Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hoàng Hậu Anh Túc

Hoàng Hậu Anh Túc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329241

Bình chọn: 7.5.00/10/924 lượt.

rước đây ta đã không giữ hắn lại rồi, ta biết vậy không làm rồi, cái

con đàn bà sinh ra hắn kia chết cũng đáng, ha ha…ha ha…Mụ ta chết còn

thảm hơn so với ta nữa kìa..Mụ ta chết còn thảm hơn so với ta…Ha ha..”

Nói đến đây, sắc mặt Thái Hậu trở nên vặn vẹo méo mó, nói tiếp, “Mụ ta

không nên sinh ra hắn, mụ ta không nên sinh ra hắn…Hắn đoạt hết mọi cái

của con ta…Đối nghịch với ta tất cả…Đánh nhỉ là thế này đấy…Hừ…Cũng

chẳng thay đổi được…Tên nghiệt chúng đó…!” Thái Hậu nghiến răng mắng,

thị vệ bên cạnh tôi định rút kiếm ra, lồng ngực tôi nổ mạnh, hừ lạnh một tiếng, “ Xem ra bà thật sự không biết hối cải rồi, bà không có tư cách

mắng chàng, bà là người đàn bà nhẫn tâm, mọi thứ của chàng đều tốt cả,

ông trời đương nhiên chiếu cố chàng rồi! Nhìn một kẻ sinh con ra tốt

thật, âm hiểm độc ác, tàn khốc vô tình, quả thật chẳng còn tính người

nữa, chẳng trách trời xanh không chấp nhận nổi hắn, đây là báo ứng với

hắn! Còn Long Kỳ chàng rộng lượng bao dung, lòng có kế hoạch lớn, yêu

nước thương dân, chàng mới có tư cách làm quân chủ, con bà đáng sao?”

Thái Hậu bị tôi phản bác kịch liệt giật

nảy mình, cũng phản ứng lại, ánh mắt mở to như sắp xé rách mí, rung lắc

chấn song liên tục, quát, “Ngươi câm mồm, ngươi nói bậy…Ngươi nói

bậy…Hoàng nhi của ta mới là Hoàng thượng…Vị trí này vốn là của nó…Ai

cũng không có quyền cướp đi…Ngươi….Ngươi thích tên nghiệt chủng đó,

đương nhiên người nói tốt cho hắn rồi…Các ngươi là một loại

người…Không…Ngươi đi đi…đi đi…Hoàng nhi của ta sẽ đến cứu ta..Sẽ

đến..Ngươi đi đi…”

Trong lòng thật muốn khóc lắm, nhất là cứ nghĩ đến Long Kỳ, lòng tôi thật muốn khóc thật to. Chàng chưa bao giờ

kể về mẫu thân của chàng, hoá ra là vì mẫu thân chàng chết thảm quá,

chàng chôn sâu dưới đáy lòng, không muốn nhắc tới. Nước mắt lăn xuống,

tôi hít sâu một hơi, Hoan Nhi đón tôi, nhìn thấy vẻ mặt tôi thì quan tâm hỏi, “Nương nương người thế nào rồi?”

Tôi lắc lắc đầu thở dài, “Chúng ta về cung đi!”

Từ lãnh cung trở về, lòng tôi thật rối loạn, có cảm giác khó chịu

không tưởng nổi, không ngờ bệnh tâm thần của Thái Hậu sẽ thái quá tới

mức như thế, chẳng lẽ bà ấy thật sự tin rằng con trai mình sẽ tới cứu

mình sao? Có khả năng sao? Tôi không biết, bà ta nói mẫu thân Long Kỳ

còn thảm hơn so với bà ta là có ý gì chứ? Chả nhẽ mẫu thân Long Kỳ thật

sự có kết cục xấu sao? Chàng chưa bao giờ nói qua về mẫu thân của chàng, có phải là trong lòng chàng còn có nỗi khổ riêng không muốn nhắc đến

hay không?

