Hoàng Tử Và Em

Hoàng Tử Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322465

Bình chọn: 9.5.00/10/246 lượt.

ải bạn gái của anh ta phải không nào?”

Hay ít nhất là cô từng nói cô chưa từng có bạn trai, phải không?

“Vâng”

Lân không ngăn mình nhoẻn miệng cười.

“Và giờ em là bạn gái của anh”

Lân nói với cô bằng 1 giọng dịu dàng.

“Và anh là bạn trai của em”. Hồng Bì nói nhỏ, khẽ khàng đến độ anh không chắc có phải cô nói với anh hay không, hay chỉ thì thầm với chính mình.

“Chính xác” anh nói.

Cô ngước lên nhìn anh. Mắt anh bắt được mắt cô, cầm tù nó.

Anh đưa 1 ngón tay lên, nhẹ nhàng gỡ những sợi tóc vương trên mặt cô.

Gò má Hồng Bì lập tức ửng hồng. Lân thích cái ý tưởng có thể xóa sạh những suy nghĩ không vui, xóa gã Huân lùn tịt đó khỏi cô chỉ bằng 1 hàng động như vậy.

Đôi môi cô mới mời gọi làm sao, màu phớt hồng.

Lân khẽ cúi xuống.

Hơi thở run rẩy của Hồng Bì kích thích Lân nhiều hơn anh có thể lường được.

Môi họ chỉ còn cách nhau 1 hơi thở.

Chuông reo.

Đúng giờ thật. Lân mỉm cười. Nụ hôn trượt lên thành 1 cái mi nhẹ nhàng lên gò má đỏ ửng của cô.

Hồng Bì rên lên khe khẽ.

Giống như trì hoãn giờ thưởng thức 1 ly rượu quý.

“Đi thôi” Lân nói bằng 1 giọng khàn đục chẳng giống nah chút nào.

Xét cho cùng, anh vẫn chưa điều hòa được hơi thở của chính mình.

Đời còn đẹp thì cứ nên vui…

Anh và cô tới trước cửa lớp thì nhìn thấy Tín.

Thấy 2 người xuất hiện bên nhau, Tín cười toe.

Anh chnagf thông tấn xã tiến đến, đưa tay ra.

“Chào em dâu, tớ là Tín. Chào mừng gia nhập…”

“Chào cậu, Tín.”

Hồng Bì ngượng ngùng nói lời chào, đưa tay cho Tín. Anh nắm lấy bàn tay đó đưa lên…

Bốp.

Trước khi môi Tín kịp chạm vào tay Hồng Bì, cậu ta đã lãnh nguyên 1 “vật thể lạ” vào mặt.

“Chào cậu, người anh em.” Lân vừa cười đầy gian xảo, vừa nói, không chút hối hận khi đập nguyên cuốn giáo trình vào mặt người anh em đó.

“Vì lòng thương yêu con người”, Tín xoa cái mũi như thể đau đớn cực độ, thốt lên, “mình phải cảnh báo cậu, Hồng Bì, vì cậu đang gắn đời với định nghĩa sống của tính gia trưởng kèm theo thói bạo lực…”

“Vì lòng thương yêu con người”, Lân cũng nói, nửa như đùa, nửa như thật “tớ cảnh báo cậu hãy ngậm mồm lại và biến về chỗ của mình trước khi dập mũi nhé”

Hồng Bì bật cười khúc khích.

Tín thì cười lớn, vang cả hành lang.

Cậu ta cũng như Lân, vốn quen không cần để ý người xung quanh có đang nhìn họ hay không.

Bởi vì chỉ cần xuất hiện ở nơi công cộng thì việc nổi bật và bị để ý là điều tất yếu với “sao”

Nói vài câu nhận xét về tiếng cười của Tín và tiếng của những con…tinh tinh, Lân mở cửa cho Hồng Bì.

Họ bước vào lớp học.

