
nhiên muốn bồi bổ lại.
"Tốt, em chờ cả ngày rồi!" Không nghĩ đến người này sẽ mở lời trước. Trước khi sống lại cô cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, nếu anh chủ động muốn ra sức, cô vô cùng vui lòng
tiếp nhận.
Anh để cho cô nằm ngang xuống, từ mắt cá chân của cô bắt đầu nhu nhu. "Có phải quá dùng sức hay không?"
"Ừ, khí lực của anh lớn, nhẹ một chút..."
Đối thoại như vậy có chút mập mờ, anh vốn không có ý đó cũng phải thay đổi
suy nghĩ, khi anh ấn xuống huyệt đạo ở bắp chân cô, giống như trừ đi
nhức mỏi trong cơ thể cô, để cho cô không kìm được than nhẹ. "Thật thoải mái, chính là chỗ đó, đừng có ngừng....."
"Thật sự thoải mái như vậy?" Trước đây anh xoa bóp cho ông nội chưa từng lấy được loại khẳng định này.
"Ừ, A Dực thật là lợi hại!"
Mỹ nhân ngọc thể ngang dọc, cộng thêm âm thanh hấp dẫn như vậy, lời nói ám hiệu, nếu còn không có phản ứng thì không phải là đàn ông, anh khàn cổ
họng hỏi: "Kỳ Kỳ, có muốn hay không lại đến một lần?"
"Cái gì lại đến một lần? Anh không phải là đang giúp em xoa bóp sao?"
"Không phải vậy..... Là giống như tối ngày hôm qua, lần này em sẽ không bị đau." Hơn nữa anh còn có thể kéo dài hơn, lần đầu tiên nữ đau nam nhanh,
thẳng thắn mà nói là không được tận hứng, lần thứ hai nhất định sẽ tốt
hơn, anh tin tưởng mình sẽ làm được.
"Nhưng là em mệt quá." Cô đưa chân đá nhẹ vào bên hông anh, nói là kháng nghị không bằng nói
là trêu đùa, mới vừa rồi lúc tắm uyên ương anh không tích cực, bây giờ
mới chịu đến biểu hiện, phải xem tâm tình của đại tiểu thư cô có tốt hay không.
"Chờ làm xong anh sẽ giúp em xoa bóp một lần." Anh bắt được chân nhỏ trắng mịn của cô, ở lúc mấu chốt này nói cái gì anh cũng đều đồng ý.
"Hừ, anh là thích làm như vậy? Hay là đặc biệt thích cùng em làm?" Cô càng ngày càng thích cùng anh đấu võ mồm, nhìn dáng vẻ anh á khẩu
không trả lời được rồi cảm thấy buồn cười, ai kêu miệng anh không lanh
lợi, đáng đời để cho cô bắt nạt.
Lôi Dực phát hiện mình không nói lại lão bà, suy nghĩ một chút rồi dứt khoát tự thực hiện, hôn cái miệng nhỏ nhắn xảo trá của cô, tránh cho lãng phí thời gian, anh đã giúp cô
tắm rồi xoa bóp, theo lý thuyết cô cũng đã nghỉ ngơi đủ rồi, nếu anh để
cô khổ cực tuyệt đối không coi là quá phận.
Đêm dài đằng đẵng, nam nữ dây dưa không nghỉ, một làm bộ muốn tránh nhưng là giọng nói hờn dỗi: "Ghét, không nên đến....."
Một người khác đã là thở gấp chảy mồ hôi, gấp đến độ hốt hoảng. "Kỳ Kỳ ngoan, đem chân mở ra, đúng, cứ như vậy.... ..."
Lôi Dực vốn là sẽ không dụ dỗ phụ nữ, tại thời điểm nguy cấp lại kích phát
ra khả năng tiềm tàng, ngay cả chính mình cũng cảm thấy khó có thể tin
được. Vốn cho là kết hôn phải cần một khoảng thời gian để thích ứng,
thậm chí anh đã nghĩ đến không muốn phát sinh quan hệ, ai biết mới hai
buổi tối anh đã muốn ngừng mà không thể, kế hoạch quả nhiên không cản
nổi biến hóa, xem ra là anh đã ngã đi vào, chỉ có thể nắm thật chặt tay
cô, muốn rơi vào liền cùng nhau rơi vào đi!
Sáng sớm, Chu Văn Kỳ
mang theo nụ cười thỏa mãn tỉnh dậy, quay đầu lại xem một chút người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, tối hôm qua anh thật đúng là tận tâm tận
lực, hơn nữa biểu hiện một lần so với một lần tốt hơn, rất khó tưởng
tượng trước kia bọn họ ở trên giường không phù hợp như vậy, thì ra là
chỉ cần có tâm là sẽ có lực nha!
Nhìn vẻ mặt ngủ bình thản của
chồng, cô khích lệ chính mình, tất cả cũng sẽ khá hơn, bọn họ sẽ trở
thành một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng
của Lôi Dực, cô tính toán muốn từ hẹn hò lãng mạn chuyển vào sinh hoạt
hàng ngày, ngày mai anh đi làm mới sẽ không do dự, cô suy nghĩ một chút
nên an bài như thế nào, trong lòng một mảnh yên lặng, giống như cảm giác mà Lôi Dực mang đến cho cô, ít đi tim đập thình thịch, lại có thể yên
tâm thoải mái.
Dĩ nhiên lúc đang làm việc trái tim cô sẽ nhảy rất nhanh, chỉ có điều đó là củi khô bốc lửa phản ứng tự nhiên, không thể
định đoạt.
Suy nghĩ suy nghĩ, Chu Văn Kỳ mơ mơ màng màng lại ngủ
thiếp đi, chờ cô tỉnh dậy lần nữa, chỉ thấy Lôi Dực đứng ở mép giường,
cúi đầu nói với cô: "Có đói bụng không? Anh đã mua bữa sáng."
"Anh dậy lúc nào vậy ? Cũng không gọi em." Cô thấy anh mặc quần áo thể thao, trên trán còn có vài giọt mồ hôi, xem ra là đi ra ngoài chạy bộ thuận tiện mua bữa sáng? Tối hôm qua anh xuất nhiều lực như vậy, hôm nay còn có thể đi ra ngoài chạy bộ?
"Em quá mệt mỏi, cần phải ngủ thêm một lát, anh đi chạy quanh công viên mấy vòng, thuận tiện mua bữa sáng trở lại."
Nói đến 'mệt mỏi', cô cũng không khỏi đỏ mặt, thật là bị anh làm 'mệt mỏi' không sai, đàn ông thể lực tốt quả nhiên không thể xem thường, ở trên giường hay dưới giường đều là mãnh long a.
"Cái đó.... Sau này em sẽ nấu cơm, anh cũng không cần đi ra ngoài mua."
"Em không cần mỗi ngày đều làm, mệt mỏi thì ra ngoài ăn, rửa chén và vứt
rác giao cho anh, bất kể anh về muộn bao lâu, em cũng không thể tự mình
làm." Lôi Dực không ý có định ngược đãi vợ, mặc dù anh đối với
việc nhà cũng không có sở trường, nhưng nếu như không giúp một tay làm
chút gì đó, anh cũng