XtGem Forum catalog
Kiêm Gia Khúc

Kiêm Gia Khúc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323495

Bình chọn: 8.5.00/10/349 lượt.

Là thân nhân!”

Giản Già bị Lâm Giản Chi rống đầu càng thêm đau, có điểm mệt mỏi cau

mày tựa vào trên ngườiThiển Thanh, ngay cả khí lực tranh cãi cũng không

có.

“Vị tiểu thư này……” Thiển Thanh thấy sắc mặt nàng càng lúc càng kém,

không khỏi mở miệng nói “thê chủ của ta hôm nay quả thật không thoải

mái, có chuyện gì cũng không thể đợi hai ngày sau hãy nói sao?”

“Ngươi câm miệng!”

Lâm Giản Chi vừa rống xong biểu tình Giản Già vốn còn mang chút ý tứ

‘không sao cả’ lập tức thay đổi…… Ánh mắt nặng nề kéoThiển Thanh đang

không biết làm sao, sau đó cười lạnh nói “Cút đi.”

“Ngươi nói cái gì?”

Lâm Giản Chi một bộ dáng kinh ngạc khó có thể tin.

“Ta nói” Giản Già gằn từng tiếng chậm rãi nói “Cút! Đi!”

Lâm Giản Chi muốn phản bác, muốn chửi ầm lên, muốn dùng địa vị của

Lâm gia để uy hiếp chèn ép, nhưng biểu tình cùng ngữ khí của nữ tử

trước mặt cho‘nàng’ một loại cảm giác áp bách làm cho người ta hít thở

không thông, làm cho ‘nàng’ không còn lời nào để nói, ngay cả chính mình như thế nào đi ra khỏi cái phòng nhỏ mà ở trong mắt ‘nàng’cực kì nghèo

nàn kia cũng không biết.

“Giản Già……”

Thiển Thanh có chút lo lắng nhẹ nhàng kêu Giản Già, Giản Già nắm chặt tay Thiển Thanh ý bảo chính mình không có việc gì.

Mấy ngày nay lúc nói nhiều nhất là lúc nãy đi……

Thật sự là, càng ngày càng táo bạo.

Thời tiết rất nhanh ấm lại ,chỉ sau vài ngày, mảnh đất vốn yên lặng nay lại tràn đầy sức sống.

Giản Già thân thể chưa khỏi hẳn, nhưng bởi vì lo lắng cho mấy loại

thảo dược trong viện đã mấy ngày chưa có ai chăm sóc, tùy ý khoác lên

một cái áo khoác rồi đi vào trong viện ngồi xuống xem xét tình trạng nẩy mầm của thảo dược, một bên xem xét một bên ho khan.

Thiển Thanh ở tại phòng bếp nấu thuốc, lúc đi ra mới phát hiện người

hẳn là phải nằm ở trên giường ngoan ngoãn nghỉ ngơi lại chạy ra ngoài,

liền vội vàng cầm áo choàng thật dày đi ra ngoài tìm, sau đó liền thấy

thê chủ nhà của mình nhìn thảo dược mới nẩy mầm với vẻ mặt trầm tư.

Lúc được phủ thêm áo choàng Giản Già kinh ngạc một chút, sau đó thấy

vẻ mặt Thiển Thanh ưu tư, đứng lên cười nói “Thân thể ta rất tốt, không

cần lo lắng”

Thiển Thanh không đồng ý mím môi, thấp giọng nói “…… Nhưng nàng hiện tại đang sinh bệnh.”

Giản Già ho khan một tiếng, dùng áo choàng rộng thùng thình đem cả

mình cùng Thiển Thanh đều bao ở bên trong, thay đổi đề tài “Không thể

tin được mấy loại thảo dược này trồng cũng không tệ lắm, vốn ta còn có

lo lắng cho chúng.”

Thiển Thanh đối với mấy chuyện này cũng không hiểu, tựa vào trên vai Giản Già lẳng lặng nghe.

“Qua hai ngày nữa lại trồng thêm mấy loại rau dưa, mấy loại thảo dược này cũng không thể làm cơm ăn…… Sân tuy rằng không đủ lớn, nhưng chúng

ta cũng chỉ có hai người nên cũng đủ đi.”

Nam tử trong lòng nhu thuận gật đầu.

“Được rồi, chúng ta nên đi vào thôi, tuy rằng hiện tại tiết trời đã ấm lên, nhưng mà vẫn còn lạnh, hàn khí dễ dàng nhập thể.”

Nói xong Giản Già ôm Thiển Thanh chuẩn bị vào trong nhà. Nhưng bên

ngoài sân lại truyền tới một tiếng thét chói tai thê lương, làm Thiển

Thanh sợ run lên.

Ngay sau đó là thanh âm mấy người trong thôn đi ra hỏi thăm, còn có tiếng bước chân vội vàng.

“Sao lại thế này a?……”

“Hình như là ở nhà Tiền Phương, thật sự là dọa người……”

“Chúng ta đi qua nhìn xem đi?”

Giản Già nhìn Thiển Thanh có chút thất kinh chưa kịp hoàn hồn, nắm

lấy tay hắn an ủi “Chúng ta đi vào đi, bị dọa sao? Một chút nữa ta nấu

cho chàng một ít canh an thần, ngủ một giấc thì tốt rồi.”

Còn chưa cất bước, Tương Dĩ lớn giọng hô lên, có người vội vã chạy tới nhà Giản Già.

“Lâm Kiếm Gia! Nhanh chút nhanh chút! Có người rơi xuống nước ngươi đi ra nhìn xem……”

Tiếng la chưa dứt, liền nhìn thấy Tiền Phương đã lâu không thấy chạy

tới quỳ xuống trước mặt Giản Già, hai mắt đỏ bừng, một bộ dáng mờ mịt

kinh hoảng.

“Lâm đại phu, Triệu Thải hắn…… Hắn rơi xuống nước…… Ngươi đi nhìn xem đi! Van cầu ngươi, van cầu ngươi!”

Giản Già đem áo choàng đưa cho Thiển Thanh mặc, sau đó đi qua “Ngươi đứng lên, mang ta đi qua nhìn xem.”

Tương Dĩ đem Tiền Phương kéo lên, miệng không ngừng mắng “Ai kêu

ngươi không trở về nhà, bây giờ xảy ra chuyện mới hối hận, trước kia làm gì?”

Giản Già quay đầu nói khẽ với Thiển Thanh “Ngươi đi về trước, ta lập tức quay lại.”

Thiển Thanh có chút lo lắng, lại gật gật đầu không có quấn quít lấy

nàng đòi đi cùng, cũng sợ làm lỡ chuyện của Giản Già, còn bắt nàng phải

lo lắng cho hắn, liền thuận theo đi vào nhà.

Giản Già đi theo hai người đến bờ sông, trên bờ sông có một người

đang nằm, một đống thôn dân vây quanh, có một nữ tử đứng một bên nói với mọi người.

“…… Làm ta sợ muốn chết, sáng sớm liền thấy Triệu Thải như vậy ghé

vào trên bờ sông, thật sự là sợ tới tóc gáy đều dựng thẳng lên……”

Nghe chuyện này, Giản Già mới hiểu được đây không phải đơn thuần là

rơi xuống nước, người kia hẳn là đã muốn chết không cần nàng cứu nữa, đi tới bên người Triệu Thải ngồi xổm xuống, gương mặt nam tử nguyên bản

xinh đẹp nay lại phù thũng tái nhợt, kiểm tra một chút, Giản Già đứng

lên nói với Tiền Phươ