
được Long Ngự Phong. Cả đời này không yên tâm nhất chính là hắn…
” Hoàng thượng, thái y đều đã đến cả rồi, dược liệu cũng đã chuẩn bị tốt “
” Ừm, Trương Đình ngươi mau chuẩn bị đi, một lát chúng ta sẽ cùng hội hợp với Yên nhi, trẫm cảm giác được, Yên nhi cũng đến tìm trẫm ” hơn
hai tháng nay cuối cùng trên mặt Long Ngự Phong cũng lộ ra nụ cười vui
mừng. Trong nháy mắt tất cả mọi người đều vì hắn mà thất sắc. ” Đến rồi, trẫm cảm nhận được, Yên nhi đang ở trong khu rừng kia “
Trương Đình và Lý tướng quân nhìn theo phương hướng mà Long Ngự Phong chỉ, ” nếu như chúng ta tăng nhanh tốc độ thì khoảng một canh giờ nữa
sẽ đến “. Lý Triết thường nghe Trương Đình nhắc về Vân Phi Yên nên không khỏi cảm thấy có chút tò mò. Hơn nữa Vân Phi Yên là định mệnh hoàng
hậu, hắn cũng muốn nhanh chóng nhìn thấy nàng. Lý Triết là đại thần đức
cao vọng trọng trong triều cũng là thủ hộ nhiều đời của Long thị, cho
nên biết những bí mật của Long thị mà người ngoài không biết.
(1 canh giờ = 2 tiếng đồng hồ)
” Dạ Tu La, xem hôm nay ngươi còn chạy được đi đâu “
” Hừ! Dạ Tu La ta chạy trốn khi nào? là các ngươi chạy trốn thì có “
” Mặc kệ như thế nào, yêu nữ ngươi hôm nay chết chắc rồi “
” Còn lôi thôi gì nữa? muốn lên thì nhanh một chút ” Vân Phi Yên nhẹ
nhàng bay lên, đứng ở nơi bao quanh bởi hoa vận nội công để khống chế
cánh hoa, chỉ trong nháy mắt những cánh hoa vốn mềm mại xinh đẹp liền
giống như lợi kiếm đâm về phía những tên tiểu nhân muốn đánh lén nàng.
” Nhanh! Yên nhi gặp nguy hiểm ” Long Ngự Phong cảm ứng được tình cảnh của Vân Phi Yên liền giục ngựa đi trước…
” Như thế nào? đây mà gọi là tác phong của danh môn chính phái sao?
đánh úp sau lưng? ta với các ngươi không oán không thù, các ngươi muốn
giết ta chẳng qua là muốn nâng cao địa vị của mình trong giang hồ, mà
bản thân lại không giết được ta nên mới liên thủ với nhau đúng không? ”
vài người của đại phái xấu hổ cúi đầu, Vân Phi Yên dùng ánh mắt lạnh
lùng quét qua bọn họ, khóe miệng lộ ra một nụ cười khinh bỉ.
” Hừ! yêu nữ ngươi, ai ai cũng muốn diệt trừ, còn nói cái gì quang
minh với chả không quang minh! chỉ cần có thể giết ngươi, thì chính là
vì dân trừ hại! ” vài tên thuộc môn phái nhỏ chỉ sợ chưa đủ loạn mà thêm vài câu châm ngòi.
” Mọi người cùng nhau lên, ai diệt trừ được yêu nữ này thì sẽ là võ
lâm minh chủ của chúng ta ” không biết là ai hô lên một tiếng như vậy
mọi người cũng không màng đến cách nói giang hồ đạo nghĩa mà đồng loạt
xông lên. Vân Phi Yên nhanh tay lẹ mắt trừ được vài tên đánh lén, Bùi Tư Tư cũng đã gia nhập trận đấu, ha, thật không ngờ võ công của Tư Tư lại
tốt như vậy. Vân Phi Yên phân thần liếc nhìn Bùi Tư Tư một cái. Nhất
thời không chú ý liền bị đâm trúng một đao, hồng y giai nhân mang theo
mùi máu tanh mùi hương hoa cùng với bọn người kia tàn sát nhau, khu rừng vốn an tĩnh tường hòa thời khắc này lại trở thành địa ngục nhân gian.
Tiếng kêu la, tiếng tàn sát, tiếng thương khóc, tiếng phẫn nộ giao tạp
vang lên. Trong đó có một tiếng cười nhỏ suýt nữa bị át đi không nghe
được.
” Ha ha….như thế nào? nhiều người vây giết như vậy, ta đáng giá để các ngươi bỏ nhiều mạng đến thế sao? “
” Giết nàng ta báo thù cho những người đã chết của chúng ta! ” nhất
thời các môn phái không cần câu nệ gì nữa. Đánh lén, ám khí, độc dược
cái gì cũng dùng được. Vân Phi Yên đối mặt với cách đánh này hiển nhiên
hao tốn rất nhiều sức lực, nhất thời bị ám khí làm cho bị thương vài
chỗ. Trong lúc né tránh độc dược, không chú ý có kẻ đánh lén hướng ngực
nàng đâm tới.
” Yên nhi cẩn thận! ” thời gian đứng yên lại, nhất thời tất cả những
người ở hiện trường đều ngây người, chỉ thấy một nam tử tuyệt sắc té
xuống trước mặt Vân Phi Yên. Long Ngự Phong lộ ra một nụ cười an tâm,
nhắm mắt lại chìm sâu vào giấc ngủ. May là Yên nhi của hắn không sao.
” Không! ” Vân Phi Yên ôm lấy hắn ngửa mặt lên trời kêu thét lên ”
Ngự Phong! chàng không thể như vậy, chàng đi rồi thì triều đình phải làm sao? Con của chúng ta phải làm sao? còn ta phải làm sao bây giờ? ” có
lẽ là nàng đã đả động đến hắn, Long Ngự Phong suy yếu phát ra một chút
thanh âm
” Yên nhi, đừng khóc, nước mắt của nàng làm ta đau lòng, người của ta lập tức đến ngay, nàng phải…. sống tiếp! ” Long Ngự Phong và Vân Phi
Yên đồng thời nôn ra một ngụm máu tươi, bọn họ ai cũng không phân rõ
được ngụm máu này vì ai mà trào ra.
” Không! ta không đáp ứng! nếu như chàng đi rồi, một mình ta sống tiếp còn có ý nghĩa gì nữa? “
” Yên nhi, nàng thật đẹp thật đẹp quá….. ” lần này Vân Phi Yên hoàn toàn mất đi cảm ứng tâm linh với Long Ngự Phong
” Đừng đi, đừng để ta lại một mình! đừng mà! ” trên mặt Vân Phi Yên
xẹt qua một trận ấm nóng, nhưng nàng không còn sức lực để bận tâm đến
nó, chỉ ôm lấy hắn khóc rống. Đám người Trương Đình khi đuổi đến nơi
cũng yên lặng bất động nhìn Vân Phi Yên và Long Ngự Phong.
” A! quỷ! ” không biết là kẻ nào thức tỉnh trước kinh hách kêu thảm
lên một tiếng. Tất cả những người ở hiện trường không có cách nào hồi
phục lại tinh thần. Không biết là do nhìn thấ