Old school Swatch Watches
Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324210

Bình chọn: 9.5.00/10/421 lượt.

là gì, không thể

tùy tiện tiết lộ thân phận của Diệp Vân Tuyết, vậy nên nàng dừng một

chút rồi nói tiếp:

-Nàng ta dù sao cũng là nữ giới, Tam điện hạ không nên chấp nhặt với nàng, làm vậy sẽ mất thân phận.

Hạ Vệ Lam nghe vậy, khóe môi cười tà mỵ, hắn luôn phóng đãng không

kiềm chế được, đạo đức lễ giáo này là cái thá gì, không cần biết Diệp

Vân Tuyết là một thiếu nữ trẻ tuổi, cho dù là phụ nữ mang thai, mạo phạm hắn, cũng chỉ có đường chết. Trong mắt hắn hiện giờ chỉ có Diệp Vân Sơ, cho dù Diệp Vân Tuyết là một mỹ nhân, hắn cũng không hề thương tiếc!

Diệp Vân Sơ thấy Hạ Vệ Lam tuy rằng ngừng tay, nhưng không có ý định

buông Diệp Vân Tuyết ra, lòng nàng lập tức cũng cảm thấy có chút bất an, cắn môi, lại nói:

-Tam điện hạ, nàng ta cũng chỉ là vô tình, ngươi không nên so đo với nàng….

Hạ Vệ Lam nhíu mày, hai mắt nhìn chằm chằm Diệp Vân Sơ, bỗng nhiên cười hài hước, thản nhiên nói:

-Nếu hoàng tẩu đã vì ả mà xin tha, vậy Bản Vương sẽ tha cho ả!

Nói xong hắn hất mạnh tay Diệp Vân Tuyết ra.

Diệp Vân Tuyết quá sợ hãi, ả thật không ngờ nam nhân tuấn mỹ mà yêu

dị trước mặt lại không để ả vào mắt, chẳng những không để ả vào mắt mà

còn vì nữ nhân ti tiện Diệp Vân Sơ này đánh ả! Nhất thời trong lòng ả đố kỵ không chịu được, trong tâm bùng lên ngọn lửa hừng hực, ghen ghét đối với Diệp Vân Sơ lại tăng thêm vài phần.

Thoát khỏi sự kìm hãm của Hạ Vệ Lam, Diệp Vân Tuyết khó khăn lui ra

phía sau vài nước, rốt cuộc không nhịn được đố kỵ trong lòng, tức giận

trừng mắt nhìn Diệp Vân Sơ, hung ác nói:

-Diệp Vân Sơ, ngươi quả nhiên không hổ là con gái do nô tỳ hạ lưu

sinh ra, mẫu thân của ngươi không biết liêm sỉ, ngươi cũng thế! Bất luận ở đâu cũng chụp váy được lên người nam nhân! Đã là thê tử của người ta

còn không biết giữ gìn chừng mực, quả nhiên là đồ hạ lưu vô sỉ!

Diệp Vân Sơ lặng im không nói, sắc mặt lạnh lùng, những câu chữ ác

độc như thế Diệp Vân Tuyết cũng đã từng nói ở An Khánh, đối với nàng mà

nói là chuyện thường như cơm bữa, nàng sớm đã hình thành thói quen, căn

bản là chẳng có cảm giác gì. Nhưng Hạ Vệ Lam thì không, hắn vốn là kẻ đã tính là làm, sao có thể chịu đựng sự sỉ nhục này? Giờ phút này hắn lại

gặp phải ả nữ nhân vô sỉ như thế, Diệp Vân Sơ vừa mới cứu ả, chẳng những ả đã không cảm kích, ngược lại còn ác khẩu với Diệp Vân Sơ, sao hắn có

thể chịu đựng được? Lập tức cười lạnh một tiếng, quát:

-Tiện nhân, nếu ngươi còn dám ác khẩu nói xấu Nhị hoàng tẩu, Bản Vương liền lấy cái mạng chó của ngươi!

