
ĩ nữa".
Nhìn Yên Triết khó xử, mọi người liền nở nụ cười thật tươi.
"Được rồi, được rồi!" Cận Thế Phong nói, "Tiểu Triết, em không cần phải như vậy, anh và chị em sẽ lại về khi nào có thời gian."
"Dạ, em biết rồi. Em sẽ ở đây cùng ông ngoại, nhưng mà chị à, hai người phải thường xuyên về thăm em với ông ngoại đó!"
"Được rồi tiểu Triết, chị có thời guan rảnh sẽ về thăm hai người."
"Chúng ta phải đi rồi!" Cận Thế Phong nói xong liền đưa Yên Lam đến chỗ bãi đỗ xe.
"Con nhỏ tiểu Lam này, cháu nhất định phải thường xuyên về thăm ông và tiểu
Triết đó!" Giọng Liễu Khi Nguyên luyến tiếc, từ phía sau truyền tới.
"Dạ, cháu biết rồi ông ngoại, cháu nhất định sẽ lại về, hai người bảo trọng!"
........
Qua một tuần nghỉ ngơi, thân thể của Yên Lam đã khỏe mạnh hoàn toàn bình phục.
Sau khi nghỉ ngơi nhiều như vậy, Cận Thế Phong rốt cục đã cho Yên Lam đi
làm trở lại, sáng hôm nay hai người cùng nhau đến công ty, nhưng không
hề chú ý ở trong góc khuất, một đôi mắt ác độc đang chăm chú nhìn vào
hai bóng dáng đang gắn bó hạnh phúc.
Cận Thế Phong, anh quá coi thường tôi rồi, tôi sẽ không để cho anh yên đâu, cứ đợi đấy.
Thật lòng mà nói, ở công ty bây giờ rất thoải mái. Giai đoạn bận rộn trước
đây đã qua, cho nên thân làm thư kí của chủ tịch vốn cũng không cần phải làm gì, cùng lắm là tiếp điện thoại hoặc rót cà phê.
Đang lúc
sửa sang lại một số tài liệu thì điện thoại vang lên, theo thói quen,
Yên Lam nhấc điện thoại lên nghe: "Alô! Đây là văn phòng của chủ tịch
tập đoàn Khải Phong, xin hỏi, quý khách là ai?"
Ở đầu dây bên kia chìm trong yên lặng, "Alô! Xin hỏi quý khách là ai vậy?" Yên Lam lại
hỏi thêm một lần nhưng đầu dây bên kia vẫn không có tiếng trả lời, ngay
lúc Yên Lam chuẩn bị hết kiên nhẫn dập điện thoại thì đầu dây bên kia
vang lên một giọng nói sắc nhọn, là giọng nói của một người phụ nữ.
"Cô có phải là Yên Lam không? Là bạn gái của Cận Thế Phong sao? Hừ!! Cô cho là Cận Thế Phong thật sự yêu cô sao?" Giọng nói của người đàn bà kia
mang ngữ khí thật khinh thường, trong đó còn chứa đựng châm chọc cùng
cười nhạo.
Yên Lam gắt gao cầm chặt lấy điện thoại, "Cô là ai? Sao lại biết tên của tôi? Nói những lời này là có ý gì chứ?"
"Tôi là ai? Hừ! Việc này cô không cần biết, cô chỉ cần biết rằng Cận Thế
Phong có được như ngày hôm nay là nhờ có tôi, nếu không phải vì tôi, anh ta cũng sẽ không liều mình làm việc như vậy, anh ấy chính là yêu tôi,
yêu tôi, chứ không phải cô!" Sau khi nói xong, người đàn bà kia liền
ngắt điện thoại. Yên Lam gắt gao cầm chặt lấy điện thoại, "Cô là ai? Sao lại biết tên của tôi? Nói những lời này là có ý gì chứ?"
"Tôi là ai? Hừ! Việc này cô không cần biết, cô chỉ cần biết rằng Cận Thế
Phong có được như ngày hôm nay là nhờ có tôi, nếu không phải vì tôi, anh ta cũng sẽ không liều mình làm việc như vậy, anh ấy chính là yêu tôi,
yêu tôi, chứ không phải cô!" Sau khi nói xong, người đàn bà kia liền
ngắt điện thoại.
Là ai? Cô ta rốt cuộc là ai? Yên Lam khiếp sợ
nghĩ đến, cô ta vì sao lại biết chuyện tình của bọn họ rõ ràng như
vậy!? Thành tựu của Cận Thế Phong hôm nay? Chính nàng chưa từng nghĩ
tới, Cận Thế Phong vì ai, mới liều mạng công tác như vậy?! Dần dần tên
một người xuất hiện lên trong đầu, trong lòng lo lắng cũng từ từ dâng
lên. Chẳng lẽ là cô ta?!
Yên Lam vừa mới bị lời nói trong điện
thoại làm cho khiếp sợ, thật lâu tinh thần vẫn chưa phục hồi lại, trong tay vẫn đang nắm chặt chiếc điện thoại, nghe đầu dây bên kia vang lên
bíp bíp, lòng cũng bắt đầu trầm xuống.
Cô ta đến tột cùng là ai?
Vì sao lại nói như vậy? Cô ta cùng Thế Phong rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Cô ta cùng Thế Phong rốt cuộc là quan hệ như thế nào?!
Nỗi lòng Yên Lam hoàn toàn bị ảnh hưởng , tuy biết rằng, Cận Thế Phong lúc
trước có rất nhiều đàn bà, có thể nói là không ngại, nhưng là trong lòng vẫn là có ngăn cách, là thích hắn mà!! Làm sao có thể không ngại
được?!! Quá khứ của hắn, khoảng thời gian quá khứ mà hắn chưa có gặp
nàng, làm sao có thể hoàn toàn không ngại chứ?!
Yên Lam cố bình
tĩnh trong lòng đang hoàn toàn bị đảo loạn , nàng cùng Cận Thế Phong cả hai vất vả lắm mới vượt qua tất cả gian nan, mới ở cùng một chỗ, mới
hiểu lòng nhau, nhưng là, bọn họ còn có thể chống lại khảo nghiệm nghiêm trọng này hay không? Cành lá hương bồ vẫn là như trước, nhưng là tảng
đá có thể vĩnh viễn không rời đi đâu hay không?! Yên Lam nhíu mày, từng
đợt sầu tư.
"Yên thư ký, có thư của chị." Điện thoại phát ra
giọng nói ôn nhu từ nhân viên tổng đài công ty. Ở trong văn phòng im
lặng, một câu nói đột ngột làm cho Yên Lam chú ý.
Yên Lam hơi ngây ra một lúc, thở dài, "Được, cô đem vào đi!"
Là ai gửi thư cho nàng? Yên Lam có chút suy nghĩ không ra, nàng cũng không có liên hệ bạn bè gửi thư?!
Một lát sau, trước mắt đưa đến một cái hộp màu tím, mặt trên còn có đính
nơ con bướm xinh đẹp, đóng gói cẩn thận, thoạt nhìn là chiếc hộp tinh
xảo. Yên Lam tâm tình tốt lên nhiều, không khỏi khẽ cười , rốt cuộc là
ai? Tốn tâm tư như vậy a?!
Lễ tân để lại cho Yên Lam rồi liền rời khỏi.
Yê