Kết Hôn Với Tổng Giám Đốc

Kết Hôn Với Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323394

Bình chọn: 7.5.00/10/339 lượt.

uách Khả Du cố tình kéo giọng nói thật dài, dùng vẻ mặt giống như

bừng tỉnh hiểu ra nhìn Tony và Thù Lăng Vân, "Anh xem thường năng lực

của phụ nữ phải không?"

"Dĩ nhiên không phải!" Tony phản bác, đỡ

ông Thù từ tay Thù Lăng Vân, ngồi vào ghế sa lon, "Ý của tôi là, chuyện ở đây có chút phiền toái, cô đi theo như thế, tôi sợ sẽ gây phiền nhiễu

cho Lăng Vân."

"Tại sao lại gây phiền nhiễu? Để cô gái đáng yêu

này về nhà ở, Lăng Vân bận bịu việc của nó, hai việc này căn bản không

liên quan đến nhau, có phiền nhiễu gì đâu?" Ông lão dường như rất thích

bộ dạng của Quách Khả Du.

"Tổng giám đốc điều hành, ngài về trước đi ạ, khi con làm xong việc, sẽ đưa Khả Du về ăn cơm, có được hay không?"

"OK!" Quanh năm ở nước ngoài, tính khí của ông lão cũng rất thoải mái, ngoan

ngoãn để quản gia hộ tống về nhà, trước khi đi, vẫn không quên dặn dò

Quách Khả Du mấy câu: "Cô bé con, tối nay đừng quên về nhà ăn cơm!"

"Dạ! Tổng giám đốc điều hành."

Ông lão vừa đi, đôi chân mày của Thù Lăng Vân đã giãn ra lại nhíu chặt lại lần nữa.

Thời gian này, tập đoàn Lượng Bích Tư, bao gồm cả chi nhánh công ty Đài

Loan, nhận được thư đe dọa nhiều không kể xiết, từ ngữ bên trong càng

ngày càng hung tợn, cũng càng ngày càng khoa trương, vì vậy, sự kiện

những tên áo đen lần trước đã nằm trong dự liệu của hắn.

Nếu ở Đài Loan đã xuất hiện tình trạng này, thì ở Pháp nhất định càng nguy hiểm hơn.

Tony nói không sai, có lẽ lần này mang theo Quách Khả Du là quyết định sai

lầm, trong trạng thái địch trong tối ta ngoài sáng, cô giống như mục

tiêu di động!

Tony nhìn Thù Lăng Vân đang lâm vào trầm tư, càng nghĩ càng không hiểu, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn không thể tin được cho tới bây giờ Thù Lăng Vân luôn tỉnh táo với mọi chuyện, lại cũng bị tình yêu làm cho mê muội!

Chỉ có điều, nói đi thì nói lại, dung mạo cô gái này thật sự rất động lòng

người, không cần cô ấy nói gì, chỉ cần đứng ở đàng kia, cũng đủ vui tai

vui mắt rồi.

Anh ta nheo đôi mắt màu xanh lam, chăm chú nhìn bóng dáng mềm mại nhỏ nhắn của Quách Khả Du, không khỏi bội phục ánh mắt

nhìn người của Thù Lăng Vân. Khó trách cha Thù vừa nhìn thấy cô lần đầu

tiên, cũng rất hài lòng về cô gái này.

Quách Khả Du liếc thấy người đàn ông phương Tây này từ đầu đến cuối cứ nhìn mình chòng chọc, cảm thấy rất khó chịu!

Anh ta vừa mới nói cái gì? Cô sẽ liên lụy Thù Lăng Vân? Tại sao có thể nói

cô như vậy? Chẳng lẽ trước lúc xuất phát, thù Lăng Vân không có thông

báo cho anh ta biết, sự tích cô khống chế những tên áo đen kia sao?

Thù Lăng Vân ngồi ở trên ghế sa lon, một tay đang chống cằm, thưởng thức vẻ biến hóa trên khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của cô, hiểu cô vì bị Tony xem

thường mà cảm thấy uất ức.

"Bộc lộ tài năng cho cậu ta xem một chút, cho cậu ta biết sự lợi hại của em!" Hắn nói.

"Tại sao? Mắt cá chân của em vẫn chưa có hoàn toàn phục hồi như cũ, động tác không thể quá mạnh."

"Anh không mong muốn em bị uất ức." Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ "Uất ức".

Quách Khả Du đảo mắt vòng vòng, nhún nhún vai nói: "Thôi."

Tony thấy hai người nói chuyện không hiểu ra sao, không nhiều phản ứng đến

hắn cửa, anh ta rút ra một chiếc khăn tay, vung mấy cái, một vệ sĩ lập

tức cung kính tiến lên.

"Đi đăng ký chuyến máy bay gần nhất, lập

tức đưa cô ấy về Đài Loan." Anh ta mong rằng Quách Khả Du không nên ở

đây, tránh cho những phần tử xấu xa động đến cô.

Cái . . . . . . Cái gì? Muốn đưa cô về Đài Loan? Cô vừa mới đến xong!

Quách Khả Du nghĩ người đàn ông Pháp này lại muốn cô mất thêm mấy chục giờ

đồng hồ máy bay quay trở về nữa, trong lòng lửa giận cháy bừng bừng. Cô

càng nghĩ càng giận, quay người một cái, đầu tiên là đá đổ một cái đèn

rất tao nhã cổ kính.

Oa? Cô thật không ngờ, mình đã nhiều năm

không có luyện tập mấy chiêu võ phòng thân rồi, vậy mà bây giờ vẫn còn

tác dụng như vậy!

Cô vung vẩy tay chân, tiếp theo đá nghiêng sang bên cạnh, dưới cái nhìn kinh ngạc và chăm chú của Tony và người làm, đá bay thêm một chiếc bình sứ khác.

Tiếng đồ sứ vỡ vụn vang lên lanh lảnh, tất cả đèn bàn và bình sứ đều bị phá thành những mảnh vụn nằm rải rác trên mặt đất.

Hai người làm thân thể cứng ngắc, đứng bất động sững sờ tại chỗ. Sắc mặt

của Tony trở nên tái nhợt hơn cả tuyết, đôi mắt màu xanh nước biển như

bị giáng một đòn nặng nhìn chằm chằm những mảnh vụn trên mặt đất, gần

như quên thở.

Tiếp theo, anh ta từ từ cúi người xuống, nhặt những mảnh vụn trên mặt đất lên, sau đó từ từ quay sang Quách Khả Du, sau một thời gian dài, giống như bị mất kiểm soát gào khóc lên:

"Oa. . . . . . Tại sao có thể như vậy. . . . . . Ô. . . . . ."

Tony ngồi chồm hổm trên mặt đất gom góp các mảnh vụn, nước mắt chảy như mưa, vẻ mặt giống như cha mẹ chết, miệng không ngừng lảm nhảm.

"Bây giờ có tin tưởng tôi có khả năng tự bảo vệ mình không?"

Quách Khả Du có chút khó hiểu nhìn Tony đang ngồi chồm hổm trên mặt đất,

giống như anh ta đang nói xin lỗi với tổ tông mười tám đời nhà anh ta

vậy.

"Em nên cách xa cậu ta một chút, không thôi bị cậu ta giết đấy!"

Thù Lăng Vân ung dung ngẩng mặt


XtGem Forum catalog