Đối mặt với ả đàn bà không thể nói lý như thế, một ngọn lửa đã bùng

lên trong tâm Hạ Vệ Lam, mắt tràn đầy sát ý, Hạ Vệ Lam có tư thế như

thể, nếu Diệp Vân Tuyết còn nói câu nữa, hắn liền vặn gãy cổ ả ta.

Đối mặt với sự uy hiếp của Hạ Vệ Lam, Diệp Vân Sơ không có chút sợ

hãi, ngược lại càng thêm kích động sự đố kỵ, ả khinh miệt liếc mắt nhìn

Hạ Vệ Lam một cái, chanh chua nói:

-Hoàng tẩu? Diệp Vân Sơ, ngươi đúng là đồ không biết xấu hổ, lúc

trước ở An Khánh không biết liêm sỉ quyến rũ Thất ca, giờ đến Đông Ly,

sao chưa gì đã quyến rũ được tiểu thúc đến đây thế này?

Lời này vừa nói ra, trong lòng Diệp Vân Sơ âm thầm kêu hỏng rồi, nàng theo bản năng ngẩng đầu, đã thấy sắc mặt Hạ Vệ Lam tối sầm lại, nàng

còn chưa kịp ngăn cản, đã thấy bóng người Hạ Vệ Lam chợt lóe, đến bên

cạnh Diệp Vân Tuyết, ngay sau đó, Diệp Vân Tuyết hét lên một tiếng, ngã

văng xuống dưới đất, gương mặt xinh đẹp của ả sưng vù, khóe môi thậm chí còn rỉ máu.

Hạ Vệ Lam cứ lạnh lùng như vậy đứng ở đó, trên gương mặt tuấn mỹ hiện rõ ý cười nhạt, ý cười đó trong mắt Diệp Vân Tuyết lại có thể làm ả sợ

hãi đến vậy.

Diệp Vân Tuyết sợ, ả sợ thật sự. Ả chưa từng nghĩ có ngày sẽ có kẻ

đối xử với ả như vậy! Thậm chí ả còn có thể cảm nhận được sát ý của nam

nhân này đối với ả, nếu ả nói thêm câu nữa, chắc chắn nam nhân này sẽ

không do dự lấy mạng ả! Nước mắt hoảng sợ chảy xuống từ gương mặt Diệp

Vân Tuyết, ả trợn to hai mắt nhìn Hạ Vệ Lam, một câu cũng không nói nên

lời.

Diệp Vân Sơ cũng bị hành động bất thình lình của Hạ Vệ Lam dọa cho

hoảng sợ, nhìn gương mặt sưng tấy của Diệp Vân Tuyết, lòng nàng chùng

xuống, lấy thái độ của Hạ Vệ Thần với Diệp Vân Tuyết, nếu Hạ Vệ Lam làm

Diệp Vân Tuyết bị thương, Hạ Vệ Thần sao có thể bỏ qua? Mà cuối cùng thì Hạ Vệ Lam cũng là đệ đệ của Hạ Vệ Thần, có lẽ Hạ Vệ Thần sẽ chẳng làm

gì hắn ta, nhưng, Hạ Vệ Thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng!

Nghĩ vậy, Diệp Vân Sơ cũng chẳng quan tâm tới thứ khác, bước lên phía trước đỡ Diệp Vân Tuyết dậy, đang muốn hỏi ả có bị thương hay không,

Diệp Vân Tuyết lại không chút cảm kích đẩy mạnh Diệp Vân Sơ ra, thù hận

liếc mắt nhìn nàng một cái, kêu lên:

-Diệp Vân Sơ, ngươi nhớ kỹ cho bản công chúa, bản công chúa tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chờ xem.

Nói xong, ả cũng không dám dừng lại, vung ống tay áo, tức giận rời đi.

Ánh mắt Hạ Vệ Lam như bị che bởi một làn khói khi nhìn Diệp Vân

Tuyết, trong lòng thật sự cảm thấy ghê tởm nữ nhân này đến cực điểm,

nhưng lúc này tất cả vẫn còn trong kế hoạch của hắn, hắn không thể động