
vì vậy quyết định tắm rửa trước, nghỉ ngơi một chút.
Lúc tôi đang lau khô tóc, đột nhiên nghe thấy "Cạch" một tiếng, trước mắt thấy tối thui.
Không phải chứ. . . . . . Tôi trong lòng ai thán, tự nhiên bị cắt cầu dao lại nhằm lúc tôi ở nhà một mình?
Thật ra tối thui thì cũng chẳng đáng sợ gì, chẳng qua là cảm thấy cầu dao tổng có chút phiền toái, dù sao tôi mới ở đây hơn một tháng thôi.
Bởi vì tóc còn đang nhỏ nước tong tong, vì không muốn quần áo ướt sũng, tôi lựa chọn làm ướt sàn nhà, tôi đem toàn bộ tóc dài để phía trước, hình như hơi giống hồn ma trinh nữ lúc nửa đêm nhỉ.
Tôi lấy di động rọi đường, tính toán ra ngoài nhìn cầu dao tổng, lúc cách cửa ra vào còn có 3, 4 mét, cửa ra vào đột nhiên mở toang ra, có hai người chầm chậm tiến vào.
Tôi lập tức lựa chọn đứng hình tại chỗ, nhìn người trước mắt. Chẳng lẽ là trộm? Chẳng qua nếu là trộm thì cũng quá chảnh đi a, còn đem cả chìa khóa ?
Lúc tôi đang miên man suy nghĩ, đối phương tựa hồ cũng phát hiện ra sự hiện hữu của tôi, hơn nữa rất rõ ràng đang đông cứng tại tại chỗ.
Cứ như vậy, địch không động tôi cũng không động.
Cuối cùng đối phương nhịn không được hỏi: "Là người hay là quỷ đó?"
Tôi sặc, chẳng lẽ người nọ đã xem quá nhiều tiểu thuyết kinh dị khủng bố? Trên đời lấy đâu ra quỷ a?
Lúc tôi đang suy nghĩ nên trả lời trả vốn thế nào thì "Cạch" một tiếng, trong phòng lập tức đèn đuốc sáng trưng.
"Vào đi! Các cậu đứng ở vào cửa ra vào làm gì vậy?" Là giọng của Cao Phàm.
Cao Phàm đi vào phòng trông thấy của tôi tạo hình cũng ngây ra một lúc, nói: "Tiểu Nhã, em đây là. . . . . ."
Tôi nhìn nhìn Cao Phàm, lại nhìn một chút cái kia hai tên đang bị doạ sợ run kia, trong lòng thở dài, vô tội giải thích sơ cái tình hình lúc đó.
Cao Phàm nhịn không được cười ra tiếng, một trong hai tên bạn của hắn thì là khiêm tốn chào hỏi: "Chị dâu, cái tạo hình này của chị nhìn quen quen nha ?"
Tôi mặt trắng không còn chút máu nói: "Em đây là đang COS Sadako."
(Sadako : hồn ma trinh nữ)
". . . . . ."
Hai người bọn hắn hồi phục cũng rất nhan, tôi cẩn thận quan sát bọn họ, phát hiện hai người này nhìn cũng cao ráo bắt mắt, nhưng tôi còn thua xa Cao Phàm nhà chúng ta nha.
Sau khi Cao Phàm giới thiệu, tôi mới biết rõ bọn họ ai là ai .
Một tên có chút Hoa Hoa Công Tử (Play Boy), mỹ nam đẹp rạng ngời mà không chói loá này gọi là Bàng Chính Vũ, còn mỹ nam trông rất trưởng thành đứng bên đây thì tên Âu Dương Liệt, bọn họ đều là bạn bè của Cao Phàm.
Âu Dương Liệt? Không biết tại sao nghe được cái họ Âu Dương này tôi tự nhiên nhớ đến Âu Dương đại ca.
Thừa dịp Cao Phàm vào phòng gọi điện thoại, chúng ta ở bên ngoài tám nhảm cho hết giờ. Bàng Chính Vũ nói nhiều lại rất khôi hài, chúng ta rất trò chuyện rất hợp, mà vị Âu Dương Liệt kia thì có điểm khó chịu, thế nào cũng không tham gia với bọn tôi, chỉ là thỉnh thoảng nhếch nhếch khóe miệng, xem như là cười đi.
"Chị dâu!" Bàng Chính Vũ theo vừa vào cửa cũng rất lễ phép gọi tôi là chị dâu.
Tôi lập tức cắt lời hắn: "Đừng gọi như vậy,nghe già lắm, hơn nữa em dám cam đoan các ngươi cũng đã biết chuyện rồi, gọi tôi tiểu Nhã là tốt rồi."
Bàng Chính Vũ cười cười, sau đó nói: "Em quả nhiên giống như Cao Phàm nói rất không bình thường a!"
"Quá khen quá khen." Tôi giả giả dối dối đáp.
"Ha ha, em thật thú vị, người bạn này anh giao định rồi nha!" Tiểu tử này đột nhiên hạ quyết định.
Tôi đổ mồ hôi. . . . . . Lâu lâu mới nói dóc một lần, cái này cũng gọi là thú vị hả? Cao Phàm ơi Cao Phàm, bạn bè của anh không có sao đó chứ?
"Cái đó. . . . . . Các anh cùng Cao Phàm là bạn bè? Chỉ có 3 người các anh thôi sao?" Tôi ráng moi thêm chủ đề a.
Trả lời của tôi vẫn là Bàng Chính Vũ.
"Tụi anh có 4 người, hôm nay có một người bận việc không tới, à, chính là anh trai của anh Âu Dương đây."
"Các anh định làm F4 hay là Tứ nhân bang vậy ?" Rõ ràng gom đủ rồi một bàn rồi.
"He he. . . . . ." Bàng Chính Vũ đột nhiên thần bí cười cười: “Không phải F4 cũng không phải Tứ nhân bang, chúng tôi là... thuỷ thủ mặt trăng đó!"
Tôi sặc! Làm cái gì chẳng được tự nhiên đi làm thuỷ thủ mặt trăng vậy trời!
Nghĩ đến hình ảnh kia tôi liền nhịn không được cười ra tiếng, vừa cười to vừa thở phì phò hỏi: "Thế các anh là nhân vật nào vậy?"
Bàng Chính Vũ nói: "Anh đây rất hoạt bát đương nhiên là nhân vật chính thuỷ thủ mặt trăng (Tsukino Usagi) rồi, Âu Dương Liệt hoang dã nóng nảy là thuỷ thủ sao hoả (Hino Rei), anh trai hắn là thuỷ thủ sao mộc (Kino Makoto), mà Cao Phàm nhà em chính là Mizuno Ami ( thuỷ thủ sao thuỷ) đó!"
Tôi sặc, tưởng tượng bọn họ trong mấy bộ váy như vậy tôi cười đến mất hình tượng, lại đau khổ là dừng không được, cũng sắp cười đến luyện được cơ bụng.
Tại sao không phải là thánh đấu sĩ Seiya hoặc là cao thủ bóng rổ Slam Dunk, sao hết lần này tới lần khác lại là Thuỷ thủ mặt trăng a?
" Nếu như em tham gia hội của các anh thì là ai?"
"Tuxedo mặt nạ!"
Đáp án này một lần nữa làm tôi cười đến mất hình tượng luôn.
Có lẽ là tiếng cười của tôi quá mức rúng động, khiến cho Cao Phàm phải ra ngoài xem thử.
Chứng kiến tôi cười đến thống khổ,