
m không thích bị uy hiếp!” Nàng cặp mắt to hung hăng trừng
mắt nhìn hắn liếc mắt một cái. “Em muốn trở về, là vì em nghĩ trở về, mà không phải bởi vì anh bức em!”
Miệng cứng quá. Lam Thư Đình nhịn không được ở trong lòng thở dài, rõ ràng đều ở trước mắt, còn không chịu yếu thế.
Bọn họ lại lãng phí bốn tháng. Muốn tới thế nào để yêu, hắn mới có
thể chân chính làm cho nàng buông phòng vệ, nguyện ý thừa nhận, tự mình
hoàn hoàn toàn toàn thuộc về hắn đâu?
Rốt cuộc là thương tổn như thế nào, làm cho nàng nhiều năm sau, bóng ma trong lòng vẫn còn tồn tại?
Nếu nam nhân biết chính mình nhất thời ý loạn tình mê, sẽ gây cho bạn lữ bên người nhiều đau đớn, ảnh hưởng sẽ có bao sâu xa, về sau có thể
hay không càng cẩn thận, càng cẩn thận một ít?
Yêu một người, có phải hay không tựa như đem vũ khí giao trong tay đối phương, tùy thời khả năng bị thương?
Lam Thư Đình hiện tại thật sâu thấy rõ đến điểm này. Vũ khí trong tay Vi Mẫn, liền nắm giữ có thể thương tổn hắn.
“Không có việc gì sao? Em đây có thể đi vào không?” Đối trầm mặc
giằng co có chút không kiên nhẫn, Vi Mẫn chuẩn bị rời đi. Đi qua hắn,
phiêu hắn liếc mắt một cái, có chút khiêu khích nói: “Em xem anh cũng
nhanh chút vào đi thôi, anh vui đùa bộ dáng cũng rất cao hứng. Đã thích
ứng, ân?”
Lam Thư Đình nghe ra trong lời nói nàng một tia toan vị, phản xạ
giống nhau, hai cánh tay tìm hiểu vươn ra, vòng ôm lấy thân thể mềm mại
nóng bỏng kia như là vì hắn mà tạo ra.
Tiểu thư không thuận theo, giãy dụa suy nghĩ muốn tránh, Lam Thư Đình lại là kiên trì ôm chặt nàng, khuôn mặt tuấn tú vùi vào mái tóc như mây của nàng , thật sâu hô hấp, hơi thở ở nàng quen thuộc mà ngọt ngào, thở dài một hơi.
Vi Mẫn buồn bực dậm chân, hai tay chống đỡ trong ngực hắn cứng rắn, mãnh thôi –
“Em cũng không nhớ anh sao?” Hắn ở bên tai nàng, cúi đầu, dụ dỗ hỏi.
“Chúng ta đã muốn bốn tháng không gặp mặt, em là không phải có người
khác đâu? Bằng không, như thế nào một chút cũng không muốn nhìn đến bộ
dáng của anh?”
“Có người khác hẳn là anh đi.” Nàng lực đạo nhẹ giãy dụa, bất quá,
vẫn là không quá cam nguyện, không chịu ngoan ngoãn rúc vào trong lòng
hắn.
“Ai nói?” Lam Thư Đình như là không thể khắc chế chính mình, hắn bắt
đầu khẽ hôn nàng da thịt gần vành tai non mềm. “Anh vẫn chỉ có em, em
rất rõ ràng.”
“Mới là lạ!” Tiểu thư vừa giận lớn, nàng dùng sức đẩy trong ngực hắn
cứng rắn như thạch. “Vừa mới ở bên trong, bên cạnh anh có bao nhiêu nữ
sinh, chính anh nói! Đến quán đêm khiến cho giống ở khách sạn giống
nhau, anh……”
“Anh chỉ có em.” Hắn kiên định, không tha nghi ngờ nói, sau đó ngậm
vành tai nàng đáng yêu. “Theo anh về nhà, anh sẽ chứng minh cho em xem.”
Kia ngữ khí…… Làm cho Vi Mẫn mặt hỏa lạt lạt thiêu đứng lên(đỏ mặt
a). Nàng đương nhiên biết Lam Thư Đình sẽ dùng cái “Phương pháp” gì
chứng minh cho nàng xem.
“Không cần.” Nàng tuy rằng hai đầu gối đã muốn như nhũn ra, vẫn là
bĩu môi thế công chống đẩy hắn khêu gợi. “Chúng ta…… Mỗi lần đều như
vậy, trên giường căn bản không thể giải quyết vấn đề.”
“Em đều ở trong này, còn có cái gì vấn đề?” Hắn giải đáp vấn đề, ngay tại trong lòng thiên hạ trên người.
“Dù sao em không cần!” Nàng giãy khỏi cái ôm ôn nhu. “Em có chỗ ở rồi a.”
“Làm sao?” Lam Thư Đình theo sát sau nàng.
“Không nói cho anh.”
“Tốt lắm, anh đây đến hỏi bằng hữu của em. Vừa mới đó là bằng hữu của em đi?” Lam Thư Đình lại giữ chặt tay nàng, nắm chặt không chịu buông
ra. “Nàng giống như thực kinh ngạc, anh nghĩ nàng hẳn là không biết em
đã kết hôn, có trượng phu?”
Lại uy hiếp nàng! Vi Mẫn nghiến răng nghiến lợi, quay đầu trừng hắn, “Lam Thư Đình, anh dám!”
Hắn mi giơ giơ lên, không tiếng động trả lời vấn đề “Dám” Hoặc “Không dám”này.
“Mỗi lần đều dùng chiêu này……” Nàng tức giận đến khuôn mặt hồng toàn
bộ, thật sự là đáng yêu; Lam Thư Đình vẫn là không chịu buông tay, chờ.
Cuối cùng, Vi Mẫn rốt cục thở phì phì buông tha, “Được rồi, em hiện
tại tạm thời trước cùng bằng hữu ở chung, chính là người anh vừa gặp,
Tịnh Hàm, nàng trước đây là đồng học sở nghiên cứu.”
“Đến chỗ anh ở,của anh chắc chắn rộng hơn a.”
“Mới không cần.” Tiểu thư lập tức cự tuyệt. “Em chính mình cũng mau chuẩn bị cho tốt, tháng sau là có thể chuyển đi qua.”
“Kia, nói cho anh biết em ở công tác nơi nào.”
“Em……”
“Em tốt nhất nói thực ra.” Lam Thư Đình nhàn nhàn nhắc tới, “Em trước kia ở trường học cũng rất nổi danh, anh tin tưởng vừa nãy ở bên trong
có không ít người quen biết em, cũng biết em công tác ở đâu. Em nghĩ bọn họ có thể hay không nguyện ý cho “lão công” em biết chuyện của em một
chút đi?”
Bình tĩnh…… Bình tĩnh……
Mọi cách vẫn không cam lòng, Vi Mẫn phẫn nộ nói ra một cái tên tập
đoàn tài chính cùng chức hàm chính mình. Trợ lý chủ tịch. Mà vị chủ tịch này, hẳn là chính là đại bá của Vi Mẫn.
“Em vốn sẽ liên lạc với anh a,không tính gạt anh cái gì.” Nàng cuối cùng nói như vậy.
“Nga?! Em tính khi nào nói cho anh biết?” Lam Thư Đình bén nhọn hỏi:
“Là đợi cho có một ngày đột nhiên nghĩ tới, vẫn là giống như vậy bị anh
hỏi đến, không thể không nói