
a nước
mắt, như thế nào chuyện xui xẻo luôn tìm cô, cô tại sao lại đen đủi như vậy
chứ!
Hôm sau, tâm tình hoảng sợ cô vẫn đi làm, làm học sinh ngoan ngoãn nhiều năm cô
cũng không vô cớ trốn học, càng không nói đến nghỉ làm, bản năng học sinh tốt
khiến cô đi vào công ty, nhưng sớm chuẩn bị tâm lý tốt tuỳ thời bị công ty sa
thải, đi đến bước này, có lẽ cô cũng chỉ có thể nghe theo số mệnh quay về lập
gia đình...
Không biết khi nào trên bàn lại chất đầy 1 đống văn kiện lớn, tất cả đều là tin
tức phức tạp đồng nghiệp giao cho cô. Vì sao vận mệnh lại đầy đọa người như
thế? Không ai có thể nghe cô nói, cô nhịn không được trốn vào trong kho khóc
trộm. Mỗi người đều lợi dụng sự thiện lương của cô mà đem công việc phiền phức
giao cho cô, cô cũng không phải không biết, chỉ trách mình không đủ cứng rắn để
từ chối, lại không muốn xun xoe nịnh bợ cấp trên, đem người xấu làm người tốt,
mới có thể bị ngụy quân tử khoác da sói lừa.
Có lẽ, cô thật sự không thích hợp cuộc sống ở đô thị giảo quyệt giả nhân giả
nghĩa! Nước mắt lại lần nữa rơi xuống, khiến cô không chú ý tới có người vừa
mới vào nhìn cô.
“Cô đang khóc vì xã hội này thật vô tình sao?”
Hách Linh Nhi sớm che mũi đỏ hồng vì khóc, sợ hãi nhìn về phía người tới. “Giám
đốc....?”
“Một người trốn ở chỗ này khóc, xem ra lại thêm một cô gái bị lừa mất thân.”
“Tôi không có mất thân!” Cô cực lực lắc đầu, nhìn thẳng vào cặp mắt trong trẻo
nhưng lạnh lùng độc đoán.
“Sao?” Lý Tuyết Lôi nghi hoặc quét toàn thân cô, vô tình cười thẳng: “Vẫn là
còn trinh? Xem ra Trần quản lí lần này đá đến đồ khó, hiếm khi anh ta thất bại,
chỉ là, tôi nghĩ anh ta sẽ không buông tha cô dễ dàng như vậy, anh ta dùng tiền
bức cô, có phải hay không?”
“Cô... sớm biết rằng anh ta là người như thế?”
Lý Tuyết Lôi không phủ nhận, thậm chí đối với hành vi của cấp dưới không có
biểu hiện cảm xúc phẫn nộ gì.
“Cô là tổng giám đốc, lại cũng là phụ nữ, có thể nào cho phép cấp dưới làm
chuyện như thế?”
“Đây là một xã hội ăn thịt người, công ty chỉ tuyển nhân viên có tài cán, chỉ
cần kiếm cho công ty số tiền lớn, về phần sinh hoạt cá nhân, công ty một mực
không can thiệp. Tôi mặc dù là tổng giám đốc, cũng không có quyền hỏi đến việc
riêng của anh ta.”
Cuối cùng trong lời nói có ý ám chỉ điều gì đó, Hách Linh Nhi thật hiểu được ý
tứ của cô ta.
“Tối hôm qua cô cùng giám đốc điều hành... Tôi sẽ không nói.”
Lý Tuyết Lôi nghe xong không khỏi bật cười. “Tôi cùng giám đốc trong lúc đó
quan hệ cũng không phải bí mật, vợ của anh ta cũng không có gì phàn nàn, cô
nghĩ rằng tôi vì việc đó mà khai trừ cô?”
“Ý của cô là...”
Cô ấy đến gần cô, thuận tay vén mấy sợi tóc trên trán cô, tiếng nói ôn hoà.
“Cùng là phụ nữ, cũng không đành lòng nhìn thấy một người phụ nữ khác vì tiền
mà đi đến đường cùng, tôi cũng không phải là cấp trên tuyệt tình.”
“Tổng giám đốc...”
“Cô thiếu tiền phải không? Nói cho tôi biết sao lại thế này? Có lẽ tôi có thể
giúp cô.”
Khi Lý Tuyết Lôi tỏ thái độ ôn nhu, lòng Hách Linh Nhi yên tâm, đem tất cả mọi
chuyện nói ra, đương nhiên cũng bao gồm chuyện dì muốn dùng cô đổi lấy phí phẫu
thuật.
“Thì ra là như vậy.” Trong mắt của cô ta thoáng qua một chút cười mỉa. “Cô tính
làm sao bây giờ?”
“Tôi quyết định gả cho ông chủ đất kia, ít nhất tôi có thể cứu em họ, cũng có
thể trả tiền cho Trần quản lí... Trừ cách đó ra tôi không còn cách khác.” Tâm
tình lại trầm xuống, gả cho lão bác kia, cũng chỉ là đem thân mình cho một
người đàn ông khác, kết quả là đều dùng thân mình đổi lấy tiền.
Ý cười của Lý Tuyết Lôi càng sâu, tiếng nói gợi cảm thấp giọng an ủi: “Kỳ thật
sự tình cũng không phải không thể giải quyết, lúc tuyệt vọng nhất luôn có chỗ
để sống lại.”
Hách Linh Nhi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn cô, nhưng lại không dám hy vọng quá xa
vời. Cô cẩn thận hỏi: “Thật sự có thể giải quyết sao? Cô, cô là nói có biện
pháp?”
Lý Tuyết Lôi không cho cô đáp án, nâng lên cằm (càm) của cô xem kỹ. “Khuôn mặt cũng nhìn được, có thể bồi
dưỡng thêm.” Lại nhìn nhìn thân thể của cô, đột nhiên sờ bộ ngực của cô.
“Tổng giám đốc...” cô sợ ngây người.
“Bộ ngực rất tròn mềm mại có co dãn, trẻ tuổi thật tốt.”
“Quá, quá khen!” Vội vàng rời khỏi tay của cô ấy, chính mình thối lui 3 bước
dài, con ngươi hốt hoảng trừng mắt nhìn tổng giám đốc, cô không phải là đồng
tính luyến ái nha!
Lý Tuyết Lôi châm điếu thuốc, chậm rãi nói:
“Con người khi còn sống có đến mấy lần cơ hội, phải xem bản thân có chịu nắm
chắc hay không, có chịu bắt lấy cơ hội này hay không? Hiện tại có một công
việc, thoải mái lại kiếm nhiều tiền, chỉ cần ký hợp đồng, trước tiên có thể
nhận tiển trước, chẳng những giải quyết được tình cảnh khó khăn của cô và phí
phẫu thuật, đương nhiên, cũng bao gồm cả tiền cô thiếu Trần quản lí.”
“Thật sự?” Cô nhảy lên trước, lại nghĩ tới cử chỉ quái dị vừa rồi của tổng giám
đốc, liền lại hơi chút lui ra phía sau bảo trì khoảng cách thích hợp, cẩn thận
hỏi: “Một tháng bao nhiêu tiền?”
“Không nhất định, phải xem năng lực làm việc cá nhân, nếu ông chủ vừa lòng, cô
sẽ ở