80s toys - Atari. I still have
Hôn Mê Liền Cưới Anh

Hôn Mê Liền Cưới Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323483

Bình chọn: 10.00/10/348 lượt.

i đàn bà kia, nhìn tổng giám đốc dáng người cao to, không biết của hắn, hehe, có lợi hại không nhỉ?" Giọng nói trầm thấp tiếp tục, tận lực bồi một hồi thanh âm không CJ.

Đủ rồi, mấy người này ban ngày ban mặt lại dám YY Cao Phàm nhà tôi kìa!

Tuy tôi thích bát quái, nhưng tôi cũng chưa nói là thích chính mình làm nhân vật chính trong đó mà.

Vì vậy, tôi, theo căn phòng nhỏ hẹp bước thẳng ra ngoài.

Có lẽ là không ngờ tới toilet còn có người, chỉ thấy hai người kia hoa dung thất sắc nhìn tôi.

(Hoa dung thất sắc : mặt cắt không ra hột máu)

Tôi thong dong nhẹ nhàng đi tới, rửa tay bằng nước ấm, coi như thân thiện nói: "Bởi vì nghe lén là hành vi không tốt, cho nên tôi đơn giản là ra ngoài mà đường đường chính chính nghe, hai bạn cứ tiếp tục đi!"

Ngẫm lại chính mình thật đúng là dối trá, rõ ràng nghe lén muốn hết rồi mới đi ra mà. . . . . .

Hai người kia hình như đã nhận ra tôi, trong lúc nháy mắt mặt mày trắng bệch như nhìn thấy ma nghiêm mặt nhìn thẳng vào tôi.

"Cái đó!" Tôi tiếp tục vô hại nói: “Cao Phàm tại sao phải vừa ý tôi, cái này tôi thật sự không biết, nhưng mà câu hỏi kia tôi khẳng định có thể nói cho hai bạn biết, hắn hả, tôi rất hài lòng là được rồi!"

Nhìnkhuôn mặt tươi cười vô hại và cái miệng hồ ly nhổ ra ngôn ngữ kinh người của tôi, hai cô gái này không chịu nổi cứng họng lại rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy mất dép.

Tôi buồn cười nhìn bóng lưng bọn họ đang chạy trốn, lại nhìn một vòng buồng vệ sinh, không thể không thừa nhận nơi này thật là một chỗ rất tốt đẹp để tám chuyện.

Buổi tối, tôi cùng Cao Phàm cùng nhau trở lại Cao gia ăn cơm.

Vốn tưởng rằng sau khi ăn xong sẽ ông nội Cao lâu ngày không gặp sát phạt nhau vài ván cờ, không ngờ nội lại có thái độ khác thường, buồn bực không vui bỏ lại mọi người về phòng nghỉ ngơi.

Tôi và Cao Phàm nghi hoặc nhìn nhau, tôi thiếu chút nữa muốn xông vào trong phòng mà quan tâm ông một phen. Ai ngờ đâu mẹ Cao dùng một câu mà vật tô và Cao Phàm té cái oạch trên salon.

"Nội các con, ông đang bận yêu đương!"

Lại yêu đương?

"Nội ông ấy. . . . . ."

"Yêu?"

Chết mất! Ông nội bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi trò này?

Mẹ Cao và ba Cao cũng nhịn không được mà cười với tụi tôi và kể lại chuyện tình yêu của ông Nội.

Thì ra, ông Nội mỗi ngày đều có thói quen tốt đến công viên tập thể dục buổi sáng, gần đây, trong công viên có một vài bà cụ từ hải ngoại trở về, kể ra bà cụ này cũng là người đẹp hết thời, mị lực không giảm, cá tính mười phần, ông nội chúng ta không phải oan gia thì khó làm bạn bè, tuy mới quen miệng cứ cãi nhau, nhưng lúc này, càng cãi cảm tình càng tốt, giờ phút này đang ở vào giai đoạn mập mờ.

Thực nhìn không ra. . . . . . Nhìn như ông nội không gần nữ sắc vậy mà. . . . . .

Tiện thể nhắc tới, ông Nội nhà chúng tôi chính là một nam nhân chính chuyên, từ lúc bà nội Cao buông tay thế gian về sau, trong mấy thập niên ông đều độc thân một mình, lúc này, thật vất vả mới có cảm giác với mọi người, mọi người chúng tôi tất nhiên là ủng hộ ông đi tìm mùa xuân thứ hai của mình, tiếc rằng, ông nội nhà chúng tôi lại là một người vô cùng trong sàng, thà rằng núp ở trong phòng cũng không thẳng thắn rằng mình đang yêu.

Nhưng mà, mấy chuyện tình cảm này, chúng tôi người ngoài vẫn cứ đứng xem là được rồi.

Nội à, nội cần biết kiềm chế một chút, đừng bỏ qua cơ hội này nha !

Lúc gần về, mẹ Cao ý vị cam đoan sẽ báo trực tiếp cho chúng tôi tin tức về ông nội và mùa xuân thứ hai của ông. Ha ha, xem ra mẹ Cao cũng là thuộc hội những người thích tám ha, hai người cùng chung chí hướng chúng tôi nhìn nhau cười.

Về đến nhà, Cao Phàm muốn đem tôi quẹo vào giường yêu yêu một phen, tôi cũng vậy N phần phối hợp chăn hắn quẹo vào giường.

Sau một hồi hôn nồng nhiệt, trong phòng nhiệt độ lên cao, lúc sắp trình diễn tiết mục có rate, một tiếng chuông điện thoại di động phát ra rất không phối hợp.

Cao Phàm bất đắc dĩ rên rỉ một tiếng: "Anh không bắt máy được không?"

Tuy lễ phép hỏi một tiếng thế thôi, nhưng nhìn ra được Cao Phàm nguyên bản không có ý tiếp điện thoại.

Đôi môi nóng ướt lại tiếp tục hướng tôi đè xuống, cố gắng càng nhiều.

Đột nhiên, cái điện thoại còn lại cũng không phối hợp reo lên.

Lúc này đến phiên tôi rên rỉ: "Lần sau nhớ nhắc tắt máy của cả hai nha!"

"Bạn bè đây ngay bây giờ đến đây địa điểm cũ! - Bàng Chính Vũ"

Nhìn tin nhắn mà cả hai người cùng nhận được, chúng tôi lửa kiểu gì cũng bị dập tát, Bàng Chính Vũ anh được đấy, cả ngày chỉ biết phá đám người khác.

Cũng may vừa rồi chưa cởi hết quần áo, không phải chứ, chỉ mất vài phút chúng tôi cùng nhau chạy đến chỗ cũ —— quán PUB gia đình.

Trong một căn phòng trang nhã quen thuộc, tôitrông thấy Bàng Chính Vũ cùng Âu Dương Liệt ngồi chung một chỗ, hoá ra Bàng Chính Vũ anh chàng này chính là người gửi một lúc hai tin lúc nãy?

Cái này cũng chưa tính là gì, thật sự hù đến tôi là Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) Bàng Chính Vũ lại cự tuyệt mỹ nữ đến gần, đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thay đổi bất thường ở hắn kể từ ngày đầu gặp mặt.

Thật sự là tận thế rồi! Tôi vọt tới trước mặt hắn, vẻ mặt quan t