Kết Hôn Với Tổng Giám Đốc

Kết Hôn Với Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323430

Bình chọn: 7.00/10/343 lượt.

hưng vì trong

phòng khách vẫn còn mấy phục vụ, nên cô không tiện nổi đóa, cô liếc Thù

Lăng Vân vẫn chúi đầu vào công việc một cái, cô đành phải lấy một ít

tiền đi ra khỏi phòng ngủ đưa cho phục vụ.

Thù Lăng Vân xoay đầu lại, hàng lông mày rậm nhẹ nhàng nhướng lên, giống như là vừa mới biết chiếc giường này để sai chỗ rồi.

"Oa. . . . . . Anh thật sự không để ý tới!" trong ánh mắt hắn cảm giác

không có nửa điểm tội lỗi, "Chút nữa đem nó dời đi là được."



thở dài, xoay người muốn trở về phòng ngủ, lại phát hiện Thù Lăng Vân

đang đứng ở bên cạnh cô cong khóe miệng lên, nhìn cô không chớp mắt.

Ánh mắt sâu đen đánh thức trực giác của phái nữ cất giấu sâu trong lòng cô, theo bản năng cô lui về phía sau mấy bước, đôi tay nhỏ bé vội vàng giữ

chặt cổ chiếc áo choàng tắm, chỉ sợ hắn nhìn thấy cái không nên nhìn.

Không biết vì sao, có những lúc ánh mắt của hắn khiến cô vô cùng. . . . . . Rất khó chịu!

"Anh. . . . . . Anh đang nhìn cái gì?" Cô đề phòng, sợ hắn lại đột nhiên hôn cô.

Thù Lăng Vân không trả lời cô, nụ cười ở khóe miệng càng sâu hơn.

Hắn tới gần cô, thân hình cao lớn từng bước từng bước tới gần, cơ thể cao

lớn giẫm mạnh trên mặt thảm, nhưng không hề phát ra tiếng động nào.

Sự hiện diện của hắn làm cho Quách Khả Du rất không tự nhiên, hô hấp của

của cô không ngừng tăng nhanh, đôi tay nhỏ bé luống cuống không biết nên để ở đâu.

"Không có gì, anh chỉ muốn thử xem lực đàn hồi của nệm thôi." Thù Lăng Vân mỉm cười, ung dung ngồi ở trên giường, "Không tệ,

lực đàn hồi rất tốt!"

Quách Khả Du giống như thoát khỏi báo động nên phát ra tiếng thở phào nhẹ nhõm, cả người cũng buông lỏng theo.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----

Tháp đồng hồ khổng lồ bị những ngọn đèn chiếu rọi càng lộ vẻ tráng lệ, dòng

xe như sao băng chạy tất bật trên đường, con đường dành cho người đi bộ

của thành phố Paris không nhàn nhã như ở Đài Bắc.

Các cửa hàng

buôn bán ở Paris đóng cửa rất sớm, mặt trời mới lặn xuống núi không bao

lâu, các cửa hàng liền từng nhà một tắt đèn, ngay cả cửa chính của công

ty bách hóa tổng hợp cũng đã đóng lại.

Quách Khả Du ngồi trước

bàn trang điểm, cẩn thận dùng tinh dầu hoa Hồng xoa bóp toàn thân, còn

không quên khen ngợi bản thân Thù Lăng Vân đã sản xuất ra loại tinh dầu

rất tốt.

Chỉ có điều, sau khi chăm sóc xong mắt cá chân, cầm trên tay một miếng mặt nạ mỏng thì trong lòng cô không khỏi càng lúc càng

sốt ruột.

Khung cảnh bên ngoài thật yên tĩnh, khi chiếc đồng hồ

cổ gõ chín cái thì cô không nhẫn nại được nữa bèn đứng dậy đi ra phòng

khách.

Trong phòng khách trống rỗng, Thù Lăng Vân vẫn chưa về, cô quay lại phòng ngủ, ngồi xuống trước bàn trang điểm, chải lại mái tóc.

Mười phút trôi qua, cô lại đứng dậy, dạo bước đến phòng khách, thậm chí còn

vén chăn bông trên giường lên để xác nhận là Thù Lăng Vân vẫn chưa về.

Cô nhíu đôi lông mi cong vút, đi tới đi lui trong phòng khách, một lát lại cầm cuốn tạp chí thời trang đang thịnh hành lên, muốn xua tan gương mặt tuấn tú đang hiện diện trong đầu.

"Tại sao vẫn chưa về?" Cô đè nén sự lo lắng

trong lòng xuống, không ngừng tự nói với mình, cô và hắn chẳng qua chỉ

là quan hệ ông chủ và người làm thuê, lúc này cô lo lắng, cũng thuần túy chỉ là ở quan tâm đến an toàn của ông chủ mà thôi, tuyệt đối không có

liên quan đến yếu tố tình cảm riêng tư. . . . . .

Nhưng, rốt cuộc cô cũng không kềm nén nỗi lo lắng thêm được nữa, bật người dậy thay

quần áo, đổi giày, sau khi cầm túi xách lên xem xét những thứ bên trong

xong, thì ba chân bốn cẳng lao ra bên ngoài. . . . . .

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----

Không khí ban đêm ở Paris có chút mát mẻ tính, cô hứng những hơi lạnh của gió đêm, đi qua mấy ngã tư đường, đến lầu dưới của công ty bách hóa sang

trọng kia, quả nhiên thấy gian phòng làm việc thuộc về Thù Lăng Vân đang còn sáng đèn.

Quả nhiên là người điên cuồng vì công việc mà!

Cô lầu bầu nhắc đi nhắc lại mấy từ này, lấy trong túi ra chiếc thẻ mật mã

mà Thù Lăng Vân đưa cho, sau khi cà thẻ nhấn mật mã, cô đi thang máy

trực tiếp đến nơi triển lãm.

Nơi dùng để tổ chức buổi triển lãm

đặc biệt rất có hương vị Trung Quốc, có ghế thái sư, và ghế quý phi bằng gỗ hoa lê, giường thuốc phiện, cùng với đồ nội thất rất tinh xảo đủ

loại kiểu dáng có thể khiến người Pháp tự nguyện móc túi ra mua.

Quách Khả Du đi vào hội trường, giống như đi vào mê cung.

"Tổng giám đốc?" Cô cất giọng gọi, nhưng nhìn không thấy bóng người nữa, có

lẽ bị sự kiện những tên áo đen lần trước ở Đài Loan ảnh hưởng nên trong

lòng có chút sợ hãi.

Bất ngời, ánh đèn đột nhiên tối sầm, Quách

Khả Du cũng hít một hơi khí lạnh, đột nhiên phát giác sau lưng có tiếng

hít thở nam tính, càng ngày càng gần, gần đến nỗi cô có thể cảm nhận

được hơi thở nóng hổi lướt qua cổ cô.

Thoe bản năng cô né tránh, một tiếng cười mạnh mẽ vang lên sau lưng cô. . . . . .

"Khả Du, đừng sợ, là anh."

Mùi vị quen thuộc truyền tới mũi cô, cơ thể đang căng thẳng lập tức buông lỏng.

"Sao lại hù dọa người ta nh


XtGem Forum catalog