XtGem Forum catalog
Hợp Đồng Tình Nhân

Hợp Đồng Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212463

Bình chọn: 10.00/10/1246 lượt.

rí cùng khống chế, thế cho nên làm cho hắn quên mất thân thể trong

lòng là mảnh mai cỡ nào, một lần lại một lần muốn nàng.

Ô... Yên Lam hơi muốn khóc, Thế Phong đã nói vậy, nàng còn có thể không ăn sao?

Ô ô.......Yên Lam cố gắng lấy lại tinh thần, nàng thập phần muốn mở đôi

mắt tiếp tục ăn đồ ăn mà Cận Thế Phong đút cho nàng. Thế nhưng nàng

không thể chống đỡ nổi, ngay lập tức đã đi vào giấc ngủ.

Nhìn Yên Lam ngủ say, khóe miệng Cận Thế Phong hiện lên nét cười sủng nịch, thâm tình nhìn nàng, thật lâu không hề động.

.........

Ánh mặt trời theo cửa sổ xuyên thấu qua khe hở của tấm rèm tiến vào, trời

đã sáng. Cận Thế Phong cũng dần tỉnh dậy, quay đầu nhìn người bên cạnh,

khóe miệng bất giác lộ ra tia cười.

Yên Lam cảm thấy được trên măt giống như có cái gì động vào, ngứa ngứa.

"Ưm!" Yên Lam châm rãi mở mắt thấy Cận Thế Phong ở bên cạnh nhìn chằm chằm

vào mình, liền đỏ bừng mặt, đồng thời nhắm mắt lại, ngụy trang làm đà

điểu.

"Tỉnh rồi sao? Lam Lam!" Cận Thế Phong ở bên cạnh nói, giọng nói mang theo vẻ gợi cảm động lòng người.

Ưm một tiếng, Yên Lam chậm rãi mở to mắt, nhìn Cận Thế Phong, nàng nở nụ

cười ngọt ngào, lập tức lại thẹn thùng đem mặt chôn trong ngực hắn.

Cận Thế Phong chịu không nổi dụ hoặc mê người như vậy, liền xoay người Yên Lam đặt ở dưới thân, hôn nàng thật sâu.

Yên Lam hơi e lệ đáp lại Cân Thế Phong, hai tay từ thắt lưng của hắn chậm

rãi vuốt ve, lưng của hắn bóng loáng làm mang đến cho nàng một cảm giác

thực thoải mái, nhìn cơ bắp cương tráng kia, Yên Lam lưu luyến không

muốn buông tay.

Cận Thế Phong nhẹ nhàng hôn lên khắp toàn thân Yên Lam, làm cho nàng run rẩy như bị điện giật, mang nàng vào sự mê muội vô hạn.

Dần dần Cận Thế Phong đem theo cái hôn của hắn đi xuống dưới vùng bụng bằng phẳng của Yên Lam. "A!" Động tác này làm cho Yên Lam rùng mình cong

chân lên vì thích thú.

Yên Lam bất an vặn vẹo thân mình, cảm thấy trong cơ thể thiêu đốt càng ngày càng nóng đến nỗi có thể đem nàng

hoàn toàn đốt cháy rụi.

"Lam Lam, Lam Lam,... Anh yêu em...." Cận Thế Phong thì thầm những từ ngữ yêu thương, khom người tiến vào trong cơ thể Yên Lam.

Ôn nhu lưu luyến triền miên qua đi, Cận Thế Phong cùng Yên Lam cực độ mệt mỏi mà thiếp đi, thẳng đến khi tỉnh lại lần nữa. "Lam Lam, Lam Lam,... Anh yêu em...." Cận Thế Phong thì thầm những từ ngữ yêu thương, khom người tiến vào trong cơ thể Yên Lam.

Ôn nhu lưu luyến triền miên qua đi, Cận Thế Phong cùng Yên Lam cực độ mệt mỏi mà thiếp đi, thẳng đến khi tỉnh lại lần nữa.

Cận Thế Phong ngồi dậy cầm lấy điện thoại đặt ở đầu giường mới biết đã là ba giờ chiều.

Cận Thế Phong và Yên Lam từ ngày hôm qua đến giờ vốn không có ăn gì, hơn

nữa đêm qua cùng buổi sáng hôm nay lại vận động kịch liệt, làm hai người lần đầu trải nghiệm thế nào là: "đằng trước dán vào đằng sau lưng"

(*bụng lép kẹp)

Đột nhiên, một trận âm thanh ọc ọc vang lên, làm hai người đều kinh ngạc mở to mắt.

Sau đó mặt của Yên Lam đỏ bừng lên, cúi đầu, thấp giọng quát lớn Cận Thế Phong, "Anh, không cho phép!"

Cận Thế Phong đang cố mím môi lại nói: "Được rồi, anh sẽ không cười em đâu, nhưng mà Lam Lam, em hiện tại đã biết rồi chứ, tối qua anh muốn em ăn

nhiều một chút mà em lại không chịu! Bây giờ thì sao hả?"

"Còn không phải là anh....Nếu sáng hôm nay anh không...." Yên Lam thẹn thùng đến không nói được nữa.

Cận Thế Phong còn chưa thuyết giáo xong lại xấu hổ nghe được từ chính bụng

của mình cũng liên tiếp khoa trương phát ra âm thanh ọc ọc.

"Ha...Ha..!" Nghe thấy âm thanh trong bụng của Cận Thế Phong, Yên Lam bật cười, "Thế Phong, anh còn đi nói em! Nhìn anh xem, không phải cũng đói bụng sao?"

Không biết nghĩ tới cái gì, Yên Lam vừa cười vừa nói: "Ha ha, nếu người ta

biết được đường đường là tổng tài của tập đoàn Khải Phong mà lại đói đến mức bụng kêu ọc ọc thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây!"

"Được lắm, Lam Lam, em dám cười anh hả? Vậy vì sao lúc nãy lại không cho anh

cười chứ! Anh đang rất tức giận!" Cận Thế Phong mở to hai mắt, nhìn Yên

Lam, hơn nữa lại chọc vào chỗ buồn của nàng, "Nhìn xem anh giáo huấn em

thế nào!"

"Ha.....Ha....Ha..." Yên Lam cười đến nỗi phải thở hổn

hển, cầu xin tha thứ, "Thế Phong, đừng mà! Làm ơn,.....Em sai rồi, được

chưa? Tha cho em đi....."

"Lam Lam." Cận Thế Phong nhìn Yên Lam

vì cười mà toàn bộ khuôn mặt trở nên ửng hồng, trong ánh mắt tỏa ra thần thái mê muội, cánh môi như bông hoa hồng, giọng hắn khàn khàn gọi nàng, cúi đầu chiếm lấy đôi môi đỏ mọng mê người kia.

Hai người đều

đang ở trong trạng thái trầm luân thì thật không ngờ hai cái bụng lại

không chịu thua kém, thanh âm ọc ọc lại vang lên.

"Thế Phong,

được rồi đó!" Yên Lam cười đem Cận Thế Phong đẩy ra, "Nếu còn không đứng lên ăn cái gì thì chúng ta sẽ trở thành những người đầu tiên chết đói

trên giường mất!"

Cận Thế Phong có chút áy náy, Lam Lam gần đây

thân thể đã không được khỏe, cho dù hôm qua đã dụ nàng ăn được một ít,

nhưng căn bản nàng chưa ăn được gì nhiều, chỉ lo cùng nàng triền miên,

một chút cũng không lo đến thân thể của nàng.

Cận Thế P