
ên bàn,
sau đó nói: “Công tố Đường cũng cảm thấy chủ ý này không tệ đúng không?
Phong cảnh ở đây quả thật rất được nha!”
“Ừ, tôi thích dã ngoại nướng thịt lâu lắm rồi.” Đường Vũ Tân nhìn chung
quanh, ngoại trừ việc trời tối một chút, quả thật là một nơi rất được.
“Vậy chúng ta cùng nướng thịt đi! Công tố Min và trưởng phòng Jang cũng đến
chung vui nào!” Choi Dong Man đổ than nóng xuống phía dưới bếp, cảnh sát Hwang vội vàng gắp một miếng thịt sống đặt lên.
“Nướng thịt à… he he…he he…” Đường Vũ Tân liếc Min Tae Yun và Jang Chul Oh đứng hai bên cô, miệng nhếch lên cười mập mờ.
“…”
“…”
Từ sơn trang về đến tòa nhà viện kiểm sát đã là sáng sớm ngày thứ hai, do
lần này vụ án xảy ra bên ngoài, mọi người tất nhiên muốn về nhà nghỉ cho khỏe. Yoo Jung In, Hwang Soon Bum và Choi Dong Man không về trụ sở mà
lái xe thẳng về nhà. Lúc này trong Tổ công tố chỉ còn mỗi Min Tae Yun và Đường Vũ Tân.
“Ài, để tôi về nhà ở một tuần được chứ?” Trong Tổ công tố, Đường Vũ Tân đang năn nỉ Min Tae Yun để mình về nhà ở vài ngày. Không phải ở nhà Min Tae
Yun không được, chỉ là… mấy ngày đặc biệt của cô tới rồi, không thể ở
nhà Min Tae Yun được!!
“Cô thấy, xảy ra chuyện như vậy, tôi yên tâm để cô ở nhà một mình được?” Min Tae Yun hỏi lại.
“Có một tuần thôi, sẽ không có chuyện gì.”
“Tối đó có một tiếng đồng hồ đó thôi?”
“Hôm đó là ngoại lệ, lần sau sẽ không.”
“Cô còn muốn có lần sau?”
Đương nhiên không muốn, nhưng cũng sẽ không xảy ra nữa đúng không? Đường Vũ Tân hậm hực nghĩ.
“Vậy đi, anh để tôi về nhà dọn ít đồ được chứ? Đã lâu lắm tôi không về nhà
rồi, có rất nhiều việc chưa sắp xếp xong, cho dù muốn đến nhà anh ở thì
cũng phải dọn ít đồ chứ? Hôm đó quá vội vàng, hôm nay vừa vặn có một
ngày nghỉ, tôi dọn xong đồ sẽ qua, tôi đảm bảo!”
Min Tae Yun nhìn Đường Vũ Tân giống như học sinh cấp một giơ tay lên thề,
trong lòng hết chỗ nói. Thật ra anh muốn đi theo, nhưng… anh ngửi thấy
mùi máu… được rồi, anh biết Đường Vũ Tân đang né cái gì, vấn đề là, để
cô ấy ở nhà một mình không sao chứ? Kiểu gì thì trong lòng Min Tae Yun,
đáp án cũng là phủ định…
“Dọn đồ xong phải tới.” Rốt cuộc Min Tae Yun bật đèn xanh, cùng lắm thì mỗi ngày ăn no một chút.
“Ừ ừ, tôi hứa.”
Nói xong, Đường Vũ Tân nhanh như chớp biến khỏi tầm mắt của Min Tae Yun.
Đường Vũ Tân lái xe về nhà, cầm số báo mấy ngày nay không lấy vô nhà, chỉ lựa mấy món đồ cần thiết, lại chào hỏi hàng xóm, nhờ họ nhận giùm thư từ và báo chí mới đi. Ngay lúc cô cầm chìa khóa lên chuẩn bị khóa cửa, đầu đề của tờ báo mới nhất đã hấp dẫn cô.
