
y Long Ngự Phong ngã xuống
mà kinh sợ hay là Vân Phi Yên khiến bọn họ kinh sợ. Trong mắt họ chỉ
nhìn thấy Long Ngự Phong bình yên nằm trong lòng Vân Phi Yên, nàng một
thân diễm hồng sắc mặt còn tái nhợt hơn cả hắn, trên hai gò má tái nhợt
của nàng có thứ không phân rõ là nước mắt hay máu tươi. Hai gương mặt
tuyệt mỹ như thi như họa. Nàng ôm lấy hắn, lộ ra với hắn một nụ cười mị
hoặc, nhẹ nhàng nói chuyện với hắn, dường như sợ đánh thức hắn. Thanh âm của nàng rất nhẹ rất nhẹ, nhẹ đến nỗi gần như không nghe thấy.
” Ngự Phong! ta biết chàng chẳng qua chỉ là đang ngủ say mà thôi,
giống như mười năm trước cũng ngủ trong lòng ta giống như vậy, những
người ở đây thật chướng mắt lắm đúng không? ta đem bọn họ giết hết rồi
sẽ bồi chàng được không? như thế chúng ta có thể đời đời kiếp kiếp ở bên nhau rồi, sẽ không có người chia cắt chúng ta nữa. Chàng đợi ta, sẽ
nhanh thôi. ” Vân Phi Yên nhẹ nhàng đặt Long Ngự Phong xuống đất sau đó
đứng dậy. Hồng y lượn lờ, cánh hoa tung bay, huyết lệ đỏ tươi trên khuôn mặt cũng không lau đi, khuôn mặt tái nhợt cười tuyệt diễm, nhưng thời
khắc này nhìn giống như sứ giả đến từ địa ngục, nhẹ nhàng đến trước mặt
họ bắt đầu giết chóc…
Tại tràng giết chóc này không ít người sợ hãi đào tẩu, Dạ Tu La giờ
phút này là sứ giả địa ngục, có lẽ từ nay về sau đây vĩnh viễn sẽ là
bóng ma trong lòng họ. Vân Phi Yên không rảnh bận tâm đến những người
tẩu thoát, bây giờ nàng chỉ muốn yên tĩnh ở bên Long Ngự Phong, một trận ấm nóng từ trong thân thể nàng chảy ra giữa hai chân, bụng đau đớn cũng không thèm để ý đến, chỉ vỗ nhẹ ” hài tử đừng nháo nữa! chúng ta cùng
nhau đi tìm phụ hoàng, Ngự Phong ta đến đây, chàng xem đây là con của
chúng ta ” nói rồi nằm trong lòng Long Ngự Phong ôm lấy hắn chìm vào
giấc ngủ..
Bùi Tư Tư cũng bị dọa choáng váng, nàng nhìn Vân Phi Yên nằm trong
lòng Long Ngự Phong, rốt cuộc nhịn không được đi đến chỗ bọn người
Trương Đình.
” Yên tỷ tỷ và hoàng thượng làm sao bây giờ? không thể để bọn họ cứ
nằm mãi như thế! ” mãi cho đến lúc Bùi Tư Tư mở miệng đám người họ mới
hồi phục tinh thần
” A! đúng rồi, thái y! chúng ta có đem thái y tới! ” Lý Triết sắc mặt ửng đỏ nhìn Bùi Tư Tư nói.
” Vậy còn ngẩn người ở đây làm gì? mau để họ đến xem có cứu chữa được không ! ” Bùi Tư Tư tức giận trừng mắt với hắn.
Trương Đình đem theo thái y bước nhanh đến chỗ Long Ngự Phong bọn họ. Nếu không phải không đúng thời điểm thì hắn nhất định sẽ cười to một
trận, tư trước đến nay chưa có người nào dám nói chuyện như thế với Lý
tướng quân, nha đầu này….chậc chậc…
” Sao rồi thái y? ” Bùi Tư Tư cuống quít truy hỏi
” Vân tiểu thư không sao, nhưng phiền toái chính là hoàng thượng, may là trên thanh kiếm không có độc, hai ngày này chúng thần sẽ đích thân
chăm sóc cho hoàng thượng, các người yên tâm đi! “
” Ngươi nói là hoàng thượng còn có thể cứu chữa được? ” Trương Đình kích động quên mình ôm lấy thái y.
” Cứu được, chỉ là không thể di động cũng không thể lại để xảy ra bất kì sai sót nào, còn mong Lý tướng quân và thị vệ đại nhân đích thân bảo hộ tốt cho hoàng thượng. “
” Đây là việc nên làm “. Thái y yên tâm đi sắc thuốc, những người trong phòng cũng cảm thấy yên tâm….
Trải qua vài ngày điều trị Long Ngự Phong đã có thể xuống được giường.
” Không phải nói Yên nhi không có việc gì sao? sao đến giờ vẫn chưa tỉnh lại? “
” Hoàng thượng, Vân tiểu thư cứ nghĩ ngài đã chết, trong ý thức của
nàng không muốn tỉnh lại, dùng thuốc cũng không có tác dụng “
Long Ngự Phong đau lòng nhìn Vân Phi Yên ” Yên nhi nàng mau tỉnh lại
đi! chỉ cần nàng tỉnh lại thì có thể thấy được trẫm, chúng ta sẽ không
bao giờ xa nhau nữa. “
” Hoàng thượng ngài phải bảo trọng long thể! nếu như Yên tỷ tỷ nhìn
thấy nhất định sẽ rất đau lòng, ngài yên tâm, Yên tỷ tỷ nhất định sẽ
tỉnh lại ” Bùi Tư Tư mấy ngày nay nhìn thấy tình cảm khắc sâu của bọn họ đã cảm động khóc ra thành tiếng.
” Các ngươi lui xuống trước đi, trẫm muốn nói chuyện với Yên nhi, còn Vương thái y, thương thế của trẫm trong mấy ngày này nhanh chóng trị
khỏi, Lý Triết ngươi cũng kiểm kê binh lực một chút đi! “
Trương Đình và Lý tướng quân nhìn Long Ngự Phong thật sâu, bọn họ
biết hắn muốn làm gì, từ thời khắc mấy ngày trước nhìn thấy Vân tiểu thư vì hắn rơi huyết lệ trở đi bọn họ đã biết hắn cũng sẽ vì nàng báo thù,
nàng xứng đáng với thâm tình của hắn….
Mấy ngày sau Long Ngự Phong đã khỏe hơn, nhìn danh sách những kẻ vây giết Vân Phi Yên ngày ấy Trương Đình thu thập được.
” Đều chuẩn bị tốt cả rồi chứ? “
” Chuẩn bị tốt rồi, chỉ đợi ngài xuất phát “
” Ừm, đi xuống nghỉ ngơi đi! ngày mai liền xuất phát ” Long Ngự Phong nằm lên giường ôm lấy Vân Phi Yên, Yên nhi, chúng ta sớm đi nghỉ ngơi
đi! ngày mai chúng ta liền xuất phát tìm những kẻ đó báo thù, ta hứa với nàng, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa, ngày mai chúng ta cùng
đi….
” Hoàng thượng?…” mọi người kinh ngạc nhìn Long Ngự Phong, hắn chỉ là cúi đầu thâm tình nhìn chăm chú vào Vân Phi Yên còn đang mê man.
” Trẫm đã hứa với Yên nhi, sẽ không xa nàng nữa! ” nói xo