Old school Easter eggs.
Kiêm Gia Khúc

Kiêm Gia Khúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323322

Bình chọn: 7.5.00/10/332 lượt.

ông biết là đang cầu xin cái gì. Thiển Thanh cúi đầu xuống nên biểu tình không thể nhìn rõ, thân thể cứng ngắc đứng ở nơi đó.

Giản Già nghi hoặc nhíu mày, mấy ngày nay đều không có thấy Tiểu Kha, làm sao hôm nay hắn có thể tìm đến Thanh Nhi?

Nàng lúc nãy còn muốn đi qua, lại nghe thấy Tiểu Kha giống như bị

bệnh tâm thần thét chói tai “Ta van cầu ngươi! Van cầu ngươi! Ta là thật sự thích Lâm đại phu. Ta sẽ không cùng ngươi tranh cái gì, ta chỉ là

muốn ở bên người Lâm đại phu mà thôi. Ta chỉ làm thị là được rồi…… Thật

sự. Ngươi giúp giúp ta đi……”

Thiển Thanh vẫn cương trực, không nhúc nhích, môi gắt gao mím chặt.

Tiểu Kha thấy Thiển Thanh không có phản ứng, cắn răng một cái, quỳ

trên mặt đất, ánh mắt bướng bỉnh “Thiển ca ca, cha ta muốn đem ta gã cho người ta không thích, ta không muốn! Ta biết Lâm đại phu chỉ sủng một

mình ngươi. Ngươi giúp giúp ta, nói với Lâm đại phu đi cầu hôn được

không? Ta thật sự sẽ không tranh cái gì hết ah. Ta sẽ không tranh thủ

tình cảm, ta chỉ nuốn chiếu cố Lâm đại phu……”

Thiển Thanh ánh mắt dao động một chút, sau một lúc lâu, cúi đầu nói “Thực xin lỗi.”

“Ta không thể……”

Tha thứ cho lòng tham của hắn, nhưng nàng đã từng nói với hắn, vĩnh

viễn sẽ đối với hắn rất tốt, vĩnh viễn không ruồng bỏ, cho nên, hắn sẽ

không chủ động buông tay.

Tiểu Kha thật không ngờ sẽ bị cự tuyệt rõ ràng như thế, trên mặt lộ

vẻ kinh ngạc, sau đó cắn răng giọng căm hận nói “Thiển Thanh ca ca,

ngươi cùng Lâm đại phu thành thân lâu như vậy lại không có hài tử. Lâm

đại phu sớm hay muộn cũng sẽ nạp tiểu thị. Đến lúc đó nếu đó là một

người lợi hại, ngươi phải làm sao bây giờ?!”

Thiển Thanh sắc mặt trắng nhợt, há miệng lại nói không ra lời, tay cũng bắt đầu nắm chặt.

“Ta không thích hài tử.”

Thanh âm của nữ tử truyền tới làm cho hai người giật nảy mình. Thiển

Thanh lo sợ không yên xoay người lại. Giản Già bước đến bên người Thiển

Thanh, đem đối phương ôm vào trong lòng trấn an, ở bên miệng hắn hôn một cái, thấp giọng nói “Ta thật cao hứng.”

Thật cao hứng, vì chàng đã nắm thật chặt mà không buông tay giao cho người khác.

Giản Già ngẩng đầu, nhìn Tiểu Kha vẫn quỳ trên mặt đất “Ngươi đứng lên đi, ta sẽ không cưới ngươi.”

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Kha tràn đầy không cam lòng, lẩm bẩm nói “Vì sao?”

Vì sao? Trên thế giới nào có nhiều cái vì sao như vậy.

Giản Già cười cười, vừa muốn nói gì đó chợt nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm nhao nhao ồn ào. Nàng xoay người trở lại liền thấy là cái

nữ tử không lâu trước đó bị nàng nói thành đần độn.

Còn chưa tới trước mặt nàng, nữ tử kia đã hướng Giản Già lớn tiếng

nói “Lâm kiêm gia! Ta cuồi cùng cũng tìm được ngươi! Ngươi cho là ngươi

trốn ở chỗ này liền bình an vô sự sao? Nằm mơ!”

“Giản Chi, đừng nói như vậy……” bên người Lâm Giản Chi là một nam tử

văn nhã, con mắt sáng như sao, thập phần xinh đẹp, đang sợ hãi kéo lấy

ống tay áo Lâm Giản Chi “Kiếm Gia dù sao cũng là đường tỷ của ngươi……”

“Ta mới không có một đường tỷ vô lại như vậy!” Lâm Giản Chi phẫn nộ

rống lên một tiếng, nói đó nói với người kế bên “Tiêm Hòa ngươi yên tâm, lần này ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại công đạo! Thẩm thẩm các nàng đều có ở đây, ngươi sợ cái gì?”

Đúng lúc nơi này đang hỗn loạn lại có một kẻ làm cho Giản Già thêm

đau đầu không biết từ chỗ nào xông ra. Từ Công vẫn là vẻ mặt trắng như

tờ giấy, cười hớ hớ vung khăn tay, tiến đến chỗ Giản Già nói “A, hôm nay thực náo nhiệt a. Vừa vặn a Lâm đại phu, có kiện chuyện tốt có thể

khiến mọi người cùng nhau vui vẻ nha. Triệu gia công tử nói,’hắn’ nguyện ý làm bình phu, mong ngài đi cầu hôn nha.”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

“Cái gì?!” Lâm Giản Chi rống lên “Thật sự có người nguyện ý gả cho

nàng? Ngươi có biết nàng là loại người nào hay không? Ngươi đây là hại

công tử nhà người ta!”

Từ Công trắng mắt liếc Lâm Giản Chi một cái “Ngài nói cái gì vậy, Lâm đại phu không chỉ y thuật cao siêu còn yêu phu. Đã có không biết bao

nhiêu nam nhân xếp hàng muốn gả cho nàng. Ah, cái người đang nước mặt

đầy mặt kia chính là một trong số đó..”

Lâm Giản Chi nhìn Tiểu Kha thanh tú xinh đẹp, trong mắt cơ hồ có lửa bốc lên “Các ngươi đều choáng váng đầu óc hết cả rồi!”

“Kiếm Gia……”

Tiêm Hòa trong mắt chứa lệ, sợ hãi kêu lên “Ngươi…… Ngươi đã quên ta sao?”

Lâm Kiếm Gia không phải người tốt.

Trộm cắp, trú lại thanh lâu tầm hoa vấn liễu không về nhà, lại còn

đánh bạc, tuy nhiên cũng chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi. Tuy nhiên ở một đại gia lâm môn như Lâm gia mà nói thì một chút chuyên đó cũng thể

coi là sai lầm to lớn không thể tha thứ

Lâm Kiếm Gia trước đây cũng đã từng đính hôn, đối tượng là biểu đệ

Tiêm Hòa ba tuổi, là một nam hài xinh đẹp nhu thuận. Trước kia mặc kệ

Lâm Kiếm Gia ở bên ngoài đùa giớn quậy phá như thế nào, biểu đệ này vẫn

luôn được ‘nàng’ để ở trong lòng. Nhưng việc hôn nhân này, lại bị người nhà Tiêm Hòa phản đối.

Ai lại nguyện ý đem đứa nhỏ bảo bối của mình giao cho một người không có tiền đồ không có tương lai chuyện gì cũng không thành?

Lâm gia nhiều thế hệ là hào gia danh môn, ch