Khinh Thủy Dao

Khinh Thủy Dao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322334

Bình chọn: 8.00/10/233 lượt.

ng nên tính trên đầu ta.”

Hộ vệ dừng động tác, nhất thời

đều đứng lặng ở đàng kia. Sắc mặt cô gái dần dần tiêu, có chút đau đầu

thở dài, bất đắc dĩ nói: “Còn không mau đi gọi đại phu?”

Hộ vệ nghe vậy liền hướng bốn

phương tám hướng phóng đi. Vì thế chỉ còn lại vị thiếu gia kia không

biết sống chết ra sao, quần chúng một vòng vây xem,còn có nàng đầu sỏ

gây nên.

Hộ vệ quý phủ Cung đại nhân thực nên đổi một đám. Cô gái có chút không nói gì nhìn trời. Tức giận qua

đi, trong lòng cũng biết mình xuống tay quá điểm. Nàng đi tới, ngồi xổm

cạnh vị thiếu gia kia, lấy chiếc đũa chọc chọc hắn đang nằm bẹp trên mặt đất, ân cần nói: “Lần sau ngươi có thể mắng, không cần mắng sư phụ ta.

Ngươi nhục ta một phần, ta tất báo thù một phần, ngươi nhục sư phụ ta

một phần, ta tất báo thù mười phần.”

Nàng nghĩ nghĩ, lại chọc tiếp:

“Muốn thú lão bà tốt, không cần dẫn vài gia đinh đến cưỡng ép. Thích cô

nương nhà người ta, không cần vừa đến liền nói ra uế ngôn, động chân

động tay, ngươi xem nhà ngươi thế (thế lực) không sai, hời hợt lại tuấn

tú, ân cần lấy lòng chút, tiểu cô nương kia sẽ không xấu hổ để, cho,

ngươi, ôm?”

Nàng lại nghĩ nghĩ, tiếp tục:

“Đương nhiên, ngươi hời hợt hơn sư phụ ta, chức quan so với cha ngươi

cao hơn, cách nói năng so với ngươi văn nhã, học thức so với ngươi phong phú, khí chất so với ngươi xuất chúng, thần thái so với ngươi tuấn dật (Thảo Vũ: em xin, tỷ tâng bốc vừa vừa thôi khéo em lại sùi bọt mép giờ. Diêu Ái *trừng mắt*: muội dám? Thảo Vũ *xắn quần vọt lẹ*), cho nên thủ đoạn kể trên dùng trên người ta không có ý nghĩa.”

“Phốc” Thiếu gia quỳ rạp trên mặt đất run rẩy, hộc ra một búng máu. “Ngươi… ngươi cái kỹ nữ… ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

“Ai nha, còn có thể mắng chửi

người nha, hẳn là không chết được.” Cô gái đứng dậy, vỗ vỗ vạt áo, bài

trừ đám người, hướng ngã tư bước đi. Xa xa, một hộ vệ kéo một lão đại

phu hướng bên này chạy tới.

—————————–

Hôm đó, Diêu Ái liền bẩm báo hiện trạng trước mặt sư phụ Thư Khinh Thủy – Thư đại nhân.

Kia Cung đại nhân đúng là có tâm nhãn, không ngu ngốc bản thân trực tiếp mà tức giận xông vào cửa, tự

biết việc này cũng là do con mình sai trước. Vì thế hắn nhờ phó thủ Lý

Hựu Đa ở bên người Thư Khinh Thủy bên tai điểm vài câu. Thư Khinh Thủy ở trong triều là người chính trực, làm việc cho tới bây giờ đều công

bằng. Cung đại nhân tính toán, nghĩ Khinh Thư Thủy cũng không đến mức vì việc này phá hư thanh danh, mà lén báo tin, với thành ý muốn giải quyết riêng, tổng cừu (thù hận) này có thể báo một nửa.

Lý Hựu Đa cùng Cung gia có quan

hệ thông gia, lại là phó thủ bên người Thư Khinh Thủy, cáo trạng chuyện

gì tự nhiên rơi xuống đầu hắn. Vì thế, hắn thừa dịp Thư đại nhân xử lý

việc, cười tủm tỉm nói: “Ôi chao, ngài nghe nói không buổi sáng hôm nay

con thúc bá của lão bà của ca ca của biểu tỷ (@@) bị người ném xuống từ cửa sổ lầu hai ở Trân Tu trai.” Thư Khinh Thủy

mặc kệ mấy cái quan hệ dây mơ rễ má đưa tin đến. “Ngươi chỉ con trai độc nhất của Hàn lâm viện Cung đại nhân?”

Như vậy một chút, hắn lại nói “Nhưng người kia lại là Diêu Ái nhà ta?”

Lý Hựu Đa tự giác mất mặt: “Ngươi sớm đã biết?”

Thư Khinh Thủy : “Ngươi cố ý báo cho ta biết, trừ bỏ sự tình liên quan tới Diêu Ái, ta cũng nghĩ không ra cái khác.”

Lý Hựu Đa lại uể oải: “Chẳng lẽ ta nói cách này, không giống với ngươi bát quái sao?”

Thư Khinh Thủy thản nhiên hỏi

lại: “Ngươi khi nào hướng ta nói rồi bát quái?” Nói xong cầm lấy án phủ

xin phép trên mặt bàn, quyết định xem lại một lần, xem có sơ hở nào

không. Lý Hựu Đa nhịn không được hỏi: “Vậy ngươi tính xử lý ra sao?” Thư Khinh Thủy cầm sách, nói thẳng: “Nếu Diêu Ái đem hắn ném xuống, đương

nhiên là hắn sai trước. Ngươi vẫn là trước khuyên Cung đại nhân, nếu

không muốn việc này lại phát sinh, tốt nhất nên tự quản giáo công tử tại nhà.”

Lý Hựu Đa không khỏi cứng lưỡi,

chính mình nhìn hắn bao che khuyết điểm đến tình trạng này. Sau đó hắn

lại nghe Thư Khinh Thủy thản nhiên nói: “Nếu Cung đại nhân muốn thanh

toán việc này, chúng ta đây nhất cọc cọc nhất bút bút tính toán rõ

ràng.” Lý Hựu Đa nghe có chút phát lạnh. Rốt cuộc ai truyền ra đại nhân

của hắn là người chính trực?!

=———————-=

Sự thật chứng minh, Cung đại nhân

hoàn toàn không nghe giáo huấn. Hắn nghe xong Lý Hựu Đa uyển chuyển

thuật lại, quả thực nổi trận lôi đình, ngay cả Lý Hựu Đa cũng đầu đầy

cẩu huyết mắng một chút. Lý Hựu Đa mắng xanh cả mặt, phất tay áo mà đi.

Mẹ nó, hắn mặc kệ, đừng nói hắn không nhắc nhở. Vì thế Cung đại nhân

nương theo bên người hoàng đế đến cáo trạng. Hoàng đế cũng không biết

tâm tư như thế nào, một ngày lâm triều như vậy đường đường đột nhiên

nhắc tới nữ nhi Diêu gia. Nói lâu không thấy, không biết hiện nay đã

thành bộ dáng ra sao, lại nhớ tới hoàng thái hậu, tám tụng cố Thái hậu

đoan trang xinh đẹp mẫu nghi thiên hạ. Cung đại nhân nghe được đầu đầy

mồ hôi lạnh, thế mới nhớ, vị nữ nhi Diêu gia này, vẫn là truyền thuyết

Đế hậu huyền trí chính là chờ nàng. Vốn Hoàng thượng khả năng sớm đã

quên, đi cáo trạng ngược lại làm ch


Ring ring