
Ngọc Nhi,
mình yêu cậu chết mất!” Ngô Diễm vui vẻ ôm lấy cô, thưởng cô một cái hôn vang lên thật to.
Tất Ngọc Nhi nhìn xem bộ dáng đồng nghiệp hưng phấn, cô hết sức tò
mò, học trưởng rốt cuộc đều là như thế nào đối phó sự quấy rầy của cô?
Trong quán cà phê tao nhã thư thái, một nam một nữ đang ngồi đối
diện, trên mặt nam tử tao nhã nho nhã trước sau như một động lòng người
nhẹ nhàng vui vẻ, mà nữ tử ngồi ở đối diện thì thỉnh thoảng liên tiếp
cúi đầu nhìn bên ngoài, có vẻ vô cùng không được tự nhiên.
“Học muội, em có chút đứng ngồi không yên.”
“Có…… Có sao?” Cô gái ngoan cố phủ nhận.
“Em nguyện ý theo giúp anh ăn cơm, anh thật sự rất vui vẻ.”
“A ——” cô xấu hổ nhìn hắn.
“Em không cần cảm thấy không được tự nhiên, anh là nói thật.” Hắn
thật sự rất hoài niệm thời gian khoái hoạt hắn qua lại cùng cô tâm không vướng mắc.
“Em là sợ em tồn tại sẽ làm học trưởng cảm thấy không được tự
nhiên.” Ai biểu cô từng cùng Học trưởng Tiểu Thành từng tỏ tình bị cự
tuyệt!
“Em nghĩ nhiều lắm, em không phải còn dẫn theo người khác tới sao?” Anh nhẹ nhàng cười, nhã nhặn.
“Đúng vậy! Chỉ là không nghĩ tới cô còn muốn về nhà lấy gì đó, đem
em một mình ngồi ở nơi này ——” cô xem hướng Học trưởng Tiểu Thành, khốn
quẫn gượng cười.
“Học muội, em không cần câu nệ như thế.” Hắn thở dài một hơi.
“Bởi vì em không được tự nhiên.”
“Anh biết rõ.”
“……” Tất Ngọc Nhi trừng mắt nhìn khuôn mặt ôn nhã, nói thật, cô rất
muốn một lần nữa xem bộ dạng học trưởng không khống chế được.
“Học muội…… Quá khứ đã qua rồi, em biết mỗi khi anh nhìn thấy bộ dáng em cùng Ngô Diễm nói chuyện, khiến cho anh rất hâm mộ.”
“Anh là Ôn tổng, em sao có thể không lớn không nhỏ nói với anh?”
“Anh biết rõ em sẽ nói như vậy, nhưng sau khi tan việc, còn câu nệ
khách khí như vậy, là hướng anh có chút bất mãn?” Chẳng lẽ còn đang giận hắn lúc trước cự tuyệt sao? Có thể hắn thật sự chỉ thích khi cô là học
muội a!
“Không có.” Cô vội vàng phủ nhận, “Chỉ là em cần chút thời gian điều chỉnh.”
“Chẳng lẽ em còn đang yêu thích anh?” Ngàn vạn không phải.
“Mới —— không có.” Cô không khỏi đề cao âm điệu, cô đã kết hôn được không!
“Kia chẳng phải tốt sao.”
Với…… Cô lại không còn yêu mến học trưởng rồi, có cái gì rất tự tại? Ai không có tuổi trẻ khinh cuồng thông báo qua nha? Cô bừng tỉnh đại
ngộ một lòng nhìn về hướng học trưởng, dừng ba giây, hai người bèn nhìn
nhau cười.
“Em trong lúc đó đi đâu?”
“Sau khi em bị anh cự tuyệt, thương tâm chạy về nhà ở Tân Trúc, tại quán cà phê của người bạn mới mở hỗ trợ.”
“Vì cái gì lại trở về Đài Bắc rồi?” Là đã không thèm để ý sao?
“Bởi vì em kết ——”
“Không có ý tứ, tôi đến muộn.” Ngô Diễm cắt đứt rất đúng lời nói hai người, đối với Ôn Luật Thành thẹn thùng mỉm cười, cô tự động ngồi ở bên cạnh Tất Ngọc Nhi, trực tiếp đối diện mỹ nam sắc thưởng thức.
Tất Ngọc Nhi nhìn thấy một màn trước mắt này, đột nhiên cảm giác được rất xin lỗi Học trưởng Tiểu Thành.
Đặc biệt ngồi được một chút Ngô Diễm đồng nghiệp đoan trang xuất ra
một chồng ảnh chụp, cô càng muốn làm là lấy trường đao tự vận tạ tội.
“Ôn tổng, trước tiên có thể giúp tôi ký cái tên sao?” Ngô Diễm kiều thanh kiều khí hỏi.
Không phải là hôn thú xen lẫn ở bên trong a? Tất Ngọc Nhi khẩn trương ngắm qua, sau đó mới thở dài một hơi, bất quá……
“Làm sao cậu có ảnh chụp học trưởng?” Còn một bộ mười hai tấm…… Cô
vụng trộm nhìn về phía Học trưởng Tiểu Thành biểu lộ kinh ngạc, đột
nhiên có chút muốn cười.
Nói không chừng Học trưởng Tiểu Thành đang thét lớn tiếng trong
lòng, nghĩ đến chỗ này, cô càng nhịn không được cười to lên tiếng.
Hai người đồng thời nhìn về phía Tất Ngọc Nhi, cô tranh thủ thời
gian ngưng cười thanh âm, “Các người bề bộn, không cần để ý tôi.”
“Cô lấy ở đâu ra ảnh chụp chồng chất này?” Ôn Luật Thành lần lượt
nhìn qua từng cái một, hắn là đương sự khi nào thì bị chụp? Hắn rõ ràng
không hề ấn tượng.
“Ha ha, đây là bí mật.” Ngô Diễm che miệng mà cười, hoàn toàn không
giống cô bình thường phóng khoáng. “Tôi đi toilet một chút.” Cô đối với
Ôn Luật Thành áy náy cười, nhẹ nhàng rời đi.
“Học trưởng, anh phải giúp cô ấy kí tên sao?” Như vậy rất kỳ quái a!
Hắn nhún vai, còn đang lo lắng.
“…… Học trưởng, anh bây giờ có bạn gái sao? Em…… Em đã đối với anh
không có ý đồ rồi, chỉ là hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi.” Ngô Diễm nha
Ngô Diễm, nhận thức Tất Ngọc Nhi như vậy một vị bằng hữu, thật sự là
đáng giá.
“Anh không có bạn gái.”
“Vậy anh có người trong lòng sao?”
Ôn Luật Thành mỉm cười.
Xong rồi! Ngô Diễm phần thắng không lớn.
“Học muội, em cùng Ngô Diễm cảm tình rất tốt?”
“A?”
“Anh nghĩ mời em giúp anh một chút.” Tranh thủ thời gian lợi dụng cái cơ hội tuyệt hảo này.
Ngô Diễm hân hoan nhìn lần lượt bắt đầu đem từng cái một trên đã
được kí tên, khóe miệng mỉm cười từ bắt đầu dùng cơm một mực giương đến
bây giờ.
“Thật sự không cần đưa cô trở về?” Ôn Luật Thành nhìn Ngô Diễm toàn
bộ gò má đỏ hồng, phát hiện mình hoàn toàn đoán không ra tâm tư tiểu trợ lý.
“Không cần.” Tuy nhiên cô rất muốn, nhưng nếu để cho Ôn tổng đưa cô về nhà, cô tuy