
còn thêm cả một
hài tử thì có thể làm gì?”
“ Sao? Ta có hài tử thì không thể làm được gì sao? Ai đã nói với
ngươi?” Long Y Hoàng đột nheien chế trụ cổ nàng, bởi vì có thuốc tê,
Nhan phi không thể động đậy âm quang trong mắt chợt lóe, năm ngón tay
dần khép lại: “ Dù soa ta và Phượng Trữ Lan sớm đã không thể hòa hợp, có xa hơn nữa cũng không ảnh hưởng, nhưng ngươi? Sứ mạng của ngươi không
chỉ như thế? Ân ! Hộ pháp Minh chủ võ lâm tín nhiệm nhất, người am hiểu
dịch dung nhất _ Cửu Phàm Hộ Pháp!”
Cửu phàm tên này tựa hồ là cấm kỵ, Long Y Hoàng cảm giác rõ ràng
thân thể Nhan phi thoáng giật mình,nàng dừng lại một chút nói: “Cửu phàm là ai? Ta không biết, thái tử phi mắt có vẻ không tinh tường lắm, sợ là đã nhận nhầm người.”
“ Nhận nhầm người? Ngươi cũng không phải gọi là Nhan phi đúng không? Tên này là Phượng Trữ Lan đã đặt cho ngươi, hắn chỉ là vì muốn nhớ lại
Khuynh Nhan, mà dung mạo ngươi giống hệt Khuynh nhan, giống lạ lùng, sau đó hắn đã cho ngươi cái tên này…Ai, Cửu phàm, ta- Long Y Hoàng dù có
nhẫn tâm, có độc ác, cũng sẽ không vô sỉ đến mức lợi dụng một người còn
sống, Phượng Trữ Lan si tình với Khuynh Nhan như thế, ngươi cũng nhẫn
tam lừa gạt hắn? Lúc Khuynh Nhan chết ngươi không thấy hắn đã rất khổ sở sao? Ngươi không biết tình cảm của hắn với Khuynh Nhan đã sâu đậm đến
mức nào sao? “ Long Y Hoàng vươn tay chỉ, gương mặt Nhan phi khẽ đổi, u
ám nói: “ Thật dịch dung có tinh sảo cao siêu thế nào…Nhưng loại như
Phượng Trữ Lan…như thế nào lại không nhìn ra? Nhưng hắn một mực tự lừa
mình dối người, cho nên thà rằng tin tưởng ngươi, yêu thương ngươi, cũng không muốn phá vỡ cái hi vọng như làn sương mỏng này, hủy diệt ấn ký
nhỏ nhoi về Khuynh Nhan trong đầu hắn..Một người si tình như hắn, lại bị lợi dụng như thế, lương tâm ngươi ở đâu? Cửu phàm?”
“Ngươi mơ tưởng dùng những lời này mê hoặc ta!”Thân thể Nhan phi có
chút cử động, thất thanh nói: “ Không đúng..không đúng..ngươi là thê tử
của hắn…sao lại nói với ta những lời này? Lại như thế nào có thể thừa
nhận người mà hắn một mực yêu là Khuynh Nhan! Tại sao ngươi muốn nói với ta những lời này! Tại sao?”
Long Y Hoàng lắc đầu : « Tại sao không thừa nhận?Dù hắn là phu quân của ta thì sao? Tình cảm của hắn với Khuynh Nhan ta thấy rất rõ ràng,
cảm động , rối tinh rối mù như vậy( Kath: truyện này kiểu ông ăn trả bà
ăn nem ý) , cho nên sao không thể nhìn ra ngươi đã lợi dụng nhược điểm
này khống chế hắn, hắn rõ ràng biết…nhưng bởi vì ngươi giống Khuynh
nhan, lại cái gì cũng không nói, hắn chỉ yêu Khuynh Nhan, hắn luôn tháy
áy náy xấu hổ, một mự có lỗi với Khuynh Nhan…”.
“Ta không nghe…không nghe! Ngươi bây giờ còn không giết ta luôn đi!
Tại sao lại nói những lời khó hiểu này! Hơn nữa ta không phải Cửu phàm,
ta là Nhan phi!” Nhan phi thiếu chút nữa nói không ra lời, tâm tình đột
nhiên kích động.
“Ta không giết ngươi, ta muốn lương tâm ngươi biết, sau đó thừa nhận thống khổ nhất trên đời, để ngươi bị thống khổ hành hạ…Ở trước măt nam
nhân mà mình yêu mến, vĩnh viễn cũng chỉ là bóng hình người khác, Phượng Trữ Lan thoát không đươc Khuynh Nhan, ngươi không thoát đươc Phượng Trữ Lan, mà Phượng Trữ Lan cũng không thoát khỏi dung mạo của ngươi..ta tin rằng có một ngày, ngươi dùng tình yêu chân chính yêu một nam tử si tình như Phượng Trữ Lan, ngươi sẽ không dùng dung mại Khuynh Nhan đi gặp
hắn, mà để hắn thấy dung mạo thật của ngươi, như vậy có thể tiếp tục yêu ngươi không? Ta không giết ngươi, ta để ngươi đi, để ngươi trở lại bên
cạnh Phượng Trữ Lan…Ta muốn một mình ngươi bị lương tâm dày vò, mà không phải ta sợ Phượng Trữ Lan vô tình với ta.” Long Y Hoàng đột nhiên buông tay ra, trong mắt có chút thanh quang thống khổ: “ Ta không muốn phụ
thân hài tử ta bị bức đến điên, cho nên ta thà rằng để ngươi bên cạnh
hắn, không rời bỏ..dung mạo của ngươi.”
Nhan phi dần tỉnh táo lại, nhưng hô hấp dần kịch liệt nàng cúi đầu,
không thể nói được gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy ngự đau xót, nàng che
vị trí trái tim, ngẩng đầu lên nhìn Long Y Hoàng : “ Ngươi vừa làm gì
ta?”
“Ta không giết ngươi, nhưng là ta đã để chủng chung vào cơ thể
ngươi( kiểu sâu bọ mang trong mình độc dược), ngươi có thể sẽ bị ta điều khiển, cũng muốn ngươi buông tha những kế hoạch này, nếu như bị ta phát hiên một chu ti mã tích nào, ta trưc tiếp lợi dụng chung độc lấy mạng
ngươi.” Long Y Hoàng lui một bước, thân thể dần bị bóng đêm nuốt trọn,
nàng nói: “ Ngươi ra ngoài đi, ngươi không cần cùng Phi Liên…Không phải
nói là Ân Vũ, không cần phải gặp mặt thương thảo với nàng, nếu không ta
sẽ trực tiếp giết chết ngươi! Mà nàng ta còn muốn lưu lại chơi vài ngày
nữa.”
Nhan Phi không có trả lời lại Long Y Hoàng, ngậm chặt miệng, nhảy
khỏi giường, liên tục mấy ngày không ăn cơm , thể lực suy nhược không
ít, bước đi vô cùng khó khăn, bất quá nhờ có võ công mà khó khăn cũng
không rõ ràng lắm, nhưng vẫn có chút mệt moit.
Sau khi Nhan phi đi thật lâu, Long Y Hoàng mới đi ra khỏi hầm ngầm,
hỏi thị vệ canh giữu một chút, nàng biết được sau khi tin tức Nhan phi
được thả ra, hắn