Trong mắt loang loáng nước, tôi hít sâu một hơi, lúc này nghe thấy

tiếng Hà công công ngoài cung cất lên, “Hoàng Thượng giá lâm…” Lòng tôi

rộn lên, lau nhanh nước mắt, vội chạy tới nghênh đón chàng, Long kỳ tiến vào hỏi vội, “Nghe nói hôm nay nàng đến thăm Thái Hậu, bà ấy không làm

tổn thương tới nàng chứ?”

Tôi lắc lắc đầu, chớp chớp mắt mấy cái, nhìn chàng ôn nhu, “Không có, chỉ là đi thăm bà ấy thôi, nghe nói bà ấy điên rồi!”

Long Kỳ hừ lạnh một cái, trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo, “Bà ta xứng sao, đây là bà ta reo gió gặt bão thôi, Vũ Nhi đừng đồng tình với bà

ta! Sau này cũng ít tiếp cận với bà ta đi, cứ thanh thản ổn định đứng

trong cung là được rồi, được không?” Nói xong thì nhìn tôi ánh mắt nhu

hoà vô cùng, tôi gật gật đầu, đi tới trước mặt chàng, đưa tay ra ôm lấy

lưng chàng, áp mặt vào trong ngực chàng, “Em sẽ nghe lời chàng, sau này

sẽ không bao giờ tới nhìn bà ta nữa!”

Long Kỳ ôm lấy thân thể tôi, nhíu mày bảo, “Có phải Vũ nhi có chuyện gì không vui hay không? Nói cho trẫm nghe nào”

“Không có, có thể là do tâm tình bị ảnh hưởng của Thái Hậu, giờ đã

tốt lắm rồi ạ!” tôi lừa chàng, trong lòng lại đau nhói, người tôi yêu

hẳn có chuyện gì giấu trong lòng chàng cũng có nói cho tôi biết đâu!

Chàng phải chịu khổ sở đau đớn tới sâu đậm ra sao? Long Kỳ không hề truy hỏi thêm, bắt đầu nói đến chuyện triều chính hôm nay, theo tin hồi báo

nắm được, đại hoàng tử đối với chuyện thái Hậu điên thì vô cùng tức

giận, có khả năng sẽ lựa thời cơ mà vào hoàng cung cứu mẹ. Long Kỳ nói

đến đây liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi khiếp sợ nhìn thẳng vào mắt chàng khó hiểu hỏi, “thật vậy ư? Đại hoàng tử có thật là muốn vào trong cung

không?”

Long Kỳ gật gật đầu, “Thực có thể vậy, ta nắm rõ tính của hắn, biết

hắn có tình cảm rất nặng với mẫu thân mình, sẽ không vứt bỏ mẫu thân một mình chịu khổ sở trong hoàng cung đâu!” Tôi bật thốt lên bảo, “Nhưng mà chàng vốn không có siết chặt Thái Hậu đâu cơ mà!”

Long Kỳ hừ lạnh một tiếng, cắn răng nói, “Chỉ là tạm thời thì không,

ta đâu chỉ định tra tấn một mình bà ta đâu, ta muốn cho mẹ con chúng

chịu khổ sở cùng nhau đó!” tôi khẽ nhếch mép lên, không dám tin nhìn

biểu hiện xa lạ của Long Kỳ, cái biểu hiện tàn khốc và lạnh lùng thống

khổ này, vì sao thế? Chả nhẽ đúng như lời thái Hậu nói mẫu thân Long Kỳ

chết rất thảm ư? Vậy kẻ tra tấn bà ấy rất đông sao?

Tôi bị chấn động mạnh, Long Kỳ đang trả thù đó ư?

Long Kỳ nhìn thấy tôi lắc đầu nhẹ nhàng nhìn chàng, vẻ mặt giãn ra, nắm chặt lấy tay tôi, “Doạ nàng rồi ư? Thật xin lỗi!”

Tôi bỗng chốc khôn