80s toys - Atari. I still have
Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323354

Bình chọn: 8.00/10/335 lượt.

y, ngươi có đem thả ta ra ta cũng không biết trở về bằng cách nào.

Sau đó ta lại đưa ra nghi vấn thứ hai trong lòng: “Ngươi còn nhớ rõ tên cố bạn gái kia không?”

Vương Khải cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu, rốt cục lắc đầu nói: “Không nhớ gì cả.”

Nhìn xem, nhìn xem, đây chính là bộ mặt thật của đàn ông, đường đi phức tạp như vậy hắn cũng nhớ kỹ, nhưng ngay cả tên của người ta cũng không nhớ được.

Vương Khải nhìn ra suy nghĩ , cười cười nói: “Ta với cô ta hòa bình yêu đương, hòa bình chia tay, không ai có lỗi với ai. Trên thế giới này không phải tất cả mọi người đều bại não giống như ngươi.”

Ta ngây ngẩn cả người, hắn nói ta bị bại não?

Vương Khái tiếp tục ý vị thâm trường đưa mắt liếc ta một cái, nói: “Kỳ thật, phụ nữ cũng có thể hoa tâm.”

Ta: ….

Ta phát hiện ta cùng Vương Khải quả thực chính là hai loại động vật, đại não cấu tạo khác nhau, tư duy căn bản không ăn nhập với nhau một chút nào.

Quên đi,không nghiên cứu vấn đề này nữa. Dù sao người ta hoa tâm nam vs hoa tâm nữ, hoàn toàn tự nguyện, lại chẳng liên quan tới ta, ăn cơm quan trọng hơn, ăn cơm!

Vương Khải nói không sai, cá nơi này làm mùi vị thực sự không tệ. Điều duy nhất khiến ta không hiểu được chính là tại sao đồ ăn ngon như vậy, lại phải giấu ở nơi hang cùng ngõ hẻm như vậy.

Đang ăm cơm, tiếng chuông điện thoại của ta vang lên, là điện thoại của Giang Ly. Ta mới đột nhiên nhớ ra, tiểu tử kia có lẽ giờ đang đói bụng đi…

Vì thế ta chột dạ mà tiếp điện thoại.

Giang Ly ở đầu bên kia đã không nhịn được mà nói: “Ngươi như thế nào còn chưa có về?”

Ta mặc dù là lão bà của hắn, kiêm đầu bếp, kiêm bảo mẫu, nhưng vốn là một người có tự tôn, đương nhiên không thích người khác dùng khẩu khí kiểu này nói chuyện với mình. Vì vậy ta cũng dùng khẩu khí không kiên nhẫn giống như vậy nói: “Ta đang dùng cơm, ngươi tự mình tùy tiện tìm cái gì ăn là được.”

Giang Ly mất bình tĩnh: “Ngươi nhanh trở về nấu cơm cho ta, nếu không, chúng ta ở riêng ! “

Cái này khiến ta hoàn toàn nổi giận. Chém Giang Ly một ngàn đao, mấy ngày nay ta chỉ hơi không thuận theo hắn một chút, hắn liền dùng ở riêng để áp chế ta, rất hèn hạ, rất đáng ghét, rất mẹ nó thiếu sửa chữa! Lão tử bị áp bách nhiều ngày như vậy, rốt cục bị buộc phải đứng lên khởi nghĩa vũ trang rồi! Vì thế ta đè nén tức giận trong lòng, nghiến răng nghiến lợi mà hét váo điện thoại di động: “Ở riêng thì ở riêng, lão nương còn sợ ngươi làm không được!” Nói xong, không chờ hắn phản ứng, ta liền cúp luôn điện thoại.

Tức chết ta mà!

Lúc này Vương Khải cũng đã dừng ăn cơm, cứ ngây người nhìn ta. Ta tức giận mà nói: “Nhìn cái gì, chưa thấy cãi nhau bao giờ sao?”

Vương Khải gắp cho ta một đống thịt cá, cười ha hả mà nói: “Người không cần tức giận nha, vợ chồng mà, đầu giường đánh nhau cuối giường hòa thuận….”

“Ta cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng hắn hòa thuận!” Nhắc tới Giang Ly, ta liền cảm thấy vừa phẫn nộ vừa ủy khuất,”Từ ngày đầu tiên kết hôn, hắn liền khi dễ ta, sao ta lại xui xẻo như vậy a, gả cho hắn làm chi a….”

Vương Khải trôi chảy nói tiếp một câu:” Đúng vậy, tốt hơn hết là gả cho ta đây.”

Ta lúc này không có tâm trạng đùa giỡn, trừng mắt liếc hắn một cái, bắt đầu ăn cơm. Cũng không biết người khác như thế nào, dù sao người như ta chính là càng tức thì càng đói, ăn được càng nhiều. Nghe nói có người cả đời giận sẽ không muốn ăn cơm, thật sự thần kỳ.

Ăn xong sơm tối, Vương Khải đề nghị đưa ta trở về, ta vui vẻ đáp ứng. Hang cùng ngõ hẻm không có taxi, hơn nữa đường đi lại lằng nhằng như vậy, đối với ta chính là một cái mê cung to oành.

Vương Khải: “Ngươi định về nhà?”

Ta: “Ân, bất quá là về nhà mẹ đẻ.”



Lúc ta trở về nhà, mẹ ta đang ngồi trong phòng khách dán mắt xem TV cười hềnh hệch. Bà vừa nhìn thấy ta trở về, động tác đầu tiên chính là véo bắp đùi mình một cái xác định rằng bản thân nhìn thấy không phải ảo giác, lúc này mới từ trên sa lon nhảy dựng lên chạy đến trước mặt ta, cơ hồ sắp lệ nóng doanh tròng: “Ngươi…nha đầu này, sao không báo trước mà đã trở lại?”

Ta cười hì hì nói: “Con không phải muốn cho mẹ kinh hỉ một chút sao?”

Ta cho rằng mẹ con chúng ta cũng đã một tháng không gặp, giờ hắn là trước tiên nên ôm một cái sau đó tâm sự một chút. Đương nhiên, đây là tình tiết thường có trong phim truyền hình, mà mẹ ta, vốn là người từ trước tới nay cũng không đi theo con đường của người bình thường.

Lúc này, bà một điểm cảm động cũng không có, lại ngồi xuống sa lon, nhìn TV cười hềnh hệch. Vì vậy, khuê nữ của bà, cứ như vậy mà hoa hoa lệ lệ bị bỏ quên.

Ta u oán mà đi qua ngồi xuống bên cạnh bà, níu lấy tay bà làm nũng nói: “Mẹ, con trở về mẹ cũng không vui sao?”

Mẹ ta ngay câu đầu tiên đã lật tẩy bản chất của ta: “Ngươi đúng là vô lương tâm, nếu như không phải cãi nhau với Giang Ly, ngươi có tự nhiên mạc danh kỳ diệu mà chạy về đây?”

Đang cảm thán mẹ ta làm sao đột nhiên giống như bị Gia Cát Lượng nhập vào, trong lòng ta cũng có chút áy này. Mấy ngày nay vẫn bận rộn mấy chuyện loạn thất bát tao. ngay cả mẹ đẻ cũng không có về thăm được một lúc. Thần thánh a,