” đại phu, sao rồi? “
” Vị công tử này không có gì đáng lo ngại, chỉ là nhất thời khí huyết công tâm, điều dưỡng một chút là được “
” Nhưng mà, chủ tử ta nói một tháng gần đây có thể cảm ứng được với
một người khác nữa, hắn nói mỗi một lần tim hắn đau là mỗi một lần cảm
ứng được người kia đang nhớ hắn, gần đây lại vô cớ hộc máu, hắn nói là
người kia đã bị thương, thỉnh thoảng còn tự lẩm bẩm một mình trả lời gì
đó, nhưng không phải chỉ có vài lần “
Đại phu mở to mắt nhìn Trương Đình ” đối phương cảm ứng được có phải là một nữ tử, và còn là nữ tử hắn yêu sâu đậm? “
” Đúng thế! đây cũng không có gì là kỳ quái, chỉ có thể nói là hiếm
thấy, theo như trong sách nói hơn ba trăm năm trước phát hiện được một
đôi nam nữ trong hoàng thất cũng có được cảm ứng giống như vậy, không
phải chỉ có vị công tử này…. “
” Nga, chúng ta biết rồi, đại phu đi thong thả, người tới mau tiễn
đại phu ” lần này hai người họ tâm tình mới được thả lỏng, chỉ cần hoàng thượng không sao, bọn họ có thể yên tâm được rồi…
Đã hai ngày không cảm ứng được sự tồn tại của Long Ngự Phong rồi, Vân Phi Yên không thể không mạo hiểm nhanh chóng đi vào trong thành, xem
xem đã xảy ra chuyện gì, nàng không hiểu tại sao bọn họ luốn cảm ứng
được đối phương, nay lại không cảm ứng được nữa, chỉ nhớ lần cuối cùng,
nàng hình như có nói ‘ nếu như có thể quên đi tình yêu đối với hắn có
phải hay không tim sẽ không đau như thế nữa ‘ sau đó liền một trận đau
đớn rồi không cảm ứng được với hắn nữa
” Haizz! Ngự Phong, chàng sao rồi? mau nói cho ta biết đi! “
” Yên tỷ tỷ, tỷ sao vậy? có phải đã phát sinh chuyện gì rồi không? ”
Bùi Tư Tư nhìn thần sắc lo lắng của nàng, liền trở nên khẩn trương.
” Ta không cảm ứng được với hắn nữa! đã hai ngày rồi! cho dù là trên
giang hồ, hay là trong lòng ta, đều không cảm ứng được sự tồn tại của
hắn “
” Như vậy có phải là tim sẽ không còn đau nữa? như vậy không phải rất tốt sao? “
” không, muội không hiểu, cho dù tim lại đau đi nữa ta cũng nguyện ý, đó là hắn đang tư niệm (nhớ nhung). Nay lại đột nhiên mất đi cảm ứng,
chỉ sợ là hắn đã xảy ra chuyện gì rồi ” Vân Phi Yên nhìn về hướng bắc
hướng tây thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, lần cuối cùng nàng cảm
ứng được hắn là ở hướng tây, cách Hồng Diệp sơn trang không xa, có lẽ
ngày mái đến đó tìm hắn đi!
” A…. Yên tỷ tỷ, tỷ…. ” Bùi Tư Tư nhìn nàng sợ hãi kêu lên một tiếng
” Ân, sao vậy Tư Tư? ” Vân Phi Yên nhìn Tư Tư giống như bị dọa cho sợ hãi. Bùi Tư Tư che miệng, mở to hai mắt, mắt đầy sợ hãi nhìn nàng
” Yên…Yên tỷ tỷ, tỷ có cảm thấy chỗ nào không được khỏe không? “
” Rốt cuộc sao vậy? nói cho ta ” nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của Bùi Tư Tư, nàng nóng lòng muốn biết đã xảy ra chuyện gì
Bùi Tư Tư nhẹ nhàng nuốt ngụm nước bọt ” Yên tỷ tỷ, mắt của tỷ….”
Vân Phi Yên bây giơ mới chú ý thấy trên mặt nàng có gì đó ấm ấm, có
lẽ do lúc nãy lo lắng cho Long Ngự Phong mà rơi nước mắt? Tư Tư sao lại
khẩn trương như vậy? nàng đâu phải lần đầu tiên rơi nước mắt trước mặt
muội ấy, nàng cười nhạt, dùng tay lau đi.
” Đây là chuyện gì vậy? Tư Tư? đây đâu phải là nước mắt, là máu? nhanh! đem gương đến đây cho ta! “
Bùi Tư Tư mặt đầy nước mắt nhìn nàng ” đừng, đừng nhìn nữa Vân tỷ tỷ! đừng nhìn nữa “
” Đưa cho ta! để ta biết! Tư Tư nhất định phải để ta biết bộ dáng của ta “
Bùi Tư Tư tay run run mà đưa gương ra, nàng hi vọng Vân tỷ tỷ có
chuẩn bị tâm lý. Tiếp nhận chiếc gương từ tay Bùi Tư Tư, ngàn nghĩ vạn
nghĩ cũng không tưởng tượng ra nàng vốn dung nhan tuyệt lệ giờ phút này
lại tái nhợt không có chút huyết sắc, hai hàng mắt vốn là nên rơi nước
mắt giờ phút này lại là máu đỏ tiên diễm (xinh tươi đẹp đẽ). Hai hàng
huyết lện theo khuốn mặt mà rơi xuống….
” A! ” tiếng kêu sợ hãi của một người làm thức tỉnh Vân Phi Yên, Vân
Phi Yên nhìn thấy hai người ăn mặc giống như người giang hồ đang hoảng
sợ nhìn nàng, nàng cười hung tợn với bọn họ ” các ngươi cũng là đến để
giết ta sao? ta thật sự là đang sợ đến thế sao? “
” không…không…không, bọn ta….bọn ta không….dám nữa….không dám nữa ”
hai người họ giờ phút này bị dọa đến nỗi nói không ra lời. Một thân y
phục huyết sắc diễm hồng, gương mặt tuyệt sắc nhưng lại tái nhợt, trên
mặt lộ ra hai hàng huyết lệ giống như sứ giả từ địa ngục, giờ khắc này
dùng ” Dạ Tu La ” để hình dung nàng càng thích hợp hơn. Vân Phi Yên lộ
ra một nụ cười tuyệt mỹ nhất hơn tháng nay
” Các ngươi đi đi! nói với những người muốn giết ta, từ nay về sau Dạ Tu La ta sẽ là sứ giả địa ngục, quyết không nương tay ” hai người họ
vừa nghe liền rời khỏi ngay, vắt chân mà chạy, sợ nàng sẽ đổi ý.
” Vân tỷ tỷ ” Bùi Tư Tư đưa chiếc khăn lụa để nàng lau đi huyết lệ
” Tư Tư, muội không sợ ta sao? ” Vân Phi Yên không nhận chiếc khăn, bình tĩnh nhìn nàng, nhìn đến nhập tâm.
” Tư Tư không sợ, tỷ vĩnh viễn cũng sẽ là Yên tỷ tỷ của muội, muội
biết là tỷ vì lo lắng cho hoàng thượng nên mới rơi huyết lệ, là huyết lệ từ sâu tận đáy lòng ” Bùi Tư Tư đi lên phía trước thay nàng lau mặ