Old school Swatch Watches
Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325094

Bình chọn: 8.5.00/10/509 lượt.

em.

Nhưng điều làm em bất ngờ là anh ta không

làm thế, sau đó một thời gian dài anh ta không liên lạc với em, nói thật là em

không thấy vui mà thậm chí còn thấy hơi hụt hẫng, đó cũng được coi là phản ứng

bình thường đúng không. Em tìm Tiểu Hy kể chuyện đó, cô ấy nói với em bốn chữ:

vờ tha để bắt.


Em hiểu ra, em cảm thấy mình bị chơi đùa,

cảm thấy anh ta đang khống chế mình, mỗi bước đi đều do anh ta tính toán tỉ mỉ.

Điều đó làm em rất giận, em nghĩ anh ta có thể biến mất khỏi cuộc sống của em

được rồi, em sẽ không mắc bẫy anh ta đâu.


Một thời gian sau, em không liên lạc với

anh ta, anh ta bắt đầu tìm đến em, có lẽ phản ứng lạnh nhạt của em làm anh ta

không vui. Anh ta bắt đầu đổi cách thức tấn công, trở nên chủ động hơn. Lại

không ngừng tặng quà, hơn nữa đều rất đắt tiền, em từ chối hết, bắt đầu tránh né

anh ta.


Sự việc thay đổi chính và thời điểm đó.

Sau mấy cuộc kiểm tra ở vài bệnh viện lớn, mẹ em bị chẩn đoán bị ung thư da.

Chuyện đó với em như sét đánh ngang tai. Từ nhỏ em đã mất bố, em không thể tin

được mình lại sắp mất đi người thân thiết nhất một lần nữa. Ung thư, từ đó quá

đáng sợ, nó gần như gắn chặt với cái chết.


Khối u của mẹ đã bắt đầu đè lên dây thần

kinh, tất cả các bác sĩ đều đề nghị không làm phẫu thuật, như vậy quá nguy

nhiểm, em cũng không thể chấp nhận việc mẹ ra đi trên bàn mổ vì vậy quyết định

điều trị hóa trị. Nhưng điều trị hóa trị cần phụ thuộc vào thuốc trong một thời

gian dài, điều thì thì ngoài Kháp Mã Cổ
[1'> ra

còn có một loại thuốc Tây có hiệu quả rất tốt nhưng nó đắt kinh khủng, khả năng

kinh tế của gia đình em không thể kham nổi.


[1'>

Kháp Mã Cổ là một loại củ của người dân tộc Duy Ngô Nhĩ, Tân Cương, Trung Quốc

có tác dụng điều trị ung thư.


Đương nhiên anh ta nhanh chóng biết được

được chuyện đó, anh ta tìm em, đồng ý bỏ tiền cho mẹ em chữa bệnh, điều kiện

rất đơn giản, anh ta muốn em kết hôn với anh ta.


Anh ta nói anh ta muốn dùng hôn nhân để

chứng minh anh ta không chỉ chơi đùa mà là thực lòng yêu em, nhưng lúc đó em

thấy ghét bỏ anh ta đến buồn nôn, khi anh ta lấy chuyện kết hôn để ép em, em

chỉ còn thấy chán ghét anh ta.


Nhưng em không thể trơ mắt nhìn mẹ em chờ

chết, em thực sự không thể! Lúc đó anh bảo em phải làm sao? Em đã nghĩ mọi

cách, thậm chí vay tiền Tiểu Hy, nhưng Tiểu Hy dù gì cũng chỉ là bồ nhí, cô ấy

không có nhiều tiền như vậy, càng không thể xin bạn trai một số tiền lớn như

vậy. Em cùng đường rồi, em phải cứu mẹ em.


Em đồng ý với anh ta, nhưng chỉ có thể

đính hôn trước, mẹ đang như vậy em không có tâm trạng nào để kết hôn. Anh ta tỏ

ra thông cảm, hơn nữa anh ta bỏ tiền ra cho mẹ em được điều trị ở bệnh

viện tốt nhất. Còn em đeo nhẫn anh ta đưa lên tay, em cảm thấy đời này thế là

xong rồi.


Bọn em đính hôn, anh ta bắt đầu công khai

lái xe đến trường đón em tới bệnh viện, lúc đó bạn bè xung quang đều bàn tán,

em biết họ nhìn em thế nào nhưng em không thể đi giải thích.


Sau đó đột nhiên anh ta nói có việc gấp

phải ra nước ngoài một thời gian, nhưng vẫn chi tiền điều trị bên này bình

thường. Anh ta cũng muốn khi anh ta trở về có thể kết hôn luôn, lúc đó em thực

sự hy vọng anh ta có thể nhanh chóng biến mất, dù chỉ một ngày cũng tốt.


Một ngày sau khi anh ta ra nước ngoài, khi

em đến phòng bệnh của mẹ, thấy một người phụ nữ ngồi trong phòng đang nói gì đó

với mẹ, mẹ em đã khóc, em kinh ngạc xông vào, người phụ nữ đó rất bình tĩnh,

hỏi em có phải Ngải Mạt Mạt không rồi bảo em ra ngoài nói chuyện.


Trong một quán trà gần bệnh viện, em biết

bà ta chính là mẹ của anh ta. Lúc đó em rất bất ngờ, em biết công ty của anh ta

là công ty của gia tộc, mẹ anh ta có vị trí rất cao, em thường nhìn thấy bà ta

trên ti vi. Em tưởng mẹ anh ta đến bàn với em chuyện kết hôn.


Nhưng mẹ anh ta đến tìm em chỉ vì một

chuyện đó là bà ta đã biết em và anh ta đã đính hôn, hy vọng em tránh xa anh ta

ra một chút, không muốn em làm ảnh hưởng đến tương lai của anh ta, theo mẹ anh

ta thì em đến với anh ta vì tiền, hơn nữa còn tìm mọi cách tiếp cận anh ta, mẹ

anh ta nói gia tộc nhà họ tuyệt đối không chấp nhận sự tồn tại của những kẻ xấu

xí như em. Tóm lại một câu là nhà em không xứng với nhà anh ta, em không xứng

với anh ta.


Mẹ anh ta nói rất bình tĩnh nhưng từng câu

từng chữ đều đang sỉ nhục em, cả đời này em cũng không thể quên được cảm giác

đó. Em khóc, nỗi ấm ức chưa từng có khiến em không thể kiềm chế được nước mắt

của mình, em bảo mẹ anh ta nếu bà ta có thể bảo con trai bà ta đừng đến đeo bám

em nữa thì em chắc chắn sẽ không đến tìm con trai bà ta.


Nhưng bà ta nói cho dù con trai bà ta thực

sự thích em, bà ta sẽ chi trả viện phí cho mẹ em. Còn em rời xa con trai bà ta,

cách tốt nhất để anh ta hoàn toàn bỏ cuộc là em lấy người khác.


Lúc đó em phải chịu hết mọi sự sỉ nhục,

khóc không thành tiếng, lúc về bệnh viện mẹ em cũng đang khóc. Mẹ em nhắm mắt,

lắc đầu liên tục bảo không được, em