
không được tự
nhiếm, hắn nhắm hờ mắt nói : « Ta chỉ muốn một gia đình thuộc về mình,
một gia đình ổn định, ta không có quá nhiều yêu cầu, chỉ cần có thể để
ta nghỉ ngơi một chút…trước kia, ta chỉ nghĩ như vậy, muốn cùng Nhan nhi quy ẩn núi rừng, không quan tâm tới thế sự, nhưng hết lần này tới lần
khác ta là Thái tử, Nhan nhi trở nên sợ hãi, cho nên nhất định không
chịu đáp ứng, bây giờ hắn đã không còn ở đây…giấc mộng này cuối cùng
cũng chỉ là giấc mộng. »
“Vậy ngươi hiện tại muốn làm gì?” Long y hoàng nói
“Nàng thật khiến người ta yên tâm, Nhan nhi như gần như xa, trực
giác mà nói, nàng so với bất kỳ ai đều đáng tin tưởng…sau này có nàng
bên canh, chính là gia đình của ta, là nơi ta nương tựa khi mệt mỏi ,
thê tử đã sớm ở nhà đợi ta như vậy… ».
Long y hoàng thật không có gì để nói, nàng nhắm mắt lại rất nhanh
lại mở mắt ra…không biết tại sao, rõ ràng hiện tại bên canh nàng là
Phượng Trữ Lan nhưng nàng lại luôn nhớ đến Phượng Ly Uyên, tất cả giọng
nói, dáng điệu, tướng mạo, không ai khác…
Editor : Tinh Dạ Tử Yên. Editor: Âu Dương Nhược Thần Cùng không có nhiều thời gian để Long Y Hoàng nghĩ ngợi
lâu, đảo mắt, lại là một tháng bình thản trôi qua, mặc dù có lúc cảm
thấy thời gian rất dài, nhưng nó vẫn trôi qua như cũ, nàng cùng hắn có
gặp thoáng qua, không có đối mặt, không có ngôn ngữ, giống như thời gian trôi, giống như Trường Giang và Hoàng Hà, lưu giũ không được. Một tháng, chẳng qua như nháy mắt, quan hệ Long Y Hoàng
cùng phượng ly uyên trong lúc đó cũng là từng ngày chán nản, giống như
hạt bụi yên bình, không có sóng gió, tuyệt đối không có gì chấn động. Trong một tháng này, võ lâm minh không có hành động nào , có lẽ nói là có, nhưng đều là chuyện nhỏ, không quan hệ đại cuộc, Long Y Hoàng cũng chỉ tùy tiện giải quyết , nàng không muốn làm cho những
việc nhỏ này làm phiền phá hủy tâm tình mình, mệt mỏi thân thể. Có lẽ, Mộ Dung Hách Nguyệt lúc này mới bừng tỉnh đại
ngộ, chỉ cần một ngày có Long Y Hoàng, toàn bộ kế hoạch của hắn sẽ rất
khó thành công, cho nên lựa chọn tạm thời yên lặng, chờ cơ hội, Long Y
Hoàng cũng vui vẻ được thanh nhàn. Ở bên cạnh nàng, theo thời gian trôi qua, có hai người
thay đổi lớn nhất, một là phượng trữ lan, hai là phượng ly uyên, người
trước đúng là người càng ngày càng thân mật cùng trân trọng nàng, người sau là người càng ngày càng lạnh nhạt cùng không nhing nàng, cũng như
trước kia, mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển quá mức rõ
ràng, tim Long Y Hoàng cũng thiếu chút nữa chịu không nổi. Lúc nàng nhìn Phượng ly uyên cùng mình càng ngày càng
thay đổi ở hai cực đối lập nhau, nhìn lại phượng trữ lan biến hóa đến
hắc bạch điên đảo , thật sự là có việc nói không nên lời, cũng không
biết nên nói cái gì mới đúng, tựa hồ, nói cái gì đều vô tình, đều dư
thừa, không bằng không nói. Phượng trữ lan tự tay hủy đi thi thể khuynh nhan , giết ức nhan, chính mình cắt đi vướng bận cuối cùng trong lòng, ngược lại
toàn tâm toàn ý đều đặt trên người Long Y Hoàng , sau khi ức nhan
chết, bắt đầu từ đêm đó, hắn bắt đầu phát huy cảnh giới cao nhất mặt
dày của mình , không thèm để ý chút nào Long Y Hoàng suýt nữa muốn hét
lên vì hành vi phi lễ , trực tiếp đi vào tẩm cung của nàng, hai người
bắt đầu thời gian chung sống, cùng ở một phòng, cùng ngủ một giường. Mỗi khi Long Y Hoàng muốn đem hắn đá ra ngoài , hắn
luôn có thể tìm ra vô số lý do và tiếp lời không chịu đi, làm cho Long Y Hoàng á khẩu. Tỷ như hắn nói: chẳng lẽ nàng hy vọng người ngoài nhìn
thấy phu thê chúng ta rạn nứt, sau đó ở sau lưng nghị luận sôi nổi,
trước đây coi như xong, nhưng hiện tại nàng mang thai, ta muốn rời rất
xa nàng, chỉ sợ bọn họ ngay cả hài tử cũng có thể thổi phồng to lên. Lại tỷ như: hiện tại tốt nhất nàng không cần đuổi ta ra
ngoài, hiện tại chúng ta còn có thể hảo hảo nói chuyện, bằng không mẫu
hậu một mực kiên quyết , nàng tuyệt đối sẽ bị bắt buộc đến hộc máu, nàng cũng không muốn tự trải nghiệm mùi vị bị người khác mạnh mẽ đè ép bên
cạnh ta chứ. Còn có: nghĩa dương cùng mộ tử tìm đến ta rất nhiều lần , các nàng đều chất vấn ta vì cái gì không cùng nàng chung phòng, còn nói uy hiếp ta nếu ta không quan tâm đến nàng, các nàng sẽ cùng ta đoạn
tuyệt quan hệ huynh muội. Nhưng mà, những điều ở trên Long Y Hoàng đều là xem
thường , thẳng đến khi phượng trữ lan xuất ra đòn sát thủ, nàng mới
hoàn toàn không cam chịu mà thỏa hiệp. Phượng trữ lan cười đến tà khí khác thường, hắn nói:
“Ngươi hiện tại đem ta đẩy ra còn có tác dụng gì? Cho phượng ly uyên
nhìn sao? Đừng quên danh phận hiện tại của ta và ngươi, mặc kệ ngươi
làm như thế nào, hắn cũng sẽ không liên tưởng đến ngươi là vì hắn, tội
gì chứ? Hơn nữa, ngươi cho là ngươi làm như vậy, có thể nhờ vậy từ Thái
tử phi thân phận biến thành duệ Vương phi sao? Đừng quên , hắn đã hướng quốc gia của ngươi phát đi thiếp cầu hôn , chính hắn cũng sẽ có một
phi tử, đến lúc đó, ngươi còn tiếp tục như vậy nữa, chỉ có thể đem mình
biến thành phế nhân, quỷ không giống quỷ, cần gì chứ? Vả lại, hiện tại
ngươi lại có hài tử