“Ở Kangwondo xảy ra hỏa hoạn lớn, sau khi điều tra không có thương vong về người nhưng nguyên nhân cháy cụ thể còn đang điều tra…” Đường Vũ Tân
xem xong hít sâu một hơi “Cuối cùng thi thể cũng đã thiêu hết rồi…”
Đường Vũ Tân đứng lặng hồi lâu, tâm tình không biết là cao hứng hay tồi
tệ nữa. Lấy tình huống bình thường mà nói, bây giờ chắc hẳn Yoon Ji đã
xuất hiện hơn nữa còn bị dẫn đến phòng thẩm vấn của Tổ công tố nữa.
Nhưng bởi vì mình, Yoon Ji Hee cũng đã chết, như vậy Min Tae Yun không
còn bị truy lùng khắp nơi nữa, song còn một vấn đề… đến tột cùng có nên
để Lee Yoon Ji và Min Tae Yun gặp nhau không?
“Ôi, thật là rối rắm mà…” Đường Vũ Tân than vãn.
Đường Vũ Tân lại cúi đầu nhìn tờ báo trên tay, sau đó quơ đống báo và đồ dùng lên chiếc Audi màu trắng mượn của Min Tae Yun.
Ping poong! Ping poong! Ping poong!
“Không có nhà?” Đứng trước của nhà Jang Chul Oh, Đường Vũ Tân sửng sốt.
“Còn ở viện kiểm sát?” Đường Vũ Tân lầm bầm, ma xui quỷ khiến vặn tay nắm cửa một chút, ai dè cửa không khóa?!
Đã không khóa, Đường Vũ Tân cũng chẳng thèm lạ, hiên ngang lẫm liệt đẩy
cửa bước vào, khuê phòng của đại boss Jang mà lại! Đương nhiên cô phải
vô xem thử!!
Phòng ốc cực kỳ sạch sẽ, tóm lại không phải là cung cách của một người đàn
ông độc thân nên có như Đường Vũ Tân tưởng tượng. Đến nhà Jang Chul Oh,
mục tiêu đầu tiên của Đường Vũ Tân là nhà bếp, sau đó giống như ở nhà
Min Tae Yun, mở cửa tủ lạnh ra…
“Cái gì cũng không có?!!” Đường Vũ Tân kinh ngạc há hốc miệng, nhìn tủ lạnh
nào là bia, café, sữa tươi, đồ uống gì cũng có, ngây ra nửa ngày.
Đóng cửa tủ lạnh lại, Đường Vũ Tân tham quan một vòng, cuối cùng tập trung
chú ý vào phòng khách, nơi Min Tae Yun và Jang Chul Oh đánh nhau, cô
nhìn một vòng, cuối cùng phát hiện thứ mình muốn tìm.
Đó là mấy cái lọ hoa màu trắng, cô nhớ hình như cuối cùng toàn bộ số lọ
này đều bị bể hết. Thế là bạn Đường Vũ Tân của chúng ta dọn số lọ hoa đó ra ngoài sân, để chúng dựa vào tường đàng hoàng. Tuy không chắc lắm hai người đó có đánh nhau ở đây không nhưng cô nhớ rõ, lúc đó đại boss dùng một cái trong số đó đập vào đầu Min Tae Yun!!
Nhất định phải dời đi chỗ khác! Đường Vũ Tân quyết tâm. Ánh mắt cô lướt qua
bàn trà, hình như Min Tae Yun cũng đánh đại boss ngã xuống bàn trà? Thế
là Đường Vũ Tân lại dời nó ra một góc sân…
“Vậy là xong.” Làm xong mọi chuyện Đường Vũ Tân hài lòng vỗ tay.
Lúc Đường Vũ Tân định đi, cô sực nhớ ra gì đó lại chạy vô phòng tắm.
“Ui, đúng là thú vị thật.” Đườn