Khỏi nói cũng biết số lượng ánh nhìn về phía họ.

Nắm lấy tay Hồng Bì khi thấy cô hốt nhiên im lặng, Lân đưa cô tới chỗ ngồi.

Khuôn mặt Hồng Bì không biểu hiện gì đặc biệt, nỗi ngượng ngùng của cô được dấu diếm khá tốt.

Nhưng Lân nhận ra sự tự nhiên bình thản này là do cô dựng lên.

Bỗng nhiên anh cảm thấy mình hiểu cô như thể đã quen cô rất lâu, rất lâu rồi.

Hồng Bì mỉm cười trước vẻ mặt quan sát của anh.

“Sao thế anh?”

Cô nói, giọng cô thật hay, Lân tự hỏi khi cô hát thì như thế nào?

“Đừng quan tâm nhé, rồi mọi người sẽ quen thôi” Lân nói nhỏ “Bí quyết là hãy cứ tự nhiên như chính bản thân mình thôi, quên họ đang nhìn em và rồi họ cũng chán quan sát thôi”

Rất đơn giản, Lân nghĩ, bởi vì cô sinh ra đã có dáng vẻ của công chúa.

Chẳng cần cô phải dữ kẽ thì họ cũng sớm nhận ra cô đang ở đúng vị trí của mình.

Cô xứng đáng với sự ngưỡng mộ.

Anh sẽ đem đến sự ngưỡng mộ đó cho cô.

Người ta sẽ chán quan sát ư? Rõ ràng Lân chẳng biết gì về những kẻ quan sát, Ơ tec cười.

Cô biết thế nào là sự ngưỡng mộ và tò mò của số đông, dù cô không thực sự là 1 trong số đó (cô cũng đã luôc quan sát anh, chỉ là không bộc lộ điều đó thôi).

Nhưng Ơ tec không quen điệu đà hay kiểu cách, nên cô không định sẽ hành động khác biệt đi.

Cô không mảy may có suy nghĩ mình đã trở thành nữ hoàng hay cái gì tương tự.

Chỉ là từ nay cô sẽ ở bên cạnh Lân, anh là bạn trai của cô.

Vậy nên cô cười với anh và trả lời cô sẽ không quan tâm.

“Không thể chờ người ta không để ý đến các cậu đâu” Tín phản đối ngay lời của Lân “hãy cứ vui vì đời ta đang đẹp chứ”

Vừa nói, anh chàng vừa lôi ra 1 cái máy quay, loay hoay lấy góc độ, giả vờ phỏng vấn cô.

“Xin bạn phát biểu vài lời vói nhiều người hâm mộ, bạn đã là thế nào hạ gục được anh chàng cứng đầu khó chịu nhất Việt Nam trong 1 thời gian kỉ lục?”

Hồng Bì cười còn Lân cố tóm lấy cái máy quay.

“Từ từ nào anh bạn” Tín né “Thôi thì cậu trước nhé, làm thế nào 2 bạn lại đến với nhau?”

Nàh quay film phải nhảy bật ra sau để tránh 1 cú bắt của người đang được phỏng vấn.

“Anh đã tỏ tình bằng mấy trăm bông hồng, anh chàng no.1?”

“Nếu cậu không cất cái máy ấy đi”, cuối cùng Lân đe dọa, nhưng anh vừa cười vừa nói lên e rằng không mấy sức nặng trong mấy lời nói đó, “và biến về chỗ của mình thì tớ có thể tiên đoán luôn cái xương sườn nào của cậu sẽ “vô tình” bị gãy trong trận boxing tới…”

“Blackmail? Tròi ạ, con đã hiểu thế nào là tọng sắc khinh bạn, chỗ của tớ không phải là ngay bên cạnh cậu chắc. Cậu đá twos ra đường ư? Hồng Bì?”

Tín làm vẻ thảm thương đưa mắt cầu cứu


XtGem Forum catalog