
ệt đối sẽ cản không nổi mười giờ xem TV.
Mười giờ có thần tượng đoàn thể số đặc biệt, cô là tuyệt đối không thể buông tha!
“Mình đây cùng học trưởng đi trước.” Tất Ngọc Nhi liếc trộm người đàn ông nho nhã bên cạnh.
“Ôn tổng tạm biệt.” Ngô Diễm không ngừng phất tay, đưa mắt nhìn hai người bọn họ rời đi, thỏa mãn thở dài lên tiếng.
“Học trưởng, anh thật sự muốn thử như vậy sao?” Tất Ngọc Nhi càng
nghĩ càng không ổn, dù sao cô bây giờ đã là tư cách kết hôn, cô sẽ rất
chột dạ…… Cảm thấy thực xin lỗi A Túc.
“Đương nhiên —— cô ấy còn đang nhìn chằm chằm vào chúng ta kìa!” Hắn đối Tất Ngọc Nhi nháy mắt mấy cái, muốn cô yên tâm.
“Chính là ——”
Đột nhiên một cái ôm, đã ngừng lại tất cả lời nói, quả nhiên, sau lưng Ngô Diễm ngược lại hút một hơi khí.
Tất Ngọc Nhi đưa lưng về phía Ngô Diễm, nhìn không thấy nét mặt của
cô, chỉ có thể ở trong nội tâm đếm thầm vài giây, mấy giây là tốt rồi.
—
“Học muội, thực cám ơn hỗ trợ của em.” Ôn Luật Thành chậm rãi buông
cô ra, không thể tin được Ngô Diễm dĩ nhiên lại chạy như vậy.
“Sẽ không, em đây đi về trước.” Cô vẫy tay từ biệt học trưởng, quay
người lại, lập tức trừng lớn mắt —— cô gái diễm lệ đang say đang ở trên
người chồng của cô, mà chồng của cô chính là hung hăng trừng mắt nhìn
cô.
“A Túc?” Hốc mắt nhanh chóng tích đầy nước mắt, cô nắm chặt nắm tay, anh lừa gạt cô, anh không phải ở nhà sao? Cô cảm thấy một chút khí lực
cũng không có.
“Làm sao vậy?” Ôn Luật Thành phát giác khác thường, đi đến bên cạnh
vỗ nhẹ lưng của cô, cô xem đứng dậy bộ dáng rất khó khăn, tình huống có
chút không thích hợp.
Khúc Túc đem cô gái trên người uống đến say như chết đổ lên trên
người Ôn Luật Thành, xanh mặt đem Tất Ngọc Nhi kéo tới “Chúng ta trở về
nói.” Hắn đối với vợ mình kinh ngạc nói.
“Anh là ai?” Học trưởng Tiểu Thành cầm chặt lấy cô gái ngồi phịch ở trên người, sợ cô ngã ở ven đường.
“Tôi là chồng của cô ấy.” Khúc Túc trầm mặt, trực tiếp đem vợ lôi đi.
Sợ run ba giây, Ôn Luật Thành mới kịp phản ứng, thì ra hắn thay học
muội mang đến phiền phức rồi, hắn nhìn cô gái mê man tựa ở trên người,
biết rõ đêm nay phiền toái. “Em muốn ly hôn.” Tất Ngọc Nhi hấp hấp cái mũi, mở tủ quần áo ra đem quần áo của mình cầm lấy.
“Không cho phép!” Khúc Túc thả quần áo cô lại.
“Anh gạt người! Anh nói tùy thời cũng có thể.” Cô tròng mắt đỏ, tức giận rống to.
“Tại sao phải ly hôn?” Khúc Túc trừng mắt nhìn nước mắt của cô, cảm thấy tâm phiền ý loạn.
“Anh có cô gái khác.” cô tận mắt thấy.
“Anh không biết cô ta.” Anh nhíu hai đầu lông mày, cô lên án quá hoang đường, hẳn đây là trêu chọc ai mà dẫn đến thế này?
“Gạt người!” Bị tức giận lau đi nước mắt, “Anh biết hôm nay em về
muộn, phải đi ra ngoài ăn.” Không nghĩ tới bị cô tận mắt nhìn thấy.
“Đừng cố tình gây sự.” Anh cũng còn không có cùng cô tính sổ.
“Anh gạt em anh đang ở nhà.”
“Anh không có lừa em, anh chỉ là không có nói cho em biết anh là ở công ty tăng ca.” Ông trời, hắn hiện tại hối hận!
“Anh còn nói xạo!” Cô tức giận được cầm gối đầu ném hắn, “Em muốn ly hôn!”
“Tất Ngọc Nhi ——” anh phát hỏa đem gối đầu ném vào trên giường, “Anh muốn có những cô gái khác, anh đây kết hôn với em làm gì?”
“Em sao biết…… Vậy…… Có lẽ là nhất thời thú vị, có lẽ là đã đến
giờ…… Anh tại sao phải theo em kết hôn…… Em lại không có tiền…… Ô……” Cô
rút giấy vệ sinh, lau nước mũi, thút tha thút thít hỏi.
“Em đang ở đây loạn kéo những thứ gì!”
“Phí phụng dưỡng nhớ rõ cấp cho em, em còn muốn tìm nơi ở.” Cô không có kinh nghiệm, một tháng ba vạn có thể hay không quá nhiều?
“Sẽ không ly hôn, cũng không có phí phụng dưỡng.” Cô mơ tưởng rời khỏi hắn.
“Em hiểu rồi, thì ra anh chỉ là muốn tìm vợ trên danh nghĩa.” Cô gật đầu, như là rõ ràng hết thảy.
“Anh đây cần gì ân ái với em? Anh có cần thiết cố gắng như vậy sao?” Anh lãnh thanh hỏi.
“Anh cũng có nhu cầu a! Dù sao rất thuận tiện……” Cô cam chịu nghĩ.
“Anh đại khái có thể đi tìm phụ nữ xinh đẹp, nghe lời, lại thành
thục.” Thực không hiểu nổi trong đầu của cô rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
“Thì ra anh là chê em không xinh đẹp, không nghe lời lại trẻ con.” Cô hiện tại rốt cục đã hiểu.
“Em bây giờ không trẻ con?”
“Chúng ta đây ly hôn nha! Như vậy không hài lòng em, anh có khả năng đi tìm một phụ nữ khác kết hôn a!” Cô kêu gào, cô lúc trước lại không
đem đao gác ở trên cổ của hắn buộc hắn lấy cô.
“Vậy em vừa vặn lợi dụng cơ hội này, tới tìm Học trưởng Tiểu Thành
của em phải không?” Anh rốt cuộc tìm được cơ hội nói ra bất mãn của anh.
Cô thở hốc vì kinh ngạc, “Em mới không có!”
“Em cũng cho hắn ôm em, không phải sao?” Anh lạnh lùng liếc cô.
“Đó là bởi vì…… Bởi vì Học trưởng Tiểu Thành muốn em giúp anh ấy.” Cô căn bản là không chú tâm.
“Em không phải nói với anh là ăn cơm cùng đồng nghiệp?” Hừ! Cô còn không phải cũng lừa anh.
“Đúng vậy ~~ em đối với anh ấy chính là dư tình chưa dứt; anh tự do
có người phụ nữ khác, em có Học trưởng Tiểu Thành, mỗi người có một, rất công bằng nha!” Quên đi, dù sao cô cho tới bây giờ đều nói không thắng
hắn, dứt khoát nói hưu nói vượn tốt lắm.
“Em thật là