Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210280

Bình chọn: 8.5.00/10/1028 lượt.

vậy, là bên ngoài gió quá lớn, nên tay ngươi mới lạnh như thế? Đừng để bản thân bị bệnh.”

“Đa tạ mẫu hậu quan tâm, Y Hoàng chỉ là hơi lạnh, một lát nữa sẽ đỡ hơn.” Long Y Hoàng vội vàng đáp.

“Các ngươi là lũ nô tài vô dụng! Dám không hầu hạ Thái tử phi cho tốt, để nàng bị cảm lạnh!” Hoàng hậu không hề chú ý vẻ mặt Long Y Hoàng , quay lại giận dữ khiển trách cung nữ bên cạnh, làm các nàng sợ tới mức phải nhanh chóng quỳ trên mặt đất.

“Mẫu hậu, không phải do các nàng, là Y Hoàng không cẩn thận thôi.” Long Y Hoàng vội vàng giải thích.

“Ha hả… Y Hoàng, Bổn cung biết ngươi tâm địa thiện lương, nhưng cũng không nên dung túng quá mức, vẫn nên có trừng trị thỏa đáng, nếu không, khó có thể cai quản… Đúng rồi, Thái tử đi vào rồi?” Hoàng hậu cười, đột nhiên rất khẩn trương nắm chặt tay Long Y Hoàng .

Đây là mục đích thực sự của nàng ta .

“Đương nhiên, là Y Hoàng tận mắt nhìn Thái tử đi vào.” Long Y Hoàng yếu ớt thở ra, hy vọng hoàng hậu trừ bỏ việc này ra không cần đem cho nàng vật gì nữa là được.

“Hắn không có nói gì thêm? Có phải cũng rất khẩn trương cho kỳ thi văn lần này hay không ?” Hoàng hậu giả vờ trấn định có chút dao động.

“Yên tâm đi, mẫu hậu, Thái tử rất bình tĩnh… Hắn nói, nhất định sẽ không để cho mẫu hậu thất vọng.” Khóe miệng Long Y Hoàng cứng ngắc, âm thầm lau mồ hôi lạnh, hy vọng khi nàng tự tiện bóp méo lời thoại, sau này Phượng Trữ Lan có biết, không cần đến tìm nàng tính toán sổ sách mới tốt.

“Ha hả… Cái này được, cái này tốt, ” Hoàng hậu mặt mày hớn hở vỗ vỗ mu bàn tay Long Y Hoàng , đột nhiên duỗi cổ ra, tới gần bên tai nàng , thì thầm: “Những đề mục đó? Ngươi có đưa Thái tử xem qua không… Hoặc, có ám chỉ những thứ quan trọng?”

“Yên tâm đi, mẫu hậu, tất cả mọi chuyện Y Hoàng đều làm thỏa đáng… Hơn nữa, Thái tử nói, những đề mục đó rất dễ dàng hắn nhắm mắt cũng có thể viết ra đáp án hoàn chỉnh.” Long Y Hoàng cười hì hì nói, trong lòng lại âm thầm phiền não… Cũng không thể nói cho hoàng hậu biết, Phượng Trữ Lan căn bản ngay cả nhìn đều không có nhìn, trực tiếp biến thành giấy vụn!

“Vậy là tốt rồi… Vậy là tốt rồi! Bổn cung hoàn toàn yên tâm, Y Hoàng, ngươi lần này công không thể không có công nha! Nói cho mẫu hậu biết, ngươi muốn ban thưởng gì?” Hoàng hậu kích động vạn phần, cơ hồ muốn ôm cổ Long Y Hoàng.

“Y Hoàng làm sao dám muốn mẫu hậu ban cho, kỳ thật, nếu Thái tử lần này ở kỳ thi văn đoạt quán quân, cũng đã là an ủi lớn nhất của Y Hoàng .” Bộ dáng Long Y Hoàng thẹn thùng quay đầu đi, âm thầm nghiến răng nghiến lợi hung tợn —— nếu ta nói ta cái gì cũng không muốn, chỉ muốn bây giờ người lên ngựa chạy về Tê Phượng Các, ngươi có cút không? Cút không?

