
lợi hại của bản thân chị.
Chỉ là bọn họ không ngờ được rằng, hai anh em nhà họ Trương lại ngu tới mức tự mình đi gây sự với Viên Cảnh Thụy, lại đúng lúc chưa chuẩn bị xong
xuôi mọi thứ.
Viên Cảnh Thụy phản ứng rất nhanh trước sự việc này,
thậm chí Ôn Bạch Lương còn chưa giải quyết xong lỗ hổng anh em nhà họ
Trương gây ra thì đã bị điều tra, lúc nhận được tin này anh nghĩ ngay
tới Đổng Tri Vy.
Ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy shock, anh đã từng trốn chạy, nhưng càng khiến anh không thể giải thoát.
Viên Cảnh Thụy sẽ đối xử với Đổng Tri Vy thế nào? Nếu Đổng Tri Vy biết những chuyện này cô sẽ có phản ứng thế nào?
Anh đến tìm cô, như có quỷ thần sai khiến vậy, cô không thay đổi chút nào
nhưng mọi thứ như đều đã thay đổi, cuối cùng anh vẫn gặp người đàn ông
ấy – Viên Cảnh Thụy.
Anh không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa, bởi
giây phút Viên Cảnh Thụy xuất hiện bên cạnh Đổng Tri Vy điều duy nhất
anh nghĩ tới là anh ta sẽ chiếm hữu cô, hưởng thụ mọi thứ tuyệt vời ẩn
chứa nơi sâu thẳm nhất trong cô, giống như năm xưa anh.
Cảm giác tức
giận và bất lực giày vò anh, sau khi trở lại nơi đó cả đêm anh mất ngủ,
lúc mơ hồ chìm vào giấc ngủ bàn tay đã vô thức nắm chặt lại, lúc tỉnh
dậy Đới Ngải Linh đã ở đây.
Trước đây chị nói tới là tới nói đi là
đi, đột ngột xuất hiện cũng không chỉ một lần nhưng lần này lại kéo mạnh anh trở về hiện thực khiến anh không thể nào bình tĩnh đối mặt với ánh
mắt chị được.
Anh hoảng loạn dưới vòi nước nóng, trong lòng nghĩ tới Đới Ngải Linh đang ở bên ngoài cách mình một cánh cửa.
Nếu không có chị, có lẽ anh vẫn có thể tìm lại được những gì mình đã mất.
Nhưng nếu không có chị, anh không thể đánh bại Viên Cảnh Thụy…
Dòng
nước xối xả chảy trên người anh, anh đứng đó lặng im bất động, trong
lòng không ngừng phảng phất câu nói: “Nếu không có chị…”.
4
Quãng
thời gian một tuần không quá dài mà cũng không quá ngắn, chí ít đối với
Tri Vy mà nói một tuần qua trôi qua vô cùng chậm chạp.
Mỗi ngày đi
tới bệnh viện một lần đã trở thành môn học bắt buộc của cô, nói chuyện
với bà Viên cũng đã thành việc thường ngày mà cô quen thuộc.
Mặc dù
tính cách bà Viên dễ chịu, nói chuyện thoải mái, càng ngày càng thân
thiết với Tri Vy nhưng cô không thể nào chấp nhận được sự thân thiết
này.
Huống hồ từ sau khi Hạ Tử Kỳ bắt đầu điều tra về Ôn Bạch Lương,
cô cảm thấy anh đối với cô cũng khác, khi đến văn phòng của Viên Cảnh
Thụy anh sững lại khi nhìn thấy cô, sau đó quay sang nhìn Viên Cảnh
Thụy, ánh mắt như dò hỏi trong im lặng.
Quá rõ ràng, giống như muốn hỏi trước mặt cô: “Tại sao cô ấy vẫn làm ở đây?”.
Đến lúc Hạ Tử Kỳ rời khỏi văn phòng của Viên Cảnh Thụy thì ánh mắt nhìn cô
lại khác, nhưng vẫn là tại sao, vô vàn câu hỏi tại sao.
Cô vẫn tiếp
tục làm công việc mình nên làm, quên mất sự xuất hiện đột ngột của Ôn
Bạch Lương, quên mất ánh mắt của Hạ Tử Kỳ. Cô là nhân viên của Thành
Phương, đến đây làm việc cho Viên Cảnh Thụy, nếu Viên Cảnh Thụy tin
tưởng thì chẳng có lý do gì cô từ bỏ công việc này cả.
Huống hồ tại sao cô phải vì Ôn Bạch Lương mà từ bỏ thứ gì đó chứ? Cô tự thấy mình chẳng nợ nần gì anh cả.
Trong con người cô luôn có sự dẻo dai ẩn chứa bên trong vẻ ngoài bình thường, đơn giản, rất hiếm người biết nhưng càng gặp khó khăn điều đó càng thể
hiện rõ.
Viên Cảnh Thụy cũng chú ý tới điểm đó, càng chú ý tới cô thư ký nhỏ bên cạnh mình anh càng ý thức được thứ cảm xúc đang bắt đầu nảy
nở trong lòng, với anh mà nói thứ cảm xúc ấy có phần thê thảm.
Cảm
giác thê thảm này bắt nguồn từ thái độ của Đổng Tri Vy đối với anh, mỗi
lần đối diện anh cô luôn giữ vẻ mặt chuyên nghiệp, là vẻ mặt của cấp
dưới với cấp trên, đương nhiên điều đó không có gì sai, nhưng xét từ góc độ nào đó anh cảm thấy rõ ràng Đổng Tri Vy đang né tránh anh.
Viên Cảnh Thụy cảm thấy thật lạ.
Hơn ba mươi năm nay anh chưa gặp phải tình huống thế này bao giờ. Phụ nữ
đối với anh mà nói người trước người sau xếp thành hàng không ngớt,
không cần phải suy nghĩ xem làm thế nào mới có được họ mà chỉ cần nghĩ
bao giờ từ chối họ, tại sao Đổng Tri Vy lại khác biệt như vậy, thậm chí
cô còn muốn ngoài quan hệ công việc ra thì từ chối mọi liên hệ với anh.
Đổi lại bất cứ một người phụ nữ nào trong công ty, có cơ hội bước vào cuộc
sống riêng tư của anh không biết họ vui đến mức nào, điều đó có nghĩa là gì? Nghĩa là từ giờ cô ấy sẽ trở thành một nhân vật đặc biệt trong
Thành Phương, có nghĩa là cô ấy có chỗ dựa vững chắc nhất, sự bảo đảm
kiên cố nhất.
Nhưng Đổng Tri Vy thì không, một tuần tới bệnh viện,
ngay cả mẹ anh cũng dò hỏi: “Con trai, sao Tri Vy cứ mở miệng ra là giám đốc với thư ký thế, chẳng giống có tình ý với con gì cả?”.
Hỏi thế thì anh biết nói thế nào được? Ngay cả cười cũng gượng gạo.
Đổng Tri Vy không có thời gian quan tâm tới tâm trạng của sếp, cô bận lắm,
ngày nào cũng phải làm bù công việc buổi sáng dồn lại khi cô không ở
đây, buổi tối vẫn tiếp tục đi học, có lẽ do đi lại vất vả mà cũng có thể do uống thuốc cảm nên tối nay cô đã ngủ ngay trong giờ học.
Giáo
viên tiết học này