
ỡ.” Sau đó kiễng mũi chân, hôn lên, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm khóe môi anh, đầu anh từ từ nghiêng đi, mở miệng ngậm chặt.
Tay anh đỡ trên lưng tôi, nhận bày tỏ yêu thương từ tôi.
Oa oa oa oa ...
Làm sao đây, tôi yêu người đàn ông này quá đi, yêu đến tim cũng đau, rất muốn ăn anh ấy, ăn môi lưỡi nhiệt tình lại mềm ấm của anh, có thể cắn một miếng cho đỡ thèm không.
Anh kêu một tiếng lùi ra, đưa tay xoa môi, cười nhìn tôi: “Em thế mà cắn thật.”
“Anh nói nhiều lời âu yếm cho em nghe một chút.” Tôi rúc vào ngực anh, má dán bên ngực trái của anh, nghe nhịp tim anh đập hơi nhanh, nhẹ dụi dụi, “Em thích nghe.”
Anh xoa xoa đầu tôi, thở dài nói: “Phụ nữ các em thật phiền phức, không biết là đang nghĩ cái gì.”
“Anh nhớ đây, phụ nữ là phải dỗ dành.” Tôi nói, “Em vui vẻ anh phải làm em vui vẻ hơn, em không vui anh phải dỗ cho em vui lên. Chẳng những phải dỗ, còn phải nghe lời phụ nữ, về sau em nói một anh không được nói hai, em nói hướng đông không cho phép anh đi hướng tây, ở nhà theo mẹ, lấy vợ theo vợ, già rồi theo con gái.”
Tần Chinh bất đắc dĩ cười khổ: “Sao lại giống lên tàu cướp biển thế này, trước em có khó dỗ như vậy đâu.”
Tôi nheo mắt trừng anh: “Anh hối hận rồi ư?”
“Không ...” Anh cúi đầu, mổ nhẹ lên môi tôi, “Có điều, đừng sinh con gái, sinh con trai đi.”
“Anh sợ rồi sao?”
“Không ...” Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng ấn ấn sau lưng tôi, thấp giọng nói, “Sinh con trai, về sau anh cũng chỉ nghe lời em thôi.”
Nghe câu này mình lại bỗng nhớ anh Tranh, đúng kiểu dỗ ngọt của anh ấy :((
Ờm, câu này tôi thích nghe.
Tin rằng dưới sự chỉ bảo, dạy dỗ của tôi, EQ của Tần Chinh sẽ càng ngày càng tăng!
Làm một cô con dâu hiền thảo, tôi tiện thể cũng nói theo: “Lời mẹ cũng phải nghe.” (Mẹ nó không biết có thể cua đồng hay không … tình sao mà kham nổi … )
Cua đồng: ý là hài hòa (do cách đọc giống nhau), nhưng theo nghĩa châm biếm
Nghe nói trong những mâu thuẫn chủ yếu của xã hội ngày nay đặt trên vai đàn ông có cả mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu, là một người vợ đạt chuẩn, mục tiêu trước mắt của tôi là trừ bỏ mâu thuẫn này.
Lúc cùng Tần Chinh xuống lầu ăn cơm, hấp dẫn rất nhiều phụ nữ trung niên vây lại xem, tôi cảm thấy áp lực thật lớn, nói với Tần Chinh: “Nhĩ Khang, chàng có thể đừng mê hoặc người ta thế được không."
Tần Chinh đen mặt ấn đầu tôi xuống, nói: “Ăn cơm”
Tôi ha ha cười trộm, liếc mắt nhìn anh, nói: “Tần Chinh, anh thật sự là thần tượng của các bà, các cô trung tuổi.”
Tần Chinh tiếp tục nói: “Ăn rau.”
Lúc này kẻ bên cạnh sáp tới buông một câu: “Hơn thế nữa, anh ấy mà đến ở tại bệnh viện bọn em nửa tháng thì tuyệt đối giúp bệnh viên kiếm hời.”
Tôi quay đầu nhìn, cảm thấy hơi quen.
Người tới mặc blouse trắng, khuôn mặt trẻ con, lúc cười khoe ra hai cái răng hổ và núm đồng tiền khá nông, tôi chỉ có thể nói, nhìn thế nào cũng thấy không đáng tin, giao an toàn sinh mệnh vào tay cậu ta quả thực là kết liễu sinh mệnh quý giá của mình trước thời hạn, cậu ta không phải bác sĩ, là Bạch Vô Thường.
"Hắc Bạch Vô Thường” là hình tượng vốn có từ rất lâu đời của Trung Quốc. Trong dân gian tương truyền, Hắc vô thường mặc áo đen, Bạch vô thường mặc áo trắng. Là hai vị tiểu thần ( ở một số nguồn khác thì là hai con quỷ) sứ giả của Địa Phủ, tục xưng là Vô Thường Nhị Gia, chuyên tróc nã ác quỷ và trừng trị bọn tham quan, ác bá trên trần thế. Cũng có nơi coi đây là hai con quỷ hại người, hôm nào lỡ gặp phải hai vị này là số mệnh đi tong; Cao Kiện là bác sĩ, mặc blouse trắng nên liên tưởng tới Bạch Vô Thường.
“Cao Kiện, có chuyện gì?” Nét mặt Tần Chinh chả có gì là vui vẻ, nắm lấy gáy cậu ta, kéo cậu ta ra xa tôi.
Tôi bỗng dưng nhớ ra, người này chính là người hôm qua nói với tôi rằng Tần Chinh gặp chồng dì cả.
Cao Kiện giơ tay ra với tôi, cười hì hì nói: “Chào chị dâu, em là Cao Kiện, em học khóa dưới hai người, đại danh của sư huynh và sự tẩu với em như sấm bên tai."
Tôi ngẩn ngơ gật đầu, vừa định giơ tay ra nắm lại, đã bị Tần Chinh túm được, kéo về. Thái dương Tần Chinh giật giật nói: “Đừng để ý đến nó.”
Tôi có thiện cảm với Cao Kiện, chỉ cần tôi không phải bệnh nhân của cậu ta là được. Tôi hỏi. “Cậu làm bác sĩ ở bệnh viện này ư?”
Cậu ta nói: “Em vừa kết thúc thực tập, nhưng mà còn đang học.”
“Khoa gì?”
“Sinh dục tiết niệu.” Như là sợ tôi không hiểu, cậu ta lại bổ sung, “Không phải xem dưa chuột thì là xem hoa cúc.” ;))
Tôi yên lặng cúi đầu, rốt cuộc cũng hiểu vì sao Tần Chinh bảo tôi cách xa cậu ta ra.
“Cậu rốt cuộc có chuyện gì?” Tần Chinh day thái dương, định ấn gân xanh xẹp xuống.
“Không có chuyện gì, chỉ là sang chào hỏi anh chị thôi. Nhân tiện hỏi giúp người ta một chút … “ Cao Kiện ngồi xuống bên cạnh Tần Chinh, hỏi lấy lòng, “Sư huynh, có thể rút thêm 300cc máu nữa không?”
Tôi chút nữa phun cả mồm cơm ra.
“Yên tâm, không phải muốn anh hiến máu bây giờ, có điều nhóm máu này của anh bây giờ không có trong kho, nhỡ đâu sau này anh gặp chuyện không may, thì chính anh cũng có thể dùng được, anh nói phải không.”
Tôi muốn làm nổ hoa cúc của nó, đừng ai đến cản tôi!
MLGB, dâm, tiện vô hạn, trong cuộ