Polly po-cket
Hôn Miên

Hôn Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323853

Bình chọn: 8.00/10/385 lượt.

ị Lương Huy bắt cóc thì mới tức giận đến thế, dù khi đó Giang Thiếu Thành đảm bảo với anh cô sẽ không sao. Mà lần thứ hai cô bị bắt cóc thì anh tự nói với mình, nếu như anh không bảo vệ được cô, thì cả đời này anh sẽ không tha thứ cho mình….

“Nam Ngưng.” Bỗng dưng anh gọi.

“Hả?” Cô có chút kì quái nhìn anh, bởi vì giọng anh có chút trầm, giống như đang đè nén thứ gì đó, như sắp nói chuyện gì lớn.

“Lần đầu tiên anh gặp em, thực sự khiến anh nhớ tới Đường Tâm Vũ.” Thẩm Diệc Đình nói chậm rãi, anh không nghĩ tới sẽ có ngày anh nói với vợ mình về người con gái khác.

Nam Ngưng cũng thấy lạ, nhưng chưa khó chịu và tức giận. Thẩm Diệc Đình chủ động nói với cô chuyện này, là cô hi vọng. Hơn nữa Thẩm Diệc Đình dùng ba từ “ Đường Tâm Vũ”, đã rõ ràng vạch giới hạn với Đường Tâm Vũ, bất kể Đường Tâm Vũ còn chết hay sống, như vậy là đủ rồi, cô có thể yên tĩnh nghe anh giải thích.

Bọn họ đi ra khỏi thang máy thì Nam Ngưng mới “ừ” một tiếng.

“Chỉ muốn nói rõ, anh biết rõ em là em, cô ấy là cô ấy.” Thẩm Diệc Đình bình tĩnh nói, “Anh đưa em đi bệnh viện, cũng vì anh cho rằng anh để em bị thương rồi, đổi thành bất cứ ai, anh cũng sẽ làm thế.”

Vì vậy tướng mạo của cô ra sao, không liên quan, chỉ là nguyên tắc làm người của anh mà thôi.

Thẩm Diệc Đình nói tới chỗ này, hình như cũng không biết nơi như thế nào tiếp, anh nhìn thấy cô ở bệnh viện khóc suốt, khi đó cho rằng đó là lỗi của anh, sau mới biết cô vì thất tình, thì theo bản năng mà an ủi cô, sau đó đến gần từng bước một, mới gần tự nhiên đến thế… Anh biết cô khác với Đường Tâm Vũ,ddlqd bề ngoài Đường Tâm Vũ yếu đuối, thì bên trong càng mỏng manh hơn, mà Nam Ngưng bên ngoài thì yếu đuối, nhưng bên trong vô cùng bền bỉ, nhưng không hiểu sao, anh càng đau lòng hơn.

Nam Ngưng hiểu lời của anh, “Anh muốn nói cho em biết, chuyện giữa 2 chúng ta, không liên quan tới Đường Tâm Vũ, từ lúc bắt đầu quen cho đến khi kết hôn, không có Đường Tâm Vũ gì cả.”

Thẩm Diệc Đình gật đầu.

Bây giờ anh đã thẳng thắn như thế, thì điều ở trong lòng cô cũng nên nói ra, “Em tới thư phòng của anh thấy hình của cô ấy… tại sao anh phải tức giận như vậy? còn có…. Thời gian đó anh rất xúc động…..”

Cũng bởi vì anh như thế, cô mới hoài nghi rốt cuộc cô gái kia còn ảnh hưởng gì với anh, mới có thể canh cánh trong lòng.

Thẩm Diệc Đình cau mày, “Là lỗi của anh, thời gian đó tâm tình anh không tốt.” Anh cảm giác lời này không đủ, vì vậy không thể làm gì khác hơn là tiếp tục thẳng thắn, “Anh biết rõ Lương Huy nhằm vào anh, mà lúc anh phát hiện ra, tình huống đã không tốt. Anh một mực tìm cách giải quyết, nên Lương Huy mới vậy, không bỏ được, mà lúc đó anh cũng biết Lương Huy yêu Đường Tâm Vũ sâu đậm như vậy….ddlqd Giây phút đó, anh mặc cảm, thậm chí có ý nghĩ quái dị, cảm thấy lúc đầu anh không cùng với Đường Tâm Vũ sẽ tốt hơn bao nhiêu. Cô ấy sẽ đi cùng với Lương Huy, cô ấy sẽ rất hạnh phúc, mà Lương Huy cũng sẽ không nhằm vào anh….”

Anh nói xong, nhắm mắt lại, anh áy náy, sâu trong lòng anh, luôn cho rằng Đường Tâm Vũ chết là do anh, dù chuyện như vậy xảy ra một lần nữa, anh vẫn sẽ chọn đứng bên người nhà mình.

“Anh cảm thấy có lỗi với Đường Tâm Vũ, hơn nữa càng xấu hổ đối với tình yêu của Lương Huy đối với Đường Tâm Vũ… cho nên tâm tình anh không tốt, lúc ấy em nhắc tới Đường Tâm Vũ lần nữa thì anh mới tức giận?” Cô đoán được, hóa ra là như vậy, chẳng qua vấn đề lúc đấy đều theo cách mình nghĩ.

“Thật xin lỗi….” giọng của anh càng trầm hơn.

“Em không trách anh.”

Thẩm Diệc Đình nắm chặt tay cô, “Bây giờ anh nói những lời này không cách nào xoay chuyển được, anh có thể tìm cho mình rất nhiều lý do mà nói,ddlqd nhưng… đối với chuyện em bé anh rất xin lỗi, cho dù anh đối tốt với em hơn nữa, đây là chuyện không thể cứu vãn được.”

Khi đó bọn họ cãi nhau to, anh vội vàng, trong công ty có vô số gián đẹp và công ty khác nằm cùng, bên ngoài công ty lại có người gài bẫy anh, anh không chịu được, mới mắng cô, anh không biết cô mang thai, mà lúc biết thì cô đã sảy thai, đây là phần anh không thể tha thứ cho mình, huống chi khi anh đi bệnh viện thì không an ủi cô, ngược lại nói cô cố ý…. Câu nói đó, hẳn đã tổn thương cô cỡ nào.

“Em không trách anh.” Cô nói lại, “Thật ra thì, em chưa chắc mình mang thai, nhưng lúc tắm, không biết thế nào ngã xuống, đứa bé sẽ không… là ngoài ý muốn, có lẽ đứa bé biết, tới vào lúc chưa thích hợp thôi!”

Cô cảm thấy anh nắm tay cô chặt hơn, “Là ngoài ý muốn.” Cô nhấn mạnh thêm một lần.

Cô biết, lời của cô không cách nào bỏ được phần áy náy của anh, đứa bé không kịp ra đời, thậm chí không kịp biến thành phôi thai, đã trở thành phần anh canh cánh trong lòng.

Thẩm Tâm Duy mở mắt, liền thấy có người ngồi ở mép giường, anh ngồi yên lặng, hơn nữa nhìn thẳng cô. Cô có chút hoài nghi, mình tới thiên đường thật sao, hơn nữa còn mang theo Giang Thiếu Thành ư?

Nhưng cô có thể cảm thấy. Chắc hẳn là thế giới thật, kì quái, tại sao cô không phản ứng quá. Vậy cũng đã tìm được đường sống trong chỗ chết, chỉ là sao anh nhìn mình, mà không lộ ra vẻ mừng rỡ hay kích động gì cả? Hay vẫn là