“Y Hoàng quả thật là am hiểu ý người, Bổn cung rất là vui mừng nha…”

“Ha hả ha hả a…” Long Y Hoàng cười gượng, nhìn cung nữ đang bưng nước trà lên, nàng nhanh chóng rút hai tay mình thoát khỏi ma trảo của hoàng hậu, làm bộ muốn lấy khay trà đặt lên bàn, vì hoàng hậu tự mình châm trà, đưa sang, gắt gao đem giấu hai tay mình, cười đến mức chết lặng: “Mẫu hậu, mời dùng.”

“Ừm…” Chưa bao giờ Hoàng hậu thoải mái như thế, nàng vểnh móng tay kim sắc màu vàng của mình, tao nhã bưng chén trà tử sa lên, chậm rãi thưởng thức: “Y Hoàng, ngươi cũng uống đi.”

“Dạ.” Long Y Hoàng lên tiếng, cung nữ lập tức tiến lên châm trà cho nàng , nàng nếm một hơi, cảm thấy vô vị.

“Tuy Hoàng Thượng cho Duệ vương phi vào trường thi, điều này làm Bổn cung dù nhiều hay ít có chút không thoải mái, cũng chỉ có ngươi có thể lấy lòng Bổn cung, Y Hoàng, Nghĩa Dương đã xuất giá, Mộ Tử lại rất lỗ mảng, cũng chỉ có ở chỗ của ngươi, Bổn cung mới có thể chân chính hưởng thụ niềm vui của con người.”

Long Y Hoàng nghe vậy, lập tức phụ họa gật đầu.

Ánh mắt Hoàng hậu nhìn như lơ đãng lướt qua bụng nàng , cười nói: “Qua vài tháng nữa sẽ sinh, khoảng thời gian này , phải cẩn thận gấp đôi mới được.”

Long Y Hoàng vẫn gật đầu như cũ , bàn tay nhẹ nhàng đặt trên bụng.

“…” Hoàng hậu không hề nói nữa, tự mình bắt đầu thưởng thức trà, nhìn bộ dáng này tạm thời chẳng muốn rời khỏi đây.

Không khí có chút bế tắc, Long Y Hoàng muốn làm dịu đi dịu đi: “Mẫu hậu, cũng lâu không thấy Vũ Thiên.”

“Thằng nhóc đó, ở bên ngoài thoải mái thành quen, cũng không muốn về nhà, vẫn luôn phiêu bạt trên giang hồ, Bổn cung chờ lại chờ, cũng thành quen, liên tiếp mấy tháng không về, cũng là chuyện bình thường.” Hoàng hậu không hề có vẻ mặt nhớ thương, Long Y Hoàng thấy cũng kinh ngạc lại mồ hôi lạnh toàn thân.

Này này này… Bây giờ, nàng bắt đầu hoài nghi đến tột cùng Phượng Vũ Thiên có phải là đứa trẻ do hoàng hậu sinh ra hay không?

“Khụ khụ… Còn có Nghĩa Dương công chúa, Y Hoàng cũng lâu rồi không thấy nàng.” Long Y Hoàng tiếp tục tìm đề tài.

“Nghĩa Dương? Ai… Nó từ nhỏ thân mang nhiều không nên hoạt động, cả ngày cả ngày đều đứng ở Hình bộ với phu quân, cũng lâu rồi chưa có tới vấn an Bổn cung, bất quá cũng không sao, dù sao Nghĩa Dương có một phu quân yêu thương nó, Trọng Cẩn sẽ hảo hảo chiếu cố nó.” Mặt Hoàng hậu tiếp tục không đổi sắc nói.

Ách… Hay Phượng Nghĩa Dương cũng không phải con ruột? Lòn


XtGem Forum catalog