
o, vấn đề là hiện tại chậm rãi phát triển là có thể …” Lang ly uyên một bộ dạng không biết
chết, xem bộ dáng chính là quyết định chết cùng không cho Long Y Hoàng đi . “Xem ra chúng ta đến không phải lúc.” thanh âm lạnh
lùng như băng của Xích nhiễm đột nhiên giữa không trung truyền ra, phá
tan suy nghĩ của Long Y Hoàng. “Nhưng mà sự tình khẩn cấp, phá hỏng hứng thú của minh
chủ , thật sự là băn khoăn.” Tử tuyển ngữ khí cũng ấm áp không biết
đến từ nơi nào. Lang ly uyên cúi đầu giả chết, nửa ngày sau máy móc nâng lên khóe miệng run rẩy: “Các ngươi có chuyện gì không?” “Có người tìm Thái tử phi, bị chúng ta ngăn \ở ngoài cửa, hiện tại nghe Hậu minh chủ xử lý.” Xích nhiễm trả lời. “Hắn nói hắn là Phượng Vũ Thiên, muốn gặp Thái tử phi, còn ép hỏi chúng ta là ai.” Tử tuyển trả lời. “Nếu là Phượng Vũ Thiên, nếu không thấy nhất định sẽ làm
cho hắn sinh nghi… Uy, ngươi hiện tại có thể buông chứ? Nếu như bị hắn
nhìn thấy chúng ta như vậy, ta nhất định sẽ bị hắn kéo như heo ra khỏi
đây .” Long Y Hoàng lời nói chính nghĩa lúc này đây lang ly uyên thế
nhưng chưa từng có nhiều lời vô nghĩa, không chút do dự đứng lên, trả
lại tự do cho Long Y Hoàng. Hắn vỗ vỗ vạt áo dính cây cỏ: “Vậy ngươi cùng hắn chậm tán gẫu, ta thấy hắn rất phiền phức, trước hết lảng tránh .” “Ngươi nói như vậy, giống như thật sự là tình phu của ta.” Long Y Hoàng cười ra tiếng, cũng đứng lên. “Không phải là vì vậy… Y hoàng, ngươi không hiểu, ” lang ly uyên ánh mắt phục tạp lắc đầu: “Ta cùng hắn, có quá nhiều chuyện
sâu xa.” Long Y Hoàng lòng hiếu kỳ bị kích thích, nhưng không
đợi nàng truy vấn, lang ly uyên lần đầu biến mất so với tia chớp còn
nhanh, nháy mắt không còn thân ảnh. Bất quá không quan hệ, dù sao Phượng Vũ Thiên vừa đi
không tin sẽ hắn không trồi lên mặt nước, Long Y Hoàng vỗ vỗ tay, quay
đầu liền hướng lầu các đi: “Xích nhiễm, ngươi gọi hắn vào đi, nói ta ở
phòng khách chờ hắn.” “Vâng.” Xích nhiễm lên tiếng, tiếp theo biến mất trong
giây tức khắc, từng trận âm phong thổi qua, Long Y Hoàng toàn thân đều
run lên một chút, mà ở phía sau, tử tuyển vẫn như bóng dáng nô tỳ bình thường đi theo. Lang ly uyên an bài thị nữ cho nàng , rất khủng bố đi…
Long Y Hoàng đột nhiên hoài niệm bảy vị tử sĩ lấy gió làm tên ở trong
nhà mình kia , bảy người đều là thúc thúc của nàng, cho dù chết, cũng
không có đáng sợ như xích nhiễm cùng tử tuyển hai người này. Phượng vũ thiên rất không khách khí
tiêu sái vào phòng khách, đánh giá bó trí xung quanh , cũng không khách
khí mà phê bình: “ Hoàn hảo, bất quá biệt viện thái tử nhiều vô số, tốt
hơn chỗ này cũng rất nhiều, nhưng sao ngươi lại chọn nơi hoang phế đã
lâu này?” Nói xong hắn vẻ mặt thanh thản chống tay nhìn vào mắt Long Y
Hoàng.
“Như vậy cũng không phải rất tốt sao,
ta không cần biệt viện xa hoa, cũng không muốn để Phượng Trữ Lan lấy cớ
gây khó dễ,hơn nữa, ngươi biết biệt viện này tên gì không?” Long Y Hoàng vẻ mặt nhẹ nhàng nhất tiêu sái đến bên trước mặt Phượng Vũ Thiên, ngăn
trở ánh mắt đánh giá của hắn.
“Ngạn chỉ đinh lan a, ta như thế nào lại không biết?” Phượng vũ thiên đáp.
“Ngạn chỉ, là tục danh mẫu thân ta , như vậy ta ít nhất ta cũng được an ủi tâm lý.” Long y hoàng thở dài nói.
“Ngoại trừ cái vấn đề này, tại sao gian biệt viện này không có người của thái tử phủ? Toàn bộ đều là người
ngoài,hơn nữa Oanh nhi cũng bị ngươi đuổi rồi.” Ngón tay Phượng Vũ Thiên lướt qua mặt bàn gỗ lim, sau đó vững vàng ngồi đến bên cạnh Long Y
Hoàng.
“Oanh nhi? Nàng không cần phải theo ta
chạy tới chạy lui nữa, cho nên ta dứt khoát mời nàng ở lại thái tử phủ,
còn người ở đây sao? Vậy ngươi nói, nếu ta mang người ở thái tử phủ
tới,Phượng Trữ Lan sẽ nói ta thế nào? Cho nên ta đã tìm người khác.”
Long Y Hoàng hai tay ôm ngực, đứng trước mặt Phượng Vũ Thiên, từ trên
cao nhìn xuống: “ Ngươi tới đây chỉ để hỏi ta chuyện nhàm chán đó sao?” ”Ta rời đi hai ngày, ở trong cung nghe được tin tức ngươi đã rời khỏi thái tử phủ,cho nên liền vội tới đây,bất quá xem ra , ngươi ở chỗ này cũng khá tốt.” Phượng Vũ Thiên cảm thấy
khát nước, cầm bình trà trên bàn rót nước vào ly : “ Nhưng là, sống tốt
không có nghĩa ngươi có thể ở mãi được ,ngươi không được quên thân phận
của mình,sớm muộn cũng phải hồi cung,hơn nữa, ngươi lấy lý do điều dưỡng thân thể lấy cớ không được ở quá lâu, trong cũng không phải phàn nàn
nhiều.”
“Không phải ngươi đã nghe được cái gì?” Long Y Hoàng cũng ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Xích nhiễm bưng lên điểm tâm cùng hoa quả,hạ người rời đi.
“Trước hai ngày, chính là ngươi mới vừa đi không lâu, ta gặp hên muốn đi tìm mẫu hậu có việc, kết quả nghe được cuộc đối thoại của nàng cùng phụ hoàng , bọn họ đã đối với ngươi mơ hồ
có bất mãn, hơn nữa tin tức Nhan phi mang thai đã cùng với chuyện ngươi
cố ý đuổi Oanh nhi, nếu ngươi ở chỗ này lâu hơn, mâu thuẫn sẽ càng lớn.” Phượng Vũ Thiên từ từ uống trà, yết hầu khô ráo cảm giác đã dễ chịu
sảng khoái vô cùng.
“Cái…này ta hiểu, ta sẽ có chừng mực .” Long y hoàng nói xong, trầm mặc.
“Ai nha, không cần bi quan như vậy, kỳ